Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 729

Cập nhật lúc: 2025-10-06 16:43:33
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai giật , kịp phản ứng thì ông lão hét lên .

"Các , ngoài—!!!"

Giọng ông the thé như tiếng sáo thủng, chói tai khàn đặc.

Bạch Thu Diệp : "Cụ ơi, cháu là ban ngày đến hỏi đường đó ạ, cụ nhớ ?"

Ông lão lời Bạch Thu Diệp, tiếp tục gào lên: "Người sống chớ ! Người sống chớ !"

Bạch Thu Diệp và Bối Mã thấy phía vang lên tiếng bước chân, Cẩu Đản hối hả chạy từ nhà bếp .

Cẩu Đản giận dữ quát: "Các gì ông !"

"Chúng ông chứ." Bối Mã : "Ông khỏi cửa chỉ thẳng mũi chúng c.h.ử.i bới, chúng chẳng gì cả."

Cẩu Đản chạy đến bên già, kéo đỡ đưa ông trở về phòng ngủ.

Người già thấy mặt Cẩu Đản, dường như tìm chỗ dựa, với : "Cẩu Đản, lạ nhà, đuổi bọn họ ngay."

Cẩu Đản an ủi: "Ông ơi, bọn họ là quen của cháu, ."

Mộng Vân Thường

Người già lắc đầu: "Không, ông từng thấy bọn họ bao giờ, đuổi bọn họ ngay, chẳng lẽ cháu quên chuyện của bố cháu ?"

Sắc mặt Cẩu Đản biến đổi: "Ông ơi, chuyện của bố cháu chỉ là một tai nạn."

Người già bực tức : "Cẩu Đản , ông cháu vết xe đổ ."

Cẩu Đản : "Cháu để bọn họ ở đây hai tiếng, hai tiếng sẽ đuổi bọn họ ngay."

Người già lớn tiếng: "Không !"

Cẩu Đản : "Ông ơi, côn trùng sắp kéo đến , nếu bây giờ bọn họ ngoài, chắc chắn sẽ c.h.ế.t."

Nghe , giọng già đột nhiên ngừng bặt, đôi mắt đục ngầu phân tán bỗng như điểm tập trung, ánh mắt vượt qua vai Cẩu Đản, quét qua mấy Bạch Thu Diệp, cuối cùng dừng ở hướng cửa.

"Côn trùng kéo đến?!" Người già run giọng : "Báo ứng đấy! Báo ứng đến !"

Lời ông dứt, nhóm Bạch Thu Diệp thấy tiếng sột soạt từ bên ngoài truyền .

Người già lặp lặp câu một cách máy móc, lúc tỉnh lúc mê.

Cẩu Đản vất vả lắm mới dỗ ông trở về phòng, đóng cửa ngăn cách ánh mắt của ông về phía Bạch Thu Diệp, tiếng ồn ào của ông lập tức dừng .

"Bệnh cũ của ông tái phát." Cẩu Đản : "Mấy đừng để ý."

Bạch Thu Diệp hỏi: "Lúc nãy ông nhắc đến cái c.h.ế.t của bố ."

Cẩu Đản : "Đó là tai nạn."

Vẻ mặt vẻ nhắc chuyện .

Vương Cốc lắc đầu với Bạch Thu Diệp, hiệu cô nên moi móc lúc .

Bạch Thu Diệp vốn cũng định hỏi rõ ngọn ngành, côn trùng sắp kéo đến, nếu Cẩu Đản đột nhiên bỏ dở, mấy bọn họ sống sót qua còn .

Bàn Tử ho một tiếng, quyết định đóng vai trò hòa hoãn khí: "Ông cụ trông còn khỏe lắm, tuổi già , nhảm cũng là chuyện bình thường."

Cẩu Đản thuận theo cái thang mà đưa mà bước xuống, gật đầu : "Ừ, ông thích nhảm lắm."

Bàn Tử thấy thần sắc bớt căng thẳng, bèn hỏi: " rốt cuộc cái đám côn trùng là thế nào, chẳng lẽ do mấy chúng gây ?"

Cẩu Đản : "Nói cũng , nhưng chủ yếu là do bạn của các ."

Bàn Tử chỉ về phía nhà bếp hỏi: "Ý là Đông Phương Đàn?"

Cẩu Đản gật đầu: "Bọn côn trùng nở trong cơ thể cô , nên chôn "mốc chỉ đường" trong , vốn dĩ sẽ một đám côn trùng lớn ngửi thấy mùi mà kéo đến. Bây giờ đến thời điểm chúng mạnh tay lấy , chỉ đám côn trùng chuẩn đẻ trứng tìm cô , mà còn một đám côn trùng kích động cũng tìm cô ."

Bối Mã lẩm bẩm: "Nghe , bỏ mặc cô một trong làng là lựa chọn nhất ."

