Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 728
Cập nhật lúc: 2025-10-06 16:43:01
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đông Phương Đàn như bắt cơ hội, lợi dụng lúc Bạch Thu Diệp giảm lực bất ngờ đẩy mạnh lên.
Thấy , Bạch Thu Diệp vội vàng ấn cô trở .
Lần cô còn quan tâm liệu vai Đông Phương Đàn trật khớp vì lực nữa.
Cẩu Đản ngẩng đầu lên: "Đã bảo giữ chặt cô , còn buông tay!"
Bạch Thu Diệp : "Lát nữa tỉnh dậy cô sẽ đau mà."
Cẩu Đản : "Còn cãi bướng, thế cho cô ."
Bạch Thu Diệp đáp: "Anh là mà, nỡ lòng nào thiếu nữ xinh thế biến thành tổ côn trùng ."
"Đừng lảm nhảm nữa." Cẩu Đản thèm để ý, sang với Vương Cốc: " bắt đầu đây."
Vương Cốc ấn Đông Phương Đàn xuống thêm, Cẩu Đản thấy thì : "Khụ khụ, cần thấp thế , để bình thường là ."
Hắn nhặt cái lọ lúc nãy, đầu gọi Bối Mã: "Anh cầm hộ cái ."
Bối Mã cẩn thận nhận lấy chiếc lọ, thứ bột màu đen bên trong hỏi: "Rốt cuộc đây là cái gì ?"
Cẩu Đản đáp: "Tim của Nhi Thú phơi khô nghiền thành."
Nghe , Bối Mã lập tức đưa lọ xa: "Lúc nãy cửa hình như nuốt một ít, ngộ độc ."
Cẩu Đản hỏi: "Các gặp rắc rối với lũ côn trùng, chắc thấy lá cờ , Nhi Thú là gì ?"
Mạc Kiệt : "Một loài vật các coi là nguồn thu nhập, thể chế thành t.h.u.ố.c bổ."
Cẩu Đản ngước Mạc Kiệt: " , là t.h.u.ố.c bổ thì nuốt một ít cũng ."
"Vậy ?" Bối Mã thở phào nhẹ nhõm: "Thế thì ."
Cẩu Đản thò tay chiếc lọ, lấy một nắm bột đen như vận động viên thể d.ụ.c xoa phấn chống trượt khi thi đấu.
Sau khi phủ kín hai bàn tay bằng thứ bột đen đó, đưa một tay về phía cằm Đông Phương Đàn.
Vương Cốc : "Nếu chạm cô , lũ sâu bọ sẽ chuyển sang đấy."
Cẩu Đản đáp: "Giờ thì còn nữa."
Vừa dứt lời, dùng tay bóp chặt hai bên quai hàm Đông Phương Đàn. Ngay khi ngón tay chạm , những con bọ đang bò lổm ngổm mặt cô lập tức tránh sang hai bên.
Lúc mới cửa, mặc dù rắc đầy bột nhưng bọn họ thấy tác dụng thực sự của thứ bột với lũ côn trùng.
Giờ chứng kiến chúng bỏ chạy toán loạn lớp bột đen, nếu một lọ bột như , dù giải lời nguyền, bọn họ vẫn thể sống sót đến khi phó bản kết thúc.
Bối Mã khỏi ôm chặt chiếc lọ hơn, ánh mắt trân trọng bên trong.
Cẩu Đản lấy thêm một nắm bột lớn, ánh mắt xót xa của Bối Mã, nhét hết miệng Đông Phương Đàn.
Bàn Tử buột miệng: " là đại bổ thật ."
Vừa dứt lời, Đông Phương Đàn bỗng giật như lên đồng, giãy giụa điên cuồng. Bạch Thu Diệp và Vương Cốc vội vàng ghì chặt cô . Cơ thể Đông Phương Đàn khóa chặt, nhưng đầu cô vẫn liên tục lắc lư như nhổ hết đám bột trong miệng .
Cẩu Đản một tay bịt chặt miệng cô cho bột rơi , tay vỗ mạnh lưng.
Những con bọ mặt Đông Phương Đàn kịp tan biến, như những sợi bấc nến cháy xém, từ những sợi dài mảnh co quắp thành những cuộn đen nhỏ, mất độ bám, rơi khỏi mặt cô .
Tất cả rơi tõm chậu gỗ, tạo thành tiếng xào xạc.
Làn da Đông Phương Đàn cuối cùng cũng lộ , chỉ điều những chỗ từng bọ che phủ giờ nổi lên vô vệt đỏ loang lổ, khiến da cô như khắc những hình xăm kỳ dị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/728.html.]
lúc đó, đầu cô bất ngờ gục xuống, n.g.ự.c phập phồng thở gấp.
