Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 718

Cập nhật lúc: 2025-10-06 16:38:14
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương Cốc hỏi: "Cái bằng da , đúng ?"

Đôi vợ chồng im lặng đáp, biểu hiện vô cùng âm trầm. Có vẻ Bạch Thu Diệp và Vương Cốc chạm bí mật giấu kín của bọn họ.

"Trước cửa nhà các một cột cờ." Bạch Thu Diệp : "Trong ngôi làng , nhà nào cũng thứ tương tự. Lá cờ da là sở thích độc đáo của riêng các , đúng chứ?"

Người đàn ông lạnh lùng đáp: "Đây là chuyện của chúng , liên quan gì đến các ."

Bạch Thu Diệp mỉm : " tình thế hiện tại của ông buộc ông thật."

Người đàn ông nhạo: " thể . Chỉ cần im miệng, các cũng dám g.i.ế.c , ?"

"Xét cho cùng các cũng sự thật." Ông nhe răng đầy khiêu khích: "Cứ để sống, lúc nào đó sẽ cho các ."

Bạch Thu Diệp thản nhiên : "Ông cũng . Nếu ông , sẽ treo lá cờ da lên cột cờ nhà ông."

Người vợ ông kinh hãi kêu lên: "Không ! Không thế!"

Bạch Thu Diệp lạnh lùng : "Vậy đừng cứng đầu nữa, mau ."

Người vợ run giọng: "Đây... đây thực là một tập tục của chúng . Những lá cờ lịch sử lâu ."

Người đàn ông vội ngăn : "Không cho bọn họ !"

Người vợ quát chồng: "Không cho bọn họ, lẽ nào để cô treo cờ lên ?"

Người đàn ông do dự một chút, mặt lộ vẻ giằng xé.

lúc , Vương Cốc bên cạnh dùng giọng điệu lạnh băng : "Tính tình như cô . Nếu các còn , sẽ giúp các treo cờ lên luôn."

Người đàn ông vội : " , đây."

Ông tiếp tục: "Nơi đây quanh năm tuyết phủ, môi trường sống vô cùng khắc nghiệt, đặc biệt khi gặp bão tuyết, trong làng luôn mất tích."

Bạch Thu Diệp lưu ý rằng ông cũng đề cập đến vụ mất tích .

Trước đó, Cẩu Đản rằng nếu dân ở đây khỏi nhà khi mặt trời lặn thể sẽ biến mất dấu vết.

Ngoài trường hợp , vẻ như trong những trận bão tuyết cũng xảy hiện tượng mất tích.

Người đàn ông : "Rất nhiều năm , tổ tiên chúng định cư ở nơi , nhưng điều kiện sống khắc nghiệt khiến cuộc sống của bọn họ vô cùng khổ cực."

Bạch Thu Diệp ngắt lời: "Nếu điều kiện sống khủng khiếp như , tại tổ tiên các chọn định cư ở đây? Chẳng lẽ đầu óc của bọn họ vấn đề ?"

"Đương nhiên là lý do." Người đàn ông : "Chỉ nơi mới nguồn tài nguyên giúp tổ tiên chúng sinh tồn."

Vương Cốc hỏi: "Đó là gì?"

Vợ của đàn ông đáp: "Nhi thú."

Nghe thấy điều , Bạch Thu Diệp và Vương Cốc liếc .

Khi hai bọn họ xem cuốn sổ kế toán lầu, cả hai đều nghĩ rằng "nhi thú" liên quan đến trẻ em, thậm chí thể là động vật mà chính là trẻ con.

Trước đây cũng từng chuyện canh trẻ sơ sinh ăn thai.

cách giải thích của đàn ông vẻ "nhi thú" như bọn họ tưởng tượng.

Nơi đất rộng thưa, những kẻ buôn bán trẻ em chắc chắn chọn địa bàn hoang vu như thế .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/718.html.]

Thêm đó, dân ở đây cực kỳ bài ngoại, nên càng thể xảy chuyện lừa ngoài đến để bóc lột như gia súc.

Bạch Thu Diệp hỏi: "Nhi thú là gì?"

Người đàn ông ngập ngừng một chút : "Đó là một loài động vật mà các từng đến, ngoài dân làng chúng , ai từng thấy chúng còn sống."

Bạch Thu Diệp hỏi tiếp: "Tại ? Chúng sinh sống ở nơi khác ?"

Người đàn ông gật đầu: "Nhi thú chỉ xuất hiện ở Nam Cô Đạo, nơi nào khác . Chúng thể sống ở nơi nhiệt độ cao, chỉ xuất hiện khi nhiệt độ 0 độ."

Vợ ông thêm: "Nếu nơi mùa hè, chúng cũng thể tìm thấy dấu vết của nhi thú. Chúng chỉ xuất hiện mùa xuân, mùa thu và mùa đông."

Vương Cốc hỏi: "Nhi thú mà các trông như thế nào?"

Người đàn ông đáp: "Hai mắt, hai tai, bốn chân."

Bạch Thu Diệp trợn mắt: "Ông đang đùa ?"

Người đàn ông bối rối: "Cô bảo miêu tả, nhưng thực sự miêu tả thế nào."

Vợ ông giải thích: "Lá cờ mà các hỏi lúc nãy, thực từ da nhi thú."

Bạch Thu Diệp hỏi: "Tại da nhi thú cảm giác giống da ?"

Người đàn ông : "Da nhi thú mới g.i.ế.c cảm giác như . Thứ các cầm tay để quá lâu nên mới trở thành thế."

" thấy trong đơn đặt hàng của các món ." Bạch Thu Diệp hỏi: "Ông ngoài dân làng ai nhi thú trông thế nào, còn bán?"

Người đàn ông giải thích: "Hàng chúng bán dùng tên đó."

Vợ ông thêm: "Hàng hóa bán đều qua chế biến. Chúng xay thịt nhi thú thành bột khô, đóng gói như một loại thực phẩm bổ dưỡng."

"Những cửa hàng đặt mua nhi thú thực chất nhận hàng là bột khô đóng trong hộp." Bà tiếp tục: "Vì từ đầu đến cuối, bọn họ nhi thú trông thế nào."

Vương Cốc hỏi: "Món bổ tác dụng gì?"

Người đàn ông đáp: "Bổ sung sinh lực, chữa một bệnh nan y."

"Lại còn chữa cả bệnh nan y nữa?" Bạch Thu Diệp nhướng mày: "Nói xem nào, là những bệnh gì?"

Người đàn ông : "Chỉ là những bệnh thông thường thôi... Chúng quảng cáo bên ngoài là chữa loại bệnh hiểm nghèo."

Bạch Thu Diệp lạnh lùng: "Từ thời tổ tiên các cái nghề bẩn thỉu ."

Mộng Vân Thường

Người đàn ông bực tức: "Sao thể dùng từ "bẩn thỉu" để miêu tả , chúng ăn chân chính."

Bạch Thu Diệp mỉa mai: "Nếu cho ông một quyền chữa bách bệnh, ông tin ?"

Gương mặt đàn ông đột nhiên tối sầm: "Dù cô tin thì nhi thú thực sự tác dụng ."

Sau khi hai vợ chồng bọn họ giải thích xong về giao dịch nhi thú, thanh tiến độ thiết hiển thị bọn họ thu thập một manh mối.

Giờ chỉ còn thiếu một manh mối nữa là thành công việc đầu tiên.

Món bổ chế từ nhi thú thể tính là một manh mối riêng, chỉ cần khai thác thêm từ hai vợ chồng về truyền thống treo da nhi thú là xong.

Bạch Thu Diệp hỏi: "Vậy các treo da nhi thú để gì?"

Người đàn ông đáp: "Vừa nãy , tổ tiên chúng phát hiện trong làng thường xuyên mất tích, nên quan sát lâu để tìm nguyên nhân."

 

 

Loading...