Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 606
Cập nhật lúc: 2025-09-04 16:31:35
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mục Đình Đình đáp: "Để đảm bảo bệnh nhân vẫn còn sống."
Ánh mắt giao trong khí, bọn họ thể tưởng tượng nổi những bệnh nhân vốn khi ngủ, thể c.h.ế.t trong lúc ngủ.
"Trong quá trình tuần tra, nếu phát hiện vật cấm bên cạnh bệnh nhân, lập tức thu giữ." Mục Đình Đình : "Những thứ tồn tại sẽ đe dọa tính mạng bệnh nhân."
Người độc hành hỏi: "Vật cấm bao gồm những gì?"
"Tất cả những thứ thể dùng để g.i.ế.c khác hoặc tự sát." Mục Đình Đình đáp: "Ví dụ như mảnh đá mỏng, dây thừng, thìa mà bọn họ lén giấu ."
"Nếu bọn họ xé ga giường thành dải, cũng thể bện thành dây thừng hung khí." Bạch Thu Diệp hỏi: "Chẳng lẽ chúng thu cả ga giường?"
Ánh mắt Mục Đình Đình đổ dồn mặt Bạch Thu Diệp: "Tư duy của cô giống bệnh nhân, nếu phát hiện tinh thần vấn đề, thể trực tiếp đăng ký khám."
Bạch Thu Diệp : " chỉ thật thôi, nếu vi phạm quy định tuần tra, chịu hậu quả vẫn là chúng ."
"Đồ dùng sinh hoạt tiêu chuẩn trong phòng bệnh cần thu giữ." Mục Đình Đình nhượng bộ: "Tất nhiên, nếu phát hiện chúng biến đổi hình dạng, chế tạo thành bất cứ thứ gì tính đe dọa, thì xử lý như vật nguy hiểm."
Mọi tưởng cô xong tất cả quy tắc, giọng Mục Đình Đình bỗng trầm xuống.
"Quy tắc cuối cùng của tuần tra đêm, cũng là điều quan trọng nhất, các bạn nhất định ghi nhớ." Mục Đình Đình : "Khi tuần tra, từ hai trở lên cùng hành động, tuyệt đối một ."
Mùi thuốc tẩy trong phòng xộc mũi , vài tiếng kêu la từ khu bệnh nhẹ vọng qua hành lang xông phòng sinh hoạt, càng khiến bầu khí nơi đây thêm ngột ngạt.
Nguyên nhân chính là lời của Mục Đình Đình gieo lòng những hình dung kinh hoàng.
Người độc hành nhíu mày hỏi: "Có thể cho lý do ?"
"Bệnh nhân ở đây đều tính tấn công, dù là nhẹ nặng cũng thể lơ là." Mục Đình Đình : "Nếu các bạn một phòng bệnh, một bệnh nhân nào đó tấn công, mười lăm phút đồng nghiệp của bạn thể sẽ thấy một xác c.h.ế.t trong phòng đó."
Người độc hành hỏi: "Chỉ lý do thôi ?"
Quy tắc việc nhóm khiến cô vô cùng khó chịu.
Mục Đình Đình mặt lạnh như tiền : "Đương nhiên chỉ lý do ."
Mọi hiểu rằng lời của cô chỉ thể tin một nửa.
Việc bệnh nhân đột nhiên tấn công chỉ là tình huống xác suất nhỏ, chỉ cần bọn họ cảnh giác, tránh là .
yêu cầu của Mục Đình Đình quá tuyệt đối, quá chắc chắn.
Ẩn câu của cô là một tầng thông tin khác —
Nếu bọn họ một tuần tra hành lang bệnh viện tâm thần, bọn họ sẽ gặp một mối nguy hiểm thể tránh .
Mục Đình Đình : "Các bạn cần tuần tra các tầng hai, ba và bốn, theo nhóm phân công trong công việc đầu tiên hôm nay."
[Công việc thứ ba:
Nội dung công việc:
1) Đảm bảo bệnh nhân trong khu vực phụ trách ngủ.
2) Tuần tra đêm.
Thời gian việc: 23:00 – 05:00
Mộng Vân Thường
Tiến độ công việc: 0/2
Người liên lạc công việc: Mục Đình Đình. Cô ở văn phòng y tá trưởng tầng một bệnh viện tâm thần.
Phần thưởng công việc: 60 vé sinh tồn.
