Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 716

Cập nhật lúc: 2025-10-06 16:37:43
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cánh tay từ trong lửa vươn , tựa như lệ quỷ chôn vùi trong biển lửa đang cầu xin một đường sống.

Khoảnh khắc đầu tiên thấy bức tranh, Bạch Thu Diệp liền nghĩ đến hình ảnh phượng hoàng Niết Bàn.

Phượng hoàng tái sinh trong lửa, lẽ tấm cờ chính là một gợi ý.

Tấm cờ thuộc về hai vợ chồng , dù do bọn họ thì cũng liên quan mật thiết đến bọn họ.

Chỉ tiếc Vương Cốc thả đàn dê của bọn họ chạy mất, chắc chắn thể hỏi han một cách bình thường về nguồn gốc tấm cờ .

Bạch Thu Diệp với Vương Cốc: "Anh thể đưa tấm cờ ?"

Vương Cốc đưa cờ cho cô: "Được thôi, dù cũng của ."

Bạch Thu Diệp cất kỹ tấm cờ : "Lấy vài bộ quần áo , trong nhà bọn họ manh mối chúng cần tìm nữa ."

Hai kịp chọn lựa, đến tủ quần áo của đôi vợ chồng, mỗi ôm một chồng lớn bước ngoài.

Khi khỏi cửa, đàn dê trong chuồng bọn họ kêu be be, như đang báo động cho chủ nhân.

Bạch Thu Diệp trừng mắt con dê kêu to nhất, chính là con lúc nãy định dùng sừng húc cô.

Vương Cốc nhắc nhở: "Coi chừng đường , phía cây cột."

Bạch Thu Diệp rời mắt khỏi đàn dê, đáp: " —"

Đột nhiên cô ngừng lời, ánh mắt quét từ lên cây cột gỗ cửa nhà.

"Những ngôi nhà chúng gõ cửa lúc nãy, hình như đều một cây cột gỗ cửa." Bạch Thu Diệp ngước lên đỉnh cột: "Hay là để treo cờ?"

Vương Cốc : "Nếu đúng , lẽ nhà trong làng đều một tấm cờ da ."

Bạch Thu Diệp sờ tấm cờ trong . Nếu tất cả cờ ở đây đều bằng da , thì đây chuyện buôn bán riêng của đôi vợ chồng , mà là tội ác cả làng cùng tham gia.

Vương Cốc bỗng đề xuất: "Hay là treo cờ lên thử xem ?"

Bạch Thu Diệp sang liếc : " cảnh cáo đừng liều lĩnh nữa, chuyện thả dê lúc nãy vẫn tính sổ ."

Vương Cốc : " chỉ lãng phí thời gian mấy NPC thôi."

Bạch Thu Diệp đáp: "Anh thế, đẩy chúng thẳng thế đối đầu với bọn họ."

"Dù , chúng vẫn luôn ở thế đối lập với bọn họ." Vương Cốc : "Dù NPC cũng vẫn là NPC, giống chúng ."

"Anh cái gì, đừng ếch đáy giếng." Bạch Thu Diệp lạnh lùng đáp: "Ngay cả NPC cũng thể trở thành trợ thủ đắc lực cho chơi."

Vương Cốc nhíu mày: "Cô tưởng đang cầm chuôi dao, nhưng thực đang cầm lưỡi d.a.o đấy."

Bạch Thu Diệp khẩy: "Còn hơn là trực tiếp chĩa mũi d.a.o bản ."

mà giận sôi lên, cảm giác như cuộc tranh cãi xảy quá nhiều .

Bầu khí giữa hai chợt trở nên im lặng, là cái im lặng đầy gượng gạo.

Xét cho cùng bọn họ mới quen , những tranh luận kiểu nên xảy . Nếu hợp thì cứ giao thiệp, cần gì cãi vã nhiều lời đến thế.

hiểu , câu chuyện leo thang đến mức .

Vài giây , Vương Cốc lên tiếng : "Chuyện thả cừu lúc nãy là sai, lẽ nên báo với cô."

Bạch Thu Diệp ngạc nhiên : "Hóa cũng xin ?"

Vương Cốc : "Xin là xin , nhưng khi ngoài vẫn sẽ bắt cô."

Bạch Thu Diệp lườm: "Đồ điên."

Cô ôm đống quần áo về phía chiếc xe tải, với Vương Cốc: "Chuyện lá cờ đợi hai vợ chồng về tính ."

Vương Cốc giật : "Cô định gì?"

Bạch Thu Diệp đáp: "Anh xé mặt , đóng vai hiền lành cũng vô ích."

"Bọn họ đối xử với chúng thế nào, chúng đáp trả y chang." Bạch Thu Diệp : "Trói , tra hỏi cho nhẽ."

Đây rõ là ý định dùng nhục hình ép cung.

Mộng Vân Thường

Vương Cốc lắc đầu: "Làm thế thì thực sự còn đường lui."

"Thôi, chúng cũng thời gian để lui nữa." Bạch Thu Diệp : "Trước 24 giờ hôm nay, thu thập xong hai manh mối còn ."

Bọn họ trở bên xe, bốn còn tiếng động bên ngoài liền chạy cửa sổ nhòm ngó. Khi nhận Bạch Thu Diệp và Vương Cốc, bọn họ vội mở cửa đón .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/716.html.]

Gã béo reo lên: " như Mạc Kiệt đoán, hai cố tình để bắt ."

Bạch Thu Diệp lắc đầu: "Cố tình chỉ thôi, là nạn nhân vô tội."

Ánh mắt đổ dồn đống quần áo hai đang ôm.

"Tuyệt quá, cuối cùng cũng quần áo mặc." Đông Phương Đàn vui mừng chạy tới đỡ lấy quần áo từ tay Bạch Thu Diệp, đặt lên sofa lục lọi.

Vương Cốc bước đặt chồng quần áo của xuống, mấy kẻ đồ mặc xúm chia sạch sẽ.

Gã béo kéo kéo cạp quần: "Ôi, bụng bó quá, thở cũng đau."

Bối Mã bĩu môi: "Thôi , đây là cái quần rộng nhất đấy. Nếu vẫn ý thì cứ việc cởi truồng ."

" chỉ than thở chút thôi, phép ?" Gã béo như đang diễn hài: "Vả chê hai bọn họ , đang chê cái gia đình hình hảo quá chứa nổi phật tổ như đây."

Trong lúc mặc quần áo, Bạch Thu Diệp trình bày kế hoạch của .

Bối Mã lộ vẻ do dự: "Thật sự thế ?"

Bạch Thu Diệp : "Làm ít nhất công việc đầu tiên chắc chắn sẽ thành."

Gã béo bên cạnh xen : " chúng đều nhiệm vụ thứ hai là gì. Nhỡ nó liên quan đến dân làng ở đây thì ."

"Hơn nữa nghề nghiệp của chúng là chuyên viên quy hoạch du lịch, thể tránh khỏi tiếp xúc với địa phương." Gã béo ôm trán : "Cách tiếp xúc như thế quá cứng nhắc ."

" ủng hộ Nam Cung Ngạo. Ngoài cách cũng còn biện pháp nào khác." Đông Phương Đàn : "Bây giờ chúng cũng coi như dồn chân tường ."

Bạch Thu Diệp lấy tấm cờ da : "Đây là lá cờ chúng tìm thấy trong nhà cặp vợ chồng ."

Bốn còn , Mạc Kiệt là đầu tiên phát hiện điều bất thường.

Anh đưa tay sờ lên tấm cờ: "Da ?"

Bạch Thu Diệp gật đầu.

Mạc Kiệt : "Cặp vợ chồng đó g.i.ế.c ?"

Vương Cốc : "Trước cửa mỗi nhà trong làng đều cột cờ."

Bốn còn , sắc mặt đột nhiên đổi.

Gã béo thở dài : "Dân làng ở đây còn ghê gớm hơn cả chúng , các thì ."

Mạc Kiệt đột nhiên "hử" một tiếng, đưa tay kéo lấy tấm cờ .

Bạch Thu Diệp hỏi: "Có chuyện gì ?"

Mạc Kiệt : "Cô đưa xem ."

Bạch Thu Diệp nghi hoặc buông tay, để Mạc Kiệt cầm lấy tấm cờ.

Mạc Kiệt giơ cao tấm cờ da xem xét hồi lâu, biểu cảm càng lúc càng nghiêm trọng.

Bạch Thu Diệp hỏi: "Anh từng thấy địa điểm vẽ cờ?"

Mạc Kiệt giật : "Địa điểm vẽ? Không, đó là ."

Bạch Thu Diệp hỏi: "Vậy tại phản ứng như ?"

Mạc Kiệt : "Tấm cờ nguyền rủa."

Bạch Thu Diệp , đột nhiên nhớ Mạc Kiệt năng lực giải chú.

Trong phó bản dành cho mới, Mạc Kiệt từng sử dụng năng lực giải chú dùng Kim Đồng Tử mặt cô.

Mặc dù hiểu rõ năng lực của Mạc Kiệt liên quan đến những phương diện nào, nhưng biểu hiện hiện tại của , e rằng còn thể cảm nhận sự tồn tại của lời nguyền.

Quả nhiên Mạc Kiệt : "Trên dấu vết từng nguyền rủa. Thời gian lẽ lâu , nên mờ nhạt."

Gã béo kinh ngạc : "Huynh còn cái nữa? Làm thế nào , dạy cho lão ca với."

Mạc Kiệt khiêm tốn : "Đây là năng lực cá nhân của ."

Đông Phương Đàn đột nhiên thốt lên một tiếng kỳ lạ: "Khoan , là Mạc Kiệt . nhớ một giỏi giải chú cũng tên như ."

Mạc Kiệt : "Người cô chắc chắn là ."

Vương Cốc , trầm ngâm về phía Mạc Kiệt.

 

 

Loading...