Thấy , Cẩu Đản mới chịu buông tay khỏi miệng Đông Phương Đàn.
Được tự do, cô há miệng rộng,"ọe" một tiếng, phun một cục đen ngòm.
Bàn Tử nhịn : "Thuốc bổ dữ dằn quá nhỉ."
Bạch Thu Diệp tưởng Đông Phương Đàn nôn bọ, chuẩn tinh thần mới dám , nào ngờ thứ cô nôn là một khối chất nhầy sền sệt, chẳng giống bọ chút nào.
Đông Phương Đàn vẫn tiếp tục nôn mửa. Mỗi cô nôn, Bạch Thu Diệp và Vương Cốc cảm nhận lực kháng cự của cô yếu .
Đến thứ năm, cả cô bỗng mềm nhũn như mất hết sức lực, đổ gục .
Cẩu Đản vẩy tay, rũ sạch lớp bột đen: "Xong , các thể buông ."
Bạch Thu Diệp thử buông tay, thấy Đông Phương Đàn dấu hiệu bật dậy bất ngờ như tro tàn bùng cháy, mới thở phào nhẹ nhõm.
Cẩu Đản bước đến bên chum nước, múc một gáo nước đổ miệng Đông Phương Đàn.
Lúc , Đông Phương Đàn bất tỉnh, hoặc thể từ khi cơ thể cô bọn côn trùng biến thành tổ, cô mất ý thức cho đến giờ vẫn tỉnh .
Cẩu Đản đút nước cho cô , cô vô thức nuốt xuống, phần còn trào khóe miệng.
Bạch Thu Diệp hỏi: "Tình trạng của cô thế nào ?"
"Phải đợi thêm một lúc nữa mới tỉnh ." Cẩu Đản : "Nhanh thì một hai tiếng, chậm thì một hai ngày. Tùy thể trạng từng ."
Bàn Tử chỉ đống vật thể đen nhánh Đông Phương Đàn nôn : "Cái thứ cô ộc rốt cuộc là gì ?"
Cẩu Đản đáp: "Có thể coi nó như dấu mốc mà lũ côn trùng để trong cơ thể cô . Nếu thứ còn sót bên trong, nó sẽ liên tục thu hút những con côn trùng khác đến tìm tổ."
Vương Cốc hỏi: "Sau khi nôn thì còn thu hút côn trùng nữa ?"
Cẩu Đản lắc đầu: "Nôn thì lo nữa, nhưng nhất vẫn nên xử lý sạch sẽ."
Nói , bảo khiêng Đông Phương Đàn khỏi chậu tắm, dùng giấy bản châm lửa đốt ném chậu.
Căn phòng lập tức bốc lên mùi protein cháy khét, Bạch Thu Diệp ngửi thấy mùi , cảm giác vô cùng quen thuộc.
Cô hỏi Cẩu Đản: "Anh chắc chắn thứ cô nôn chỉ là dấu mốc của lũ côn trùng thôi ?"
Cẩu Đản ho khan một tiếng: "Thực trong đó còn lẫn xác của vài con côn trùng, thấy sắc mặt nên tiện ."
Lời dứt, nhận về hai tiếng "ọe" từ Bối Mã và Bạch Thu Diệp.
Bàn Tử nhăn mặt: "Hai thể phòng khác mà nôn ? Nghe thêm nữa cũng ói mất."
Bạch Thu Diệp và Bối Mã liếc , tự giác rời khỏi nhà bếp, bước phòng khách.
Hai hai đầu lò sưởi, tiếng nôn khan cứ thế nối tiếp .
Có lẽ Bối Mã thấy ngại vì bộ dạng t.h.ả.m hại của , : "Thực lúc đầu định nôn , chỉ là nghĩ đến cảnh lũ côn trùng bò lúc nhúc trong cô nên thấy buồn nôn thôi—"
Bạch Thu Diệp: "Ọe—đại ca đừng nữa, đủ kinh tởm ?"
Hai hồi phục một lúc, Bối Mã : "Bình thường thấy bao nhiêu m.á.u cũng sợ, duy chỉ sợ mấy loại côn trùng chui cơ thể ."
Mộng Vân Thường
Bạch Thu Diệp mặt mày tái mét: "Im ."
lúc , cánh cửa bên cạnh bật mở.
Dưới ánh lửa phát từ lò sưởi, bọn họ thấy một bóng còng lưng cửa, khuôn mặt chi chít những đốm đồi mồi đen nâu, vẻ mặt vô hồn trông chẳng khác gì một con ma cà rồng phiên bản qua chỉnh sửa.