Hình phạt vắng mặt: Vì , bệnh viện sa thải. ]
[Công việc tính theo nhóm, xem xét tình hình thành của nhóm. Các nhóm thể chia sẻ kết quả công việc. ]
Chu Gia Mộc thở phào nhẹ nhõm, luôn lo lắng nếu Mục Đình Đình phân nhóm với khác, thì đồng đội Bạch Thu Diệp sẽ thể chăm sóc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/606.html.]
La Tân Niên , mặt lộ vẻ vui mừng.
Dường như trong lòng chắc chắn rằng chỉ cần Bạch Thu Diệp, công việc sẽ diễn suôn sẻ.
Mục Đình Đình chuẩn rời , Bạch Thu Diệp gọi cô : "Nếu trong quá trình tuần tra đêm, bệnh nhân cần bác sĩ điều trị, chúng ?"
"Bác sĩ sẽ đến phòng bệnh buổi tối." Mục Đình Đình : "Nếu bọn họ nhất định điều trị, hãy dùng thuốc trấn an bọn họ ."
Mục Đình Đình bổ sung thêm: "Các bạn thể lấy thuốc tiêm cho bọn họ trong hộp mã trạm y tá."
Bạch Thu Diệp : "Còn một vấn đề nữa."
Mặt Mục Đình Đình xị xuống: "Cô thật nhiều chuyện."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Chúng thể nơi khác trong lúc tuần tra đêm ?"
Lời Bạch Thu Diệp dứt, đều cô với ánh mắt kỳ lạ.
Giữa đêm khuya nguy hiểm khắp nơi mà cô còn , chẳng lẽ một hành lang còn đủ cho cô quậy phá ?
Mục Đình Đình im lặng hai giây : "Miễn là nhóm của các cô đảm bảo mười lăm phút kiểm tra phòng bệnh một , cô cũng ."
Bạch Thu Diệp gật đầu: " còn câu hỏi nào nữa."
Mục Đình Đình liếc cô, : "Còn hai mươi phút nữa, các bạn thể chuẩn ."
Nói xong, cô rời khỏi phòng sinh hoạt, về hướng cầu thang.
Mục Đình Đình , Tề Lưu Hải lập tức lên tiếng: "Công việc tối nay, chắc tầng hai của chúng là phiền phức nhất."
Người độc hành chép miệng "chậc" một tiếng, chống khuỷu tay lên thành ghế, lưng bàn tay đỡ cằm, đầu nghiêng sang một bên.
Tóc xoăn tự nhiên : "Vấn đề chính là bệnh nhân của các cô chẳng khác gì bình thường, bệnh nhân tầng cột dây đai nên cử động lung tung, dễ quản lý hơn."
Chu Gia Mộc vẻ từng trải: "Bệnh nhân trói cũng rủi ro riêng đấy."
Người độc hành dậy: " lên đây."
Cô xong liền một về phía thang máy.
Tề Lưu Hải bĩu môi: "Hứ, tưởng đổi nhóm chứ, ai ngờ ở cùng cô thêm sáu tiếng nữa."
Một chơi cấp 35 khác trong nhóm hòa giải: "Cô chỉ thích giao tiếp thôi, ngoài vấn đề gì."
Trong lúc bọn họ chuyện, Bạch Thu Diệp đến giá sách, lấy hai cuốn sách mà Thường Bình đó.
Cuốn thứ nhất là "Bệnh nhân tâm thần thứ 11" của bác sĩ An Lạc.
Cuốn thứ hai cái tên tùy hứng,"Tùy Bút".
Tác giả cuốn sách in hai chữ "Dật Danh", nghĩa là rõ nguồn gốc.
Bạch Thu Diệp cầm sách, gọi Chu Gia Mộc lên tầng ba.
Khi cửa, Tề Lưu Hải hỏi: "Nam Cung, câu lúc nãy cô hỏi y tá trưởng ý gì ?"
Cô hỏi: "Đêm nay tuần, cô định rời khỏi tầng phụ trách ?"
"Tùy tình hình." Bạch Thu Diệp : "Có lẽ sẽ ăn đêm."
Nghe biểu cảm trở nên kỳ quặc.
Trong cảnh mà còn nghĩ đến chuyện ăn đêm, đúng là thần nhân.
Bạch Thu Diệp trở tầng ba.
Khác với sự yên tĩnh ban chiều, giờ đây ở tầng ba vang lên ngớt tiếng la hét của bệnh nhân.
Ba đến trạm y tá, thấy ở đó đặt sẵn ba chiếc ghế.
Trên quầy bảng ghi chép tuần đêm, bên cạnh là mấy trang danh sách đăng ký bệnh nhân khu điều trị nặng tầng ba.