Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 735

Cập nhật lúc: 2025-10-06 16:46:46
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bối Mã mở mắt, ánh mắt thoáng chút mơ hồ: "Xong hả?"

Mạc Kiệt lùi một bước: "Xong, ai tiếp theo?"

Bàn Tử vội bước lên: " ."

Anh sốt sắng như lẽ là lo sợ nhiều thử, Mạc Kiệt sẽ kiệt sức, lúc giải lời nguyền thể xảy vấn đề.

Mạc Kiệt gì, giơ tay giải lời nguyền cho .

Thấy Bàn Tử cũng thành công, Bạch Thu Diệp : "Anh giải cho Đông Phương Đàn , hiện giờ cô còn sức, nếu lỡ xảy chuyện sẽ ứng phó ."

Mạc Kiệt hỏi: "Thế hai ..."

Bạch Thu Diệp liếc Vương Cốc: " chỉ đại diện cho ý kiến cá nhân thôi."

Vương Cốc gật đầu: "Được."

Trong lòng Mạc Kiệt nghi hoặc, lúc mới phó bản, nghĩ hai quen , nhưng giờ xem Bạch Thu Diệp và Vương Cốc chắc chắn quan hệ gì đó, bằng đó Vương Cốc để Bạch Thu Diệp ở nhà bếp.

Mạc Kiệt suy nghĩ một lát, gật đầu với Đông Phương Đàn: " sẽ giải lời nguyền cho cô, trong quá trình cô chỉ cần giữ tỉnh táo là ."

Đông Phương Đàn gật đầu, khi Mạc Kiệt đặt tay lên trán cô thì nhắm mắt .

Trong lúc giải lời nguyền cho Đông Phương Đàn, Mạc Kiệt dường như gặp khó khăn gì đó, lông mày nhíu chặt.

Một lúc Đông Phương Đàn mở mắt, thở phào: " cảm thấy vai như nhẹ một chút."

Mạc Kiệt đẩy kính lên : "Đó là vì lời nguyền biến mất."

Trong đoàn của bọn họ, chỉ còn Bạch Thu Diệp và Vương Cốc cần giải trừ lời nguyền.

Vương Cốc với Mạc Kiệt: "Để cô ."

Bạch Thu Diệp liếc Vương Cốc từ khóe mắt, cô loại điều giữ phép lịch sự, chỉ đơn giản là vì dựa cơ thể đặc biệt của , thể chịu đựng rủi ro nếu giải trừ lời nguyền thất bại.

Tuy nhiên, Vương Cốc rằng Bạch Thu Diệp cũng giống , cơ thể khác biệt so với thường.

Thấy Vương Cốc chủ động nhường nhịn, Mạc Kiệt hai lời bắt đầu giúp Bạch Thu Diệp giải trừ lời nguyền.

Lần giải trừ kéo dài hơn so với lúc giúp Đông Phương Đàn đó.

Sau khi thành, trán Mạc Kiệt đầm đìa mồ hôi lạnh.

Anh buông tay xuống với Vương Cốc: "Có lẽ sẽ khó chịu, nhưng thể nghỉ ngơi ngay bây giờ. Nếu dừng lúc , tiếp theo thể giải trừ là vài tiếng ."

Vương Cốc : "Không , cứ bắt đầu ."

Mạc Kiệt bước tới mặt , hít một thật sâu giơ tay đặt lên trán Vương Cốc.

Những khác đều chăm chú theo dõi quá trình Mạc Kiệt giải trừ lời nguyền, bọn họ thấy giữa lông mày nhíu thành nếp nhăn hình chữ Xuyên, bàn tay đặt trán Vương Cốc vẻ như đang đẩy .

lúc , Mạc Kiệt bỗng mở to mắt, Vương Cốc đối diện cũng đồng thời mở mắt.

Mạc Kiệt buông tay xuống, ánh mắt dường như điều gì đó nhưng cuối cùng vẫn im lặng.

Vương Cốc gật đầu với : "Cảm ơn."

Mạc Kiệt do dự đáp: "Không gì."

Ánh mắt Bạch Thu Diệp di chuyển qua giữa hai .

cảm giác rằng lúc nãy khi giải trừ lời nguyền, Mạc Kiệt hẳn nhận điểm bất thường cơ thể Vương Cốc nên mới biểu hiện như .

"Cuối cùng cũng an ." Bàn Tử ngã vật ghế sofa: " chịu nổi nữa, nghỉ ngơi một chút."

Đông Phương Đàn cũng bước đến bên giường: "Cơ thể cũng khó chịu."

Bạch Thu Diệp đeo ba lô lên vai, đến cửa toa xe: "Mọi nghỉ ngơi , ngoài xem tình hình."

"Một ?" Mạc Kiệt hỏi: " giải trừ lời nguyền xong, còn sức cùng cô."

Bạch Thu Diệp : "Không , xa, chỉ quanh quẩn gần đầu xe thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/735.html.]

Nói cô đẩy cửa bước , lúc đóng cửa thấy Vương Cốc cạnh Bàn Tử, ý định theo.

Bạch Thu Diệp đóng chặt cửa, đến bên ghế lái chiếc bán tải, mở cửa leo lên.

Cô tháo ba lô xuống, lấy một thanh bánh quy nén.

Từ khi phó bản đến giờ cô cơ hội ăn uống gì, hơn nữa tạm thời cô để Vương Cốc phát hiện điểm yếu cần bổ sung lượng lớn thức ăn của .

