"Chúng đều cuốn sách dẫn lối mòn." Chu Gia Mộc : "Có khả năng nào đàn ông tưởng tượng đó thực sự tồn tại, những chuyện xảy cũng là thật ?"
Chu Gia Mộc ngừng một chút: " phận của và nhân vật chính như trong sách miêu tả, mà là một tình huống khác."
"Ý là—" Bạch Thu Diệp lập tức hiểu ý của Chu Gia Mộc: "Nhân vật chính mới chính là hung thủ, còn kẻ tội phạm mới là con trai thật sự. Trong ký ức của nhân vật chính, việc con mời hung thủ đến nhà chơi và kể chuyện gia đình đều là sự thật xảy ."
Chu Gia Mộc : "Áp bức gia trưởng lẽ thực sự tồn tại, nhưng đè lên nhân vật chính, mà là lên con trai thật sự."
"Vì con kể chuyện nhà với hung thủ, nhân vật chính nhầm tưởng chính là đứa con, cho rằng hiểu rõ ngóc ngách trong gia đình ." Chu Gia Mộc tiếp tục: "Dựa hiểu về nhà , lợi dụng lúc con vắng mặt để lén g.i.ế.c bố. lúc đó tâm trí rối loạn, nên thể suy nghĩ như bình thường."
"Có lẽ như trong cuốn sách miêu tả, nhân vật chính và kẻ mà cho là hung thủ thiết, nên đồng cảm với nỗi đau của đối phương, thậm chí còn phóng đại lên." Chu Gia Mộc : "Nguyên nhân chủ quan thể liên quan đến cách bố đối xử với nhân vật chính. Người bố đối với , cũng tồn tại một thứ quyền uy thể vượt qua."
Chu Gia Mộc bổ sung: "Trong tiềm thức, việc là tội ác nên sẽ chọn cách quên lãng chọn lọc, đồng thời sinh ảo giác lệ quỷ báo thù."
Bạch Thu Diệp : "Bác sĩ An Lạc trong thư ... và Dương Hưng Hải thiết, Dương Hưng Sơn ơn tri ngộ với , phát hiện Dương Hưng Hải g.i.ế.c Dương Hưng Sơn."
" cứ tưởng là dối trá." Người độc hành lẩm bẩm: "Không ngờ khớp đến thế."
"Đây chính là điều ." Chu Gia Mộc : "Cuốn sách đó do bác sĩ An Lạc , nhân vật chính là , con là Dương Hưng Hải, bố là Dương Hưng Sơn."
"Cảm giác bất hợp lý lúc dường như cũng tan biến ." Bạch Thu Diệp : "Dương Hưng Hải chỉ vô can mới thể vững vị trí ."
Người độc hành : "Kẻ chuyện là bác sĩ An Lạc, nên đương nhiên ông nghi ngờ."
"Bây giờ chúng chỉ cần xác nhận kết quả kiểm tra tâm lý định kỳ của nhân viên bệnh viện." Chu Gia Mộc : "Giết chuyện nhỏ, chắc chắn sẽ phản ánh trong kết quả kiểm tra."
Chu Gia Mộc sang Bạch Thu Diệp: "Trước đây cô xem hồ sơ của hai bọn họ ?"
Bạch Thu Diệp đáp: "."
Chu Gia Mộc hỏi: "Cô xem hồ sơ nhân sự, nhưng hồ sơ bệnh án của bọn họ cô xem ?"
"Chưa." Bạch Thu Diệp : " sẽ xem ngay."
Chu Gia Mộc : "Kết quả kiểm tra nhân viên thể lưu ở khu vực bệnh án gần đó, với cô."
Hai xong liền về phía độc hành, cô do dự một chút : " cũng cùng."
Chu Gia Mộc : "Tốt, chứng ám ảnh cưỡng chế của cô cứu , như một u mê tỉnh."
Người độc hành nhíu mày: " gì chứng ám ảnh cưỡng chế?"
Chu Gia Mộc: "Ừ thì cô cũng u mê tỉnh."
Bạch Thu Diệp chỉ liếc Chu Gia Mộc một cái, gì.
Bọn họ rời văn phòng đến phòng lưu trữ, đường gặp hai bệnh nhân lang thang từ tầng lên. Sau khi hạ gục hai bệnh nhân , ba tiến phòng lưu trữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/654.html.]
Chu Gia Mộc bước lao thẳng đến chỗ để hồ sơ bệnh án.
Bọn họ nhanh chóng tìm thấy một tủ riêng biệt, bên trong chứa bộ kết quả kiểm tra của nhân viên bệnh viện.
Những tài liệu phân loại theo từng , mỗi kiểm tra mới sẽ bổ sung hồ sơ cũ.
Dựa thời gian nhận việc của bác sĩ An Lạc, bọn họ nhanh chóng tìm thấy hồ sơ của .
Chu Gia Mộc mở tập hồ sơ của bác sĩ An Lạc xem.
Sau khi xong, : "Năm Dương Hưng Sơn chết, tức là năm 2013. kết quả kiểm tra của bác sĩ An Lạc thực sự vấn đề. trong phần nhận xét hề đề cập đến điều ."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Chẳng lẽ Dương Hưng Hải để ý ?"
Chu Gia Mộc : "Anh che giấu quá khéo, nếu chúng suy đoán vấn đề, cũng nhận điểm bất thường."
Nói xong, tiếp tục lật xem, một lúc : "Biểu hiện của những năm càng ngày càng rõ rệt. Đến năm 2017. tức là sáu năm , thành kiểm tra cuối cùng. Sau đó, nghỉ ngơi gần nửa năm."
Người độc hành : "Vậy là ban đầu Dương Hưng Hải bác sĩ An Lạc liên quan đến cái c.h.ế.t của Dương Hưng Sơn, mãi vài năm mới phát hiện . Thế nên mới để tiếp tục bác sĩ trong thời gian đó."
Bạch Thu Diệp đột nhiên hỏi: "Bức ảnh chụp CT não lúc nãy, chụp năm nào ?"
Chu Gia Mộc giật : " để ý."
Ảnh CT là do độc hành tìm thấy, cô cũng xem qua nội dung, nhớ một chút : "Năm 2019."
Bạch Thu Diệp nhíu mày: " bác sĩ An Lạc c.h.ế.t năm 2018 mà."
Mộng Vân Thường
"Trên giấy chứng tử của bác sĩ An Lạc, nguyên nhân cái c.h.ế.t quá mơ hồ." Chu Gia Mộc : "Rất thể lúc đó thực sự chết, giấy chứng tử chúng thấy là giả mạo."
"Chẳng lẽ Dương Hưng Hải phát hiện g.i.ế.c bố , nhưng nỡ g.i.ế.c , nên giam giữ để nghiên cứu?" Bạch Thu Diệp ngừng : "Kỳ quặc thật, tình tiết gì thế ."
Người độc hành : "Cuối cùng bác sĩ An Lạc vẫn chết, biến thành quỷ chứng tỏ c.h.ế.t thảm."
Bạch Thu Diệp chẳng chút thương cảm với bác sĩ An Lạc: "Có lẽ khi Dương Hưng Hải nghiên cứu xong cắt mất quả thận của ."
Người độc hành: "..."
Chu Gia Mộc : "Tóm là một cực kỳ nguy hiểm, giờ thành một con quỷ cực kỳ nguy hiểm."
"Vậy việc bảo bác sĩ Trương vu oan cho Dương Hưng Hải, chẳng lẽ là do ?" Đồng tử độc hành co rút: "Vậy chẳng lát nữa chúng sẽ gây mê !"
"Chỉ gây mê thì còn đỡ." Bạch Thu Diệp ,"Anh là chủ thuê của chúng , chúng nên lo lắng sẽ giao cho chúng công việc gì mới ."
Chu Gia Mộc : "Phiền phức , lúc còn sống An Lạc bình thường, c.h.ế.t cũng quỷ bình thường, chắc chắn sẽ cho chúng dễ chịu ."
Bạch Thu Diệp : "Hơn nữa giành quyền thừa kế vị trí chủ thuê, chẳng lẽ chỉ là trùng hợp khi g.i.ế.c những khác?"
"Nếu cố tình g.i.ế.c những khác để giành lấy vị trí chủ thuê—" Chu Gia Mộc hít một lạnh: "Anh mục đích gì?"