Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 734

Cập nhật lúc: 2025-10-06 16:45:49
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/12DXIUXDF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên đường về, bọn họ lội bộ trong tuyết. May là côn trùng đuổi theo, chậm cũng .

Nhờ liên tục vận động, ngoại trừ Bạch Thu Diệp và Vương Cốc, chân của những khác tuy tê cóng nhưng vẫn thể di chuyển .

Khoảng nửa tiếng , cuối cùng bọn họ cũng lê bước về tới làng.

Chiếc xe nhà đỗ ở đó vẫn đóng cửa nguyên vẹn, dấu hiệu dân làng phá hoại.

Bàn Tử thở phào nhẹ nhõm : "Lúc chiếc xe nhà vẫn y nguyên như thế , chắc chắn ai động ."

Bạch Thu Diệp gật đầu: "Vậy thì ."

định đẩy cửa xe thì Đông Phương Đàn, đang Bối Mã đỡ bỗng rên lên một tiếng "ưm".

Ánh mắt đổ dồn về phía cô , chỉ thấy mí mắt Đông Phương Đàn từ từ mở .

Nhận thấy đang chằm chằm , cô bối rối sờ lên mặt hỏi: "Sao cứ thế?"

Toàn Bối Mã căng cứng, đẩy cô một chút: "Cô thấy chỗ nào khó chịu ?"

Đông Phương Đàn đẩy loạng choạng, vịn xe mới vững, thở hổn hển trả lời: " cảm thấy chút sức lực nào."

Bạch Thu Diệp cảm thán: "Chắc là do lúc nãy cô dùng sức quá nhiều ."

Đông Phương Đàn ngơ ngác hỏi: "Lúc nãy gì? Sao nhớ gì cả?"

cúi đầu đôi bàn tay , chợt sực nhớ điều gì đó: "Không lúc nãy đang xem cái áo ?"

Nói xong, cô sang Bàn Tử.

Bàn Tử thở dài não nề: "Ôi trời, đừng nhắc đến cái áo đó nữa, suýt nữa nó g.i.ế.c c.h.ế.t cả hai chúng đấy."

Bạch Thu Diệp mở cửa xe : "Vào xe tiếp."

Đông Phương Đàn vẫn còn đờ đẫn, gật đầu bước lên xe.

Sau khi lên hết, Bạch Thu Diệp : " sẽ lái xe xa một chút."

"Phải đấy, đừng ở quá gần ngôi làng ." Mạc Kiệt : " cũng đừng xa quá, sợ lúc giải lời nguyền sẽ xảy chuyện."

Mộng Vân Thường

Bàn Tử hỏi: "Nếu chuyện gì xảy , định lôi dân làng bia đỡ đạn ?"

Mạc Kiệt thản nhiên đáp: "Đó cũng là biện pháp cuối cùng thôi."

Bạch Thu Diệp gật đầu, ghế lái khởi động xe lái đến vị trí cách làng ba trăm mét thì dừng .

Cô bước xuống xe, đóng cửa khoang hành khách.

Những khác nhóm lò sưởi, nhiệt độ trong xe dần ấm lên.

Bạch Thu Diệp lấy túi vải , với Đông Phương Đàn: "Để chắc chắn rằng tất cả sâu bọ trong đào thải hết, cô ăn thứ một nữa."

Đông Phương Đàn kể sơ qua về những gì xảy khi cô bất tỉnh.

Nghĩ đến việc mặt, và cả bên trong cơ thể từng con sâu bò , Đông Phương Đàn mặt mày xanh mét như sắp nôn.

hỏi: "Phải ăn thứ như thế nào?"

Bạch Thu Diệp thử bẻ miếng vật thể đen đúa đó, nhưng nó dai, dù cô gập đôi , chỗ cong nhất vẫn hề vết nứt.

Vương Cốc đề xuất: "Hay là bỏ nước đun lên."

Bạch Thu Diệp : "Có lẽ chỉ còn cách đó thôi."

Vừa , cô đến bếp di động trong xe, nhấc chiếc ấm sắt lên, cửa xe xổm nhồi tuyết ấm.

Bối Mã ho khan một tiếng: "Các định nấu cả cục luôn ?"

Bạch Thu Diệp đáp: "Bẻ đứt, đành nấu nguyên cục thôi."

Bối Mã lo lắng hỏi: " nếu nấu hết, lỡ gặp Nhi Thú thì ?"

Bạch Thu Diệp : "Khi Cẩu Đản đưa nó cho , dặn là đợi Đông Phương Đàn tỉnh dậy cho cô uống, chứ dùng thứ để chống Nhi Thú."

Bối Mã : " thể phủ nhận rằng nó thực sự thể khống chế những con quái vật ."

"Lần đầu giữ chữ tín, Cẩu Đản đưa cho gói đồ . Nếu lúc đó chúng vẫn ở nhà , chắc chắn sẽ đưa nó cho chúng ." Bạch Thu Diệp : "Vì thử xem, nếu thứ hai cũng giữ đúng lời hứa thì chuyện gì sẽ xảy ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/734.html.]

Bối Mã còn gì đó, Mạc Kiệt lên tiếng: " cũng đồng ý với ý kiến của Nam Cung Ngạo."