Mặc dù chuyện với Lãnh Ngọc Long, Vương Cốc cũng là của Dị Tra Cục, nhưng quyền hạn của chắc cao như Lãnh Ngọc Long, nếu để quá chi tiết bây giờ sẽ ảnh hưởng đến hợp tác giữa cô và Lãnh Ngọc Long.

Bạch Thu Diệp c.ắ.n miếng bánh quy cứng đơ, xuyên qua kính chắn gió về phía ngôi làng phủ đầy tuyết trắng ở đằng xa.

Ngoài ngôi làng , chỉ còn những cánh đồng tuyết trải dài tít tắp, cùng dãy núi tuyết phía xa như một bức tranh nền.

Sau khi ăn no, một nửa thức ăn trong ba lô biến mất, chỉ còn đủ cho cô dùng thêm một bữa nữa.

Điều nghĩa là từ bữa ăn tiếp theo, cô sẽ thể sử dụng những thực phẩm dự trữ khẩn cấp tự tìm kiếm thức ăn trong phó bản.

"Hiện tại chúng mới chỉ thành công việc đầu tiên, đợi khi chủ thuê đến tính tiếp." Bạch Thu Diệp nhắm mục tiêu ông chủ thuê.

Cô thu dọn ba lô leo núi, đẩy cửa xe bước xuống chiếc bán tải, đầu liền thấy Mạc Kiệt đang cạnh xe.

Bạch Thu Diệp nghi hoặc hỏi: "Anh đây ?"

Mạc Kiệt : "Cô và Vương Cốc, rốt cuộc quen ?"

Bạch Thu Diệp đáp: "Quen từ khi phó bản."

Mạc Kiệt dường như đang quan sát biểu cảm của cô, thấy Bạch Thu Diệp trả lời tự nhiên, liền thở dài : "Thôi , về ."

Nói hướng về phía cửa xe.

Bạch Thu Diệp gọi theo: "Sao đột nhiên hỏi ? Vương Cốc chuyện gì ?"

Mộng Vân Thường

Mạc Kiệt dừng bước, lưng với Bạch Thu Diệp, hai giây mới ngoảnh đầu: "Anh chút kỳ lạ."

Bạch Thu Diệp gì, chỉ dùng cử chỉ và biểu cảm thể hiện sự tò mò.

"Vừa giải lời nguyền oán chú cho hai , vì đầu thất bại." Mạc Kiệt : "Khi giải chú thất bại, giải sẽ vô cùng đau đớn. hề phản ứng gì, thậm chí còn bình thản chịu đựng giải chú thứ hai của ."

"Ở nhà Cẩu Đản, cho chúng xem xử lý vết thương, chỉ gọi mỗi cô ." Mạc Kiệt tiếp: "Lúc đó thấy lạ, kết hợp với chuyện giải chú càng kỳ quặc hơn."

Mạc Kiệt liếc cô: "Lúc ở trong bếp cô thấy xử lý vết thương, phát hiện gì lạ ?"

Bạch Thu Diệp ngờ Mạc Kiệt phát hiện manh mối về cơ thể Vương Cốc qua quá trình giải chú. Trong đầu cô lập tức hiện lên mấy lý do, cuối cùng : "Chịu đựng giỏi tính ?"

"Không giỏi chịu đựng bình thường, từng gặp chơi level 50-60, khi giải chú thất bại đều thể giữ bình tĩnh. Vương Cốc quá kỳ lạ..." Mạc Kiệt : "Hay là đây từng qua huấn luyện chịu đau?"

Đột nhiên nghĩ điều gì đó, kinh ngạc : "Chẳng lẽ đây là lính đặc chủng?"

Bạch Thu Diệp: "..."

Mạc Kiệt dường như thuyết phục bởi lý do tự nghĩ , gật đầu : "Nếu thì chỉ còn lý do bình thường."

Bạch Thu Diệp thầm nghĩ phỏng đoán thứ hai của mới đúng hướng, tuy Vương Cốc lẽ vẫn là nhưng tuyệt đối thể coi là bình thường.

Chỉ điều trí tưởng tượng của Mạc Kiệt dù phong phú đến , khi về Dị Chủng cũng thể nghĩ sự thật .

Mạc Kiệt đẩy kính: "Chuyện tạm thời đừng . Dù là Vương Cốc khác, hãy giữ bí mật ."

Bạch Thu Diệp : " ."

Mạc Kiệt với ánh mắt thương hại, Mạc Kiệt lén lút tìm cô bàn chuyện như , Vương Cốc chắc chắn sẽ nhận gì đó.

Sau khi phó bản kết thúc, lẽ Mạc Kiệt sẽ ép đến khu E2, ký hiệp định bảo mật và trở thành nhân viên tạm thời của Dị Tra Cục.

Bọn họ trở toa tàu, mấy khác nghỉ ở từng góc khác .

Bối Mã khẽ : " canh , nửa tiếng sẽ tới lượt Bàn Tử ..."

Bối Mã thông báo lịch trực đêm cho Bạch Thu Diệp, cô gật đầu nhận một chiếc đệm tựa, đặt xuống sàn cạnh tủ bếp phịch xuống.

Cơ thể cô tuy cần nghỉ ngơi, nhưng tinh thần cần thư giãn, nên cô nhắm mắt dựa tủ chìm giấc ngủ.

 

Loading...