Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 720
Cập nhật lúc: 2025-10-06 16:38:59
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Thu Diệp thấy cách lý giải của bọn họ thì cau mày: "Bọn họ sống trong làng, các nhà bọn họ mất tích?"
"Trước nhà bọn họ cũng sống trong làng, khi xảy chuyện, chúng ở cùng nên bắt bọn họ dọn ngoài." Người phụ nữ : "Rễ của bọn họ hỏng, lành."
Vương Cốc : "Nhảm nhí."
Người phụ nữ vẻ sợ , lẩm bẩm: "Các tin thì thôi, Nam Cô Đạo đơn giản như các nghĩ ."
Vương Cốc sang với Bạch Thu Diệp: "Chúng về thôi."
Bạch Thu Diệp cảm nhận ánh mắt của Vương Cốc dường như điều gì đó với cô mà cặp vợ chồng thấy, nên gật đầu đồng ý.
Cô ngẩng đầu lên gọi to: "Mạc Kiệt, thôi!"
Nghe , phụ nữ lộ vẻ kinh ngạc: "Thì các còn giấu lầu nữa ?"
Bạch Thu Diệp hỏi khẽ: "Sợ hả?"
Mộng Vân Thường
Người phụ nữ bật : "Đông mới vui chứ."
Vương Cốc nhíu mày: "Đi nhanh lên."
"Đã muộn ." Người phụ nữ lắc đầu: "Nếu để các dễ dàng thế , những lời chẳng uổng công ?"
Chồng bà cũng khẩy: "Các quá nhiều, dù chúng để , dân làng cũng đồng ý ."
Bạch Thu Diệp đột nhiên cảm thấy một luồng lạnh buốt vai, thiết hiện lên tin nhắn mới.
[Chúc mừng, bạn kích hoạt lời nguyền oán chú - Ánh Mắt Trong Bóng Tối. ]
[Từ trong bóng tối, một ánh đang dõi theo bạn. Bạn sẽ luôn cảm thấy đang theo dõi. chỉ khi nó thực sự quan sát bạn, nguy hiểm mới ập đến. ]
[Thời gian duy trì lời nguyền: Vô hạn. (4 tiếng đầu thể giải trừ)]
Mạc Kiệt chạy từ lầu xuống, gương mặt căng thẳng: " trúng chú , thì ?"
Bạch Thu Diệp gật đầu, đàn ông trói ghế bật tiếng khinh bỉ.
"Cứ từ từ chờ c.h.ế.t ."
Vương Cốc giơ tay lên, ngay khi Bạch Thu Diệp tưởng sẽ g.i.ế.c hai NPC thì bước đến cửa.
Cánh cửa mở , Vương Cốc bên cửa hỏi: "Mấy trúng chú ?"
Bên ngoài vọng giọng của ba béo gầy: "Bị ."
Vương Cốc vẫy tay: "Vào đây ."
Ba bên ngoài chuyện gì đang xảy , bước nhà với vẻ mặt ngơ ngác.
Hai NPC thấy bọn họ, nụ mặt càng thêm đắc ý: "Hóa bên ngoài còn nữa, đây là các tự chuốc lấy."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Những chuyện về nhi thú và mất tích các kể là thật, nhưng còn giấu việc ?"
Người đàn ông nhạt: "Đương nhiên thật, thì các tin tưởng mà ở lãng phí thời gian chứ?"
Ở đây với Bạch Thu Diệp và đồng đội là lãng phí thời gian, vì những thông tin thu thập giúp bọn họ thành nhiệm vụ đầu tiên.
vì mất thời gian kịp rời nên việc nguyền rủa cũng là thật.
Mạc Kiệt bước xuống cầu thang : "4 tiếng đầu thể giải chú, nên chúng cố chịu đựng, đó thể giải ."
Người béo thở phào nhẹ nhõm: "May quá , thì kéo dài đến hết nhiệm vụ, đau khổ lắm."
Người đàn ông đột nhiên lạnh mấy tiếng: "Các ngươi tưởng 4 tiếng đồng hồ dễ chịu lắm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/720.html.]
Bạch Thu Diệp đầu : "Thứ nguyền rủa chúng là cái gì?"
Người đàn ông chỉ mà đáp.
Đông Phương Đàn bước lên túm lấy cổ áo ông : "Nếu , chúng sẽ g.i.ế.c ông."
