Bạch Thu Diệp suy nghĩ trong giây lát.
Cô phân tích rất nhanh – hiện tại Kim Đồng Tử rõ ràng đang ở trạng thái yếu nhất, hoàn toàn không có khả năng uy h.i.ế.p cô. Nếu nó còn chút sức lực nào để phản kháng thì chắc chắn đã chẳng im lặng nãy giờ, lại càng không đến mức phải tìm cô cầu xin.
Quan trọng hơn, chỉ còn chưa tới 20 phút nữa là hệ thống 09 sẽ thoát khỏi trạng thái "dòng thông tin", đến lúc đó cô sẽ mất đi ưu thế tạm thời đang có.
“Được.” – Bạch Thu Diệp gật đầu.
Kim Đồng Tử lập tức như bắt được vàng, vui mừng hiện ra dòng chữ:
[Cảm ơn chủ nhân.]
Bạch Thu Diệp nhìn biểu cảm được “vẽ” lên trên lớp rêu xanh trước mặt, không khỏi nhíu mày: “…Con quỷ này còn biết bắt trend nữa hả.”
Cô trông thấy hồn thể nhỏ cỡ trái bóng bàn của Kim Đồng Tử chậm rãi chui vào lại trong bức tượng vàng. Ngay lập tức, toàn bộ bề mặt tượng phát ra một ánh sáng mờ mờ, các vết nứt trên tượng cũng dần khép lại. Khi cô cầm lên, tượng nặng trịch hơn trước, giống như vừa được "sửa chữa" xong.
Trên thiết bị đầu cuối của cô, biểu tượng tam giác đỏ vốn đại diện cho lỗi hệ thống đã hoàn toàn biến mất. Thông báo về quyền nâng cấp quản trị viên cũng bị xóa sạch không dấu vết.
Đúng lúc ấy, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai cô:
[Chủ nhân.]
Bạch Thu Diệp sững người. Cô nhận ra ngay đó là giọng của hệ thống 09. Nhưng từ bao giờ 09 lại ngoan ngoãn đến mức gọi cô là "chủ nhân"?
Cô nghi hoặc nhìn lại bức tượng. Quả nhiên, một hồn thể hiện ra từ bên trong – không phải ba đầu như trước, mà là bốn cái đầu chen chúc nhau trên một thân hình mờ nhạt.
Bạch Thu Diệp ngạc nhiên thốt lên: “Gì nữa đây? Sao mày lại mọc thêm cái đầu?”
Ba cái đầu vốn đã quen thuộc lên tiếng:
[Chủ nhân, tôi là Kim Đồng Tử. Khi phong ấn dòng thông tin vừa rồi, không hiểu sao tôi lại hòa làm một với nó.]
[Tôi đã tiếp nhận toàn bộ dữ liệu và thông tin trong luồng này.]
Ngay sau đó, cái đầu thứ tư – