Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 71

Cập nhật lúc: 2025-06-07 15:20:22
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù cấp 60 là một cột mốc gần như khó với tới, nhưng người chơi đạt cấp 50 cũng đã vượt xa mức trung bình. Vậy nên khi thấy Bạch Thu Diệp không chỉ giấu đi diện mạo thật mà còn ẩn luôn cả cấp độ, Lý Cô Thú không khỏi thầm gán cho cô một nhãn dán – kiểu người "cẩn thận đến từng chi tiết".

Suy nghĩ này khiến Lý Cô Thú bỗng nhiên tỉnh ngộ. Cô chợt nhận ra bản thân đã chủ quan đến mức nào. Rõ ràng Bạch Thu Diệp có khả năng cao vượt trội, nhưng lại hành xử vô cùng dè dặt và có tính toán. Trong khi đó, chính cô – người có cấp độ cao hơn – lại thờ ơ với những việc nhỏ nhặt như vậy.

Lý Cô Thú thành thật nói:

– Tôi phải học hỏi cô mới được.

Mộng Vân Thường

Bạch Thu Diệp chớp mắt, nhất thời không hiểu...

Học gì cơ? Học cách tôi cấp 1 mà còn phải giả làm cấp 26 á?

Cô không nói ra, nhưng trong lòng hơi dở khóc dở cười. Cái gọi là "cẩn thận từng ly" này vốn xuất phát từ tình thế bất đắc dĩ mà thôi.

Ba người tiếp tục tiến sâu hơn vào tòa nhà. Vừa đi, Bạch Thu Diệp vừa khơi lại ký ức cũ. Lúc nhỏ, cô từng sống ở khu Kim Ưng Loan, thỉnh thoảng cùng đám trẻ hàng xóm chạy sang chung cư Mỹ Lệ chơi. Khi ấy cô chỉ mới bảy, tám tuổi. Nhiều chi tiết trong trí nhớ đã mờ nhạt, nhưng cô vẫn còn nhớ mơ hồ về cấu trúc tòa nhà này: nó được chia thành hai khu A và B, mỗi khu có hình dạng như chữ “凹” – lõm vào. Hai khu ghép lại tạo thành một khoảng sân trời nhỏ nằm ở giữa.

Chỉ có điều, sân trời ấy vốn đã rất chật chội, lại bị bao quanh bởi những bức tường cao tầng, khiến không khí luôn âm u, ngột ngạt.

Tầng một của tòa nhà trông rất tạm bợ, hệ thống ống nước lộ thiên loằng ngoằng, trần nhà cao nhưng ngập đầy các đường ống. Không mấy ai sống ở tầng này – đa số các căn hộ bị cải tạo thành phòng mạt chược, nơi chơi bài, hoặc làm phòng châm cứu, giác hơi, thậm chí là những quán ăn nhỏ.

Trước đây, Bạch Thu Diệp từng nghĩ cái tên “Mỹ Lệ” trong phó bản này chỉ là ngẫu nhiên chọn. Nhưng khi tận mắt nhìn thấy bố cục tòa nhà, cô không khỏi kinh ngạc – nơi này giống y hệt tòa chung cư trong ký ức tuổi thơ.

Đúng lúc này, phía sau vang lên tiếng bước chân và tiếng nói chuyện lộn xộn. Bạch Thu Diệp quay lại nhìn – ở cửa phòng trực ban đã xuất hiện thêm một nhóm người. Có vẻ họ vừa mới được đưa vào, còn đang lúng túng chưa hiểu tình hình. Có vài người nhanh nhạy hơn, đã lập tức bắt đầu quan sát xung quanh.

Lý Cô Thú nói nhỏ:

– Người đằng sau đến rồi.

Có người từ xa vẫy tay chào ba người họ, nhưng vì khoảng cách còn xa nên không ai thấy rõ mặt ai.