Bạch Thu Diệp : "Anh bạn đúng là ba quá. Nhắc nhở chúng hai bọn họ cũng là , giờ hối hận cũng là ."

Bối Mã lầm bầm: " nghĩ là bình thường mà..."

Bàn Tử vỗ vai Bối Mã: "Thì là thế. Dù cũng cảm ơn nhé đồng chí."

Bối Mã gạt tay khỏi vai: "Đừng đột nhiên thiết thế, quen ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/729.html.]

Cẩu Đản bọn họ : "Sau khi chuyện kết thúc, mấy nên rời khỏi đây , cứu các một chứ cứu hai."

Mạc Kiệt liếc thái độ Bạch Thu Diệp, sang với Cẩu Đản: "Chúng lý do bất khả kháng ."

Cẩu Đản hiểu nổi: "Các cũng nơi nguy hiểm mà, rốt cuộc lý do gì khiến các mạo hiểm đến thế?"

Mạc Kiệt : "Nếu , chúng sẽ mất việc, mất việc là mất mạng."

Anh thật nhưng Cẩu Đản cho rằng lời lẽ của quá phóng đại.

"Mất việc thì kiếm việc khác chứ , gì mà nghiêm trọng thế." Cẩu Đản : "Người lang thang ở đây còn sống , các thì ?"

Mạc Kiệt khổ: "Anh hiểu ..."

Cẩu Đản thấy chuyện với bọn họ thông, đành bỏ qua, dậy về phía bếp.

Vương Cốc hỏi: "Chúng thể giúp gì ?"

Cẩu Đản đầu : "Các g.i.ế.c côn trùng ?"

Vương Cốc : "Không tài đó."

Cẩu Đản : "Vậy thì yên , đợi đám côn trùng qua."

Vương Cốc hỏi: "Anh định gì?"

Cẩu Đản : "Bịt các kẽ hở trong nhà để chúng chui ."

Cẩu Đản bếp lấy cái lọ đen, rắc bột đen lên các khe cửa và cửa sổ, rắc thêm bốn góc mỗi phòng.

Nhóm Bạch Thu Diệp tưởng chuẩn xong, ngờ Cẩu Đản chạy phòng lục lọi, lấy một lá cờ.

Bạch Thu Diệp thấy lá cờ tay , : "Đây cờ bằng da Nhi Thú ? Thì nhà cũng ."

Cẩu Đản : "Chỉ cần tổ tiên là vùng , lá cờ cũng lạ."

Bạch Thu Diệp hỏi: " lũ côn trùng chúng là do lá cờ gây ."

Cẩu Đản phản bác, : " lá cờ cũng thể đuổi côn trùng."

Bạch Thu Diệp hỏi: "Vậy là dân làng dùng da Nhi Thú để đuổi chỉ Nhi Thú trả thù, mà cả lũ côn trùng ?"

Cẩu Đản ngập ngừng: " ."

Hắn cầm một cây sào mở cửa bước , treo lá cờ lên một đầu sào, đầu cắm xuống tuyết.

Lại tìm ba sợi dây buộc sào, kéo căng về ba hướng dùng đá đè lên.

Sau khi thành cây cột cờ tạm bợ, Cẩu Đản nhà, đóng chặt cửa .

Bạch Thu Diệp hỏi: "Giữa Nhi Thú và lũ côn trùng rốt cuộc quan hệ gì?"

Cẩu Đản im lặng một lúc : "Quan hệ cộng sinh."

Bối Mã hỏi: "Ý là lũ côn trùng sống Nhi Thú?"

Cẩu Đản gật đầu.

Mạc Kiệt : "Nếu , tại chúng chọn nở trong cơ thể Nhi Thú?"

" côn trùng, chúng nghĩ gì." Cẩu Đản : " với chúng, Nhi Thú chắc chắn giá trị hơn con chúng . Đó là lý do chúng g.i.ế.c Nhi Thú."

Hắn cất lọ bột , bên lò sưởi: "Lần dù đẩy lùi đàn côn trùng, chúng vẫn thể . Lần sẽ dễ dàng ngăn cản như thế nữa."

"Sau trận côn trùng , các rời khỏi nhà ." Cẩu Đản : "Dù nữa, cũng cho phép các ."

Tình huống chính là điều nhóm Bạch Thu Diệp cần lo lắng nhất.

Bởi vì 4 tiếng trúng lời nguyền oán chú, Mạc Kiệt thể trực tiếp giải trừ lời nguyền bọn họ.

Ánh mắt Bạch Thu Diệp lướt qua cánh cửa phòng ngủ nơi ông lão đang ngủ.

Đôi vợ chồng NPC , nội dung da Nhi Thú chỉ bà Thạch trong làng hoặc ông của Cẩu Đản .

Bạch Thu Diệp linh cảm rõ ràng, cái đài cao lá cờ chính là địa điểm cô đến trong phó bản .

, cô nhất định dò hỏi vị trí của tòa đài cao đó.

Loading...