Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 723
Cập nhật lúc: 2025-10-06 16:40:23
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên trong chiếc hộp sắt vốn dĩ sẵn ba viên đá.
Bạch Thu Diệp : "Bọn họ bệnh gì mà để thứ trong nhà thế?"
Vương Cốc đáp: "Đành tạm dùng ."
Anh đặt hộp lên bàn, viên đá đang nở nhiều con sâu nhô nửa ngoài.
Bạch Thu Diệp đặt chiếc đèn dầu xuống đất, nhặt một chiếc áo mỏng xé một mảnh vải đưa cho Vương Cốc: "Dùng cái bọc viên đá đốt hết."
Cô tự tay chạm đá nên sai Vương Cốc .
Khi viên đá đang nở ném hộp sắt, Bạch Thu Diệp đột nhiên cảm thấy ai đó đang .
Theo phản xạ đầu , cánh cửa phía vẫn đóng chặt.
Vương Cốc thúc giục, Bạch Thu Diệp mới cầm đèn dầu tiến tới, châm lửa đốt mảnh vải.
Căn phòng lập tức bốc lên làn khói trắng, Vương Cốc vội lùi vài bước, hai đến cửa thấy tiếng lách tách phát từ hộp sắt.
Không khí tràn ngập mùi protein cháy khét cùng vị tanh khiến buồn nôn.
Bạch Thu Diệp bịt mũi : "Mau kiểm tra xem trong đống quần áo còn cái nào nữa ."
Hai lục lọi tiếp, quyết tâm tiêu diệt hết trứng sâu trong phòng.
lúc , Bạch Thu Diệp chợt : "Phòng Đông Phương Đàn cũng quần áo."
Vương Cốc đầu đáp: "Phòng bọn họ chỉ quần áo, vốn để sẵn mấy viên đá ."
Bạch Thu Diệp đặt tay lên nắm cửa: " báo cho bọn họ ."
Vương Cốc : "Cô , tiếp tục tìm đá."
Bạch Thu Diệp gật đầu định mở cửa thì cảm giác theo dõi ập tới.
Lần , cái cảm giác lạnh lẽo như biến thành lưỡi d.a.o sắc, Bạch Thu Diệp né sang bên kịp thời rút tay .
Cô tay nắm cửa, lập tức toát cả mồ hôi lạnh.
Trên tay nắm cửa bỗng dưng bò đầy những con côn trùng dày đặc, chúng giống hệt những con côn trùng chui từ đám đá , màu sắc cũng chuyển sang đen.
Như những sợi dây thép đen nhẵn bóng phủ kín tay nắm, dù đang ngọ nguậy cũng khó phát hiện, suýt nữa lừa cô.
Bạch Thu Diệp chợt hiểu tại voi thể kiến g.i.ế.c c.h.ế.t.
Loại côn trùng càng nhỏ thì càng dễ bỏ qua.
Dù tiêu diệt chúng, tiên cũng tìm thấy chúng .
Vương Cốc thấy động tác của cô liền hỏi: "Có chuyện gì ?"
"Trên tay nắm cũng côn trùng, chúng bò từ bên ngoài ." Bạch Thu Diệp : "Có lẽ là từ phòng Đông Phương Đàn, giờ hai bọn họ ."
Vương Cốc , từ giường nhảy sang phía bên , bên cửa sổ ngoài.
Bạch Thu Diệp : "Anh ném đèn dầu cho ."
Vương Cốc cầm lấy chiếc đèn dầu, tay xé một mảnh vải đặt lên ngọn lửa.
Ngọn lửa bùng lên, Vương Cốc dùng mảnh vải đó quét qua mép cửa sổ, mùi protein cháy khét càng rõ hơn.
Bạch Thu Diệp kinh ngạc hỏi: "Trên cửa sổ cũng ?"
Vương Cốc cầm đèn dầu và mảnh vải , đưa đèn cho Bạch Thu Diệp: "Có vẻ chỉ từ phòng Đông Phương Đàn bò sang, mà còn từ bên ngoài nữa."
Bạch Thu Diệp đốt sạch lũ côn trùng cánh cửa, : "Lời nguyền oán chú , chẳng lẽ biến chúng thành bia ngắm cho lũ côn trùng?"
Tay nắm cửa đốt nóng rực, Bạch Thu Diệp thể mở cửa bình thường , đành đá tung cửa.
Hai trong phòng nữa cảm thấy theo dõi, bọn họ kinh nghiệm, liền xuống sàn bên ngoài cửa.
Quả nhiên mặt đất cũng bò đầy côn trùng, dày đặc đến rợn , nổi cả da gà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/723.html.]
Bạch Thu Diệp : "Nếu tiếp tục dùng lửa, căn nhà chắc chắn sẽ cháy thành tro, mà chúng còn thể thoát khi lửa bùng lên ."
Vương Cốc ngoái : "Nhảy thẳng qua cửa sổ, mép cửa đốt sạch ."
Bạch Thu Diệp hỏi: " trong tuyết liệu những con côn trùng ?"
Cô dứt lời, cả hai cùng im lặng một giây.
Vương Cốc : "Đừng nghĩ nhiều, dùng lửa mở đường ."
Bạch Thu Diệp xuống ngọn đèn dầu trong tay, lúc nãy bọn họ dùng vải thấm dầu, giờ chỉ còn ít, đèn sắp tắt.
Bạch Thu Diệp gật đầu: "Được, cứu trong các phòng khác , ưu tiên nhóm Mạc Kiệt."
Ý cô hợp với Vương Cốc, hai ném quần áo trong phòng ngoài châm lửa.
Ngọn lửa đống quần áo càng lúc càng lớn, lập tức mở một con đường lửa.
Căn nhà bằng gỗ, dễ cháy, may là Bạch Thu Diệp và Vương Cốc xếp quần áo theo đường thẳng nên lửa lan sang những vật dễ cháy khác tầng hai.
Ngọn lửa vươn tới cửa phòng Mạc Kiệt và Bối Mã, Bạch Thu Diệp thấy tiếng ho từ trong phòng bọn họ vọng .
Cánh cửa phòng mở , Mạc Kiệt và Bối Mã ngay ngưỡng cửa với vẻ mặt kinh ngạc ngoài, những ngọn lửa bên ngoài bùng lên cao ngang bắp chân bọn họ.
Mạc Kiệt bịt mũi miệng hỏi: "Chuyện gì thế ?"
Bạch Thu Diệp : "Trên sàn côn trùng, cẩn thận đừng để chúng chui ."
Nghe , Mạc Kiệt và Bối Mã liền xuống sàn, phát hiện cửa vô mảnh đen lửa thiêu cháy, cùng với những con côn trùng đen như sợi chỉ đang bò trốn sang hướng khác.
Bối Mã kinh ngạc thốt lên: "Cái quái gì thế ?"
Bạch Thu Diệp kịp trả lời, Mạc Kiệt hoảng hốt hỏi: "Những con côn trùng liên quan đến lời nguyền oán chú chúng trúng ?"
Bạch Thu Diệp hỏi : " , giờ tìm thủ phạm , thể giải ?"
Mạc Kiệt bỗng nghẹn lời: " chỉ giải chú, chứ giải độc ."
Bối Mã lẩm bẩm: "Khác gì chứ, thử xem."
Mạc Kiệt trừng mắt: "Muốn thử thì tự thử , tuyệt đối ."
Bối Mã bĩu môi: "Được , chỉ hỏi cho vui thôi."
Mạc Kiệt Bạch Thu Diệp qua đám lửa: "Giờ chúng gì, xuống tầng ?"
Vương Cốc : "Kiểm tra xem bên ngoài cửa sổ phòng các côn trùng ."
Bối Mã , chạy đến bên cửa sổ, một lúc thở hổn hển chạy về: "Không gì, sạch sẽ lắm."
Bạch Thu Diệp : "Vậy thì chúng sẽ xuống từ phòng các ."
Mạc Kiệt hỏi: "Nhảy thẳng qua cửa sổ ?"
Mộng Vân Thường
"Những con côn trùng gặp nhiệt độ sẽ nở :" Bạch Thu Diệp giải thích: "Hiện tại tầng một đang đốt lò sưởi, chắc chắn sẽ nhiều côn trùng hơn, thể xuống thẳng ."
"Cũng ." Mạc Kiệt gật đầu: "Vậy mấy qua đây ."
Bối Mã đột nhiên hỏi: "Khoan , phòng Bàn Tử và Đông Phương Đàn vẫn im ắng thế."
Mặc dù bọn họ chuyện lâu, nhưng tiếng động gây khá lớn, dù là gã mập Đông Phương Đàn đều thể thấy.
Thế mà đến giờ phòng bọn họ vẫn đóng im ỉm, hai đang gì bên trong.
Mạc Kiệt nhíu mày: "Hay bọn họ côn trùng-"
Lời còn dứt, từ phòng đó bỗng vang lên tiếng hét t.h.ả.m thiết.
Đó là giọng của gã mập, như vạn mũi tên đ.â.m tim, đau đớn tột cùng.
Cánh cửa đập mạnh một cái, dường như ai đó đang cố xông ngoài.
vài đập cửa, âm thanh ngày càng yếu dần.
Bạch Thu Diệp gọi về phía cửa: "Bàn Tử?"