Lý Cô Thú nhanh chóng dặn dò:

– Nhớ nhé, chúng ta là người được tuyển dụng chính thức, không chắc những người kia cũng vậy. Đừng lỡ miệng nói linh tinh.

Bạch Thu Diệp gật đầu, biểu thị đã hiểu.

Chẳng mấy chốc, nhóm người kia đã tiến lại gần. Bạch Thu Diệp liếc qua – tổng cộng có chín người, nam nữ đủ cả, độ tuổi trải rộng từ khoảng mười lăm đến bốn mươi.

Ánh mắt cô vô thức dừng lại ở một người phụ nữ có cấp độ 26. Đột nhiên người này thốt lên một tiếng “Ơ!” đầy bất ngờ.

Sau đó, người phụ nữ ấy ngẩng đầu lên, ánh mắt đụng trúng ánh mắt Bạch Thu Diệp. Hai người nhìn nhau một thoáng. Bà mỉm cười lịch sự, rồi quay sang nói gì đó nho nhỏ với người đàn ông đứng cạnh.

Bạch Thu Diệp khẽ mím môi, gật đầu đáp lễ. Cô nhận ra đối phương chính là Tằng Nhàn Tình – người cô từng gặp ở siêu thị hôm nọ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/71.html.]

Hôm đó, cô vô tình nghe thấy Tằng Nhàn Tình nói với con gái Lily (Lỵ Lỵ) rằng “ngày kia” sẽ vào phó bản kiếm vé sinh tồn. Không ngờ lần này lại thật sự cùng rơi vào một phó bản.

Nhưng hiện tại Bạch Thu Diệp vẫn đang đeo mặt nạ, cô không định chủ động lên tiếng nhận người quen.

Ngoài Tằng Nhàn Tình ra, những người còn lại cô đều chưa từng gặp qua.

Không ai vội vàng chào hỏi, thay vào đó là bầu không khí căng thẳng như mọi người đều đang ngầm đánh giá cấp độ của nhau.

Bất ngờ có một giọng nam vang lên:

– Lý Cô Thú?

Một người đàn ông chen ra khỏi đám đông, bước nhanh đến gần.

– Không ngờ lại gặp cô ở đây, thật đúng lúc quá.

Lý Cô Thú cau mày:

– Là anh à, Chung Huyễn.

Nghe cái tên này, Bạch Thu Diệp lập tức nghĩ đến Chung Dĩnh trong phó bản trước. Dù không có mối liên hệ rõ ràng, nhưng cô vẫn cảm thấy có chút trùng hợp. Bình thường cô chẳng biết mấy ai họ Chung, thế mà chỉ trong vài ngày đã gặp hai người.

Ánh mắt Chung Huyễn lúc này rơi lên mặt cô.

– Cấp 26 à?

Giọng điệu tuy không nặng nề, nhưng Bạch Thu Diệp vẫn nghe ra chút địch ý. Cô nhìn anh ta thẳng thắn đáp lời:

– Phó bản này đâu có quy định cấm cấp 26 vào.

Câu nói đơn giản nhưng lại khiến hai người khác có cùng cấp độ với cô – một người cấp 26, một người cấp 24 – khẽ chột dạ. Họ liếc nhìn Chung Huyễn với vẻ không thoải mái, nhưng không ai dám cãi lại.

Vì trên đầu Chung Huyễn hiển thị cấp độ 55 – một con số áp đảo trong đám người.

Chung Huyễn chỉ cười nhẹ, nhún vai:

– Tôi chỉ tiện miệng nói thôi, không có ý gì cả.

Lời xin lỗi của anh ta nhẹ bẫng, chẳng có chút thành ý nào.

Từ lúc xuất hiện, Bạch Thu Diệp cảm thấy ánh mắt của Chung Huyễn cứ như đang “sục sạo” trong đám người – như thể anh ta đang tìm ai đó.

Ánh mắt ấy lạnh lẽo, trơn trượt, giống như một con rắn đang ngóc đầu. Cô không thích cảm giác đó một chút nào.

 

Loading...