Mọi vẫn đang chờ Mạc Kiệt giải lời nguyền cho , thấy cũng ủng hộ Bạch Thu Diệp, Bối Mã đành bỏ cuộc, đành Bạch Thu Diệp đặt khối vật thể đen đúa ấm nước đặt cả ấm lên bếp lò.

Một lúc , ấm nước bắt đầu sôi sùng sục, khối vật thể đen khi đun sôi hề tỏa mùi tanh cá vốn , ngược hương thơm cực kỳ nồng nặc.

Mọi ngửi thấy mùi đều nhíu mày.

Mùi hương quá gắt, đến mức khiến bọn họ đau đầu.

Bạch Thu Diệp cầm ấm xuống, mở nắp thấy nước tuyết và khối đen bên trong hòa quyện , biến thành một dạng sền sệt giống như chè đậu đen.

Đông Phương Đàn tự lấy một cái bát, lo lắng đưa nó tới mặt Bạch Thu Diệp.

Bạch Thu Diệp đổ thứ trong ấm bát, khi tiếp xúc với khí, mùi hương càng trở nên nồng nặc hơn.

Đông Phương Đàn căng thẳng nuốt nước bọt: " uống cái ."

Bạch Thu Diệp : "Nếu cô uống, hậu quả lẽ còn nghiêm trọng hơn."

Đông Phương Đàn cầm bát lên hít một thật sâu: "Thôi, uống ."

Nói xong, cô lấy khí thế như liều mạng, ừng ực uống cạn thứ sền sệt trong bát.

Khi cô uống gần hết, đôi tay bỗng buông lỏng, chiếc bát rơi xuống đất.

Cơ thể cô cũng như con diều đứt dây, ngã vật . Ngay khi sắp chạm đất, eo cô bỗng bật dậy, với động tác như cương thi hồi sinh, từ từ thẳng lên.

Những khác thấy Đông Phương Đàn như , lập tức cảnh giác cao độ.

Đông Phương Đàn tấn công bọn họ, động tác lúc nãy của cô chỉ như một cơn co giật, bỗng "oẹ" một tiếng nôn một cục vật thể.

Đây thứ hai cô nôn đồ vật, là một thứ chất lỏng đen sền sệt.

Lần , thứ cô nôn là một cục đen đang ngoe nguẩy.

Vừa chạm đất, thứ nảy lên như quả bóng cao su. Hơn nữa còn chủ đích nhảy về phía .

Mục tiêu của nó là Mạc Kiệt, Bạch Thu Diệp ngay cạnh , khi nó sắp nhảy tới, cô đá một cước, đá thẳng nó trong bếp lò.

Ngọn lửa lập tức bao trùm lấy thứ , thấy một âm thanh như chuột dọa.

Cục đen trong lửa ngừng giãy giụa, cố gắng thoát ngoài, nhưng Vương Cốc nhanh chóng đóng chặt cửa lò .

Cuối cùng Đông Phương Đàn cũng thoát khỏi tình trạng kiệt sức, quỵ xuống đất, một tay ôm lấy ngực.

Bàn Tử đưa tay lau mồ hôi lạnh trán: "Trời ơi, cái thứ quỷ quái gì thế ."

Bạch Thu Diệp : "Có lẽ tổ ký sinh trùng trong Đông Phương Đàn vẫn tống hết ngoài."

Tất cả bọn họ hẹn mà nghĩ đến viễn cảnh Đông Phương Đàn mang theo thứ đó ở bên cạnh bọn họ, đột nhiên biến dị khi bọn họ để ý.

Mạc Kiệt thở phào nhẹ nhõm: "May mà giải quyết xong, giờ thể yên tâm giải lời nguyền cho ."

Bối Mã vội nở nụ : "Cảm ơn Kiệt nhiều lắm."

Mạc Kiệt : "Sau khi giải lời nguyền, sẽ một thời gian suy nhược tinh thần, các —"

Bối Mã vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Yên tâm Kiệt, bọn sẽ bảo vệ ."

Mạc Kiệt lắc đầu: "Không ý là thế. việc giải lời nguyền chắc sẽ thành công , cũng thể phản phệ."

Nụ mặt Bối Mã đóng băng.

Bạch Thu Diệp nhận ánh mắt gian xảo thoáng qua trong mắt Mạc Kiệt. Cô phát hiện đang lừa Bối Mã.

Bạch Thu Diệp khó hiểu, chờ đợi Mạc Kiệt giải lời nguyền cho bọn họ.

Ánh mắt Mạc Kiệt quét qua từng : "Vậy bắt đầu đây."

Nói xong, đặt một tay lên đỉnh đầu Bối Mã.

Đây là thứ hai Bạch Thu Diệp chứng kiến Mạc Kiệt giải lời nguyền. Lần bọn họ lời nguyền oán chú giấy hóa thể giải, Mạc Kiệt thử mấy suýt kiệt sức.

Lần lời nguyền chỉ giới hạn thời gian, vô giải như dạng giấy hóa, chắc Mạc Kiệt sẽ thuận tay hơn.

lúc , Bối Mã đột nhiên kêu lên một tiếng kỳ quái, phía gáy bốc lên làn khói đen nhạt, nếu kỹ sẽ khó phát hiện.

Loading...