Người đàn ông nhạt: "Các thể g.i.ế.c , chỉ cần các còn sống qua 4 tiếng tới thì tuyệt đối dám-"
Lời ông dừng đột ngột, Đông Phương Đàn lùi một bước, đồng tử co rúm cảnh tượng mắt.
Đang dở, đầu đàn ông bỗng rơi xuống đất, bức tường phía nhuộm đỏ m.á.u tươi.
Vợ ông thét lên một tiếng chói tai, đầu quả đầu lăn đến chân .
Bạch Thu Diệp vẩy sạch m.á.u con d.a.o bầu, bọc bằng vải mà sang với vợ gã đàn ông: "Bây giờ thể chứ?"
Cái đầu rơi ngay mặt, Đông Phương Đàn hoảng sợ kém gì vợ của tên đàn ông .
Cô cứng đờ đầu Bạch Thu Diệp, đưa tay lau hai giọt m.á.u b.ắ.n lên má: "Lần thể báo một tiếng ?"
Vương Cốc Bạch Thu Diệp, khuôn mặt biểu cảm nhưng khóe miệng nhếch xuống.
Mấy khác cũng hành động c.h.é.m đầu báo của Bạch Thu Diệp cho kinh hãi, cô với ánh mắt sửng sốt.
Dù hành động đột ngột của Bạch Thu Diệp khiến đều hoảng sợ, nhưng hiệu quả rõ rệt, cái c.h.ế.t của tên đàn ông quả nhiên vợ ông khiếp vía.
Bạch Thu Diệp hỏi: "Rốt cuộc lời nguyền của ai?"
Người phụ nữ đó ấp úng: "Là, là của c.h.ế.t."
"Nói rõ hơn." Bạch Thu Diệp giơ tay gõ nhẹ lên lưỡi dao, âm thanh kim loại vang lên trong phòng khiến phụ nữ co rúm cổ .
"Làm cờ chỉ cần da nhi đồ, mà còn đ.á.n.h đổi bằng một mạng ." Người phụ nữ : "Vì kẻ đến báo thù chỉ là nhi thú, mà còn những c.h.ế.t vì cờ."
Vừa dứt lời, Bối Mã đột nhiên , ném một vật giống như cọc tiêu.
Vương Cốc hỏi: "Có chuyện gì ?"
Bối Mã đáp: "Đằng ."
Vương Cốc bước đến cửa, mở một vòng bên ngoài nhặt đạo cụ của Bối Mã trả .
"Là ảo giác của thôi." Vương Cốc : "Lời nguyền oán chú bắt đầu hiệu lực."
Bối Mã nhận đạo cụ với vẻ sợ hãi: "Chúng thể tách , ở cùng ít nhất thể nhắc nhở lẫn . Một khi chia tách, thực sự chỉ còn cách đấu trí với khí."
Bạch Thu Diệp đầu liếc , trong lòng nghĩ .
Trên trạng thái nhắc nhở, dù rằng khi cảm thấy theo dõi thể thực sự theo dõi, nhưng hề mỗi sẽ đồng thời xuất hiện ảo giác.
Nếu bọn họ cùng lúc ảo giác, vì từng ảo giác mà tinh thần căng thẳng, đến cực điểm sẽ phản tác dụng khiến cảnh giác lơ là, thể khi theo dõi thật sự sẽ tiêu diệt gọn.
Vương Cốc với Bạch Thu Diệp: "Hỏi thêm xem phân biệt lúc nào là thực sự ."
Bạch Thu Diệp đưa lưỡi d.a.o áp cổ phụ nữ, kịp mở miệng thì vội : "Khi thực sự và khi ảo giác khác , dù ban đầu thể nhầm lẫn, nhưng một khi lâu, sẽ xuất hiện đổi."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Nếu thực sự , sẽ gặp nguy hiểm gì?"
Người phụ nữ đó : " ."
Lưỡi d.a.o của Bạch Thu Diệp áp sát hơn cổ bà : "Chồng bà cũng ."
Người phụ nữ giải thích: " thực sự , bởi vì những trải qua chuyện đều c.h.ế.t, bọn họ thể cho chúng rốt cuộc là gì."
Bạch Thu Diệp thu d.a.o về: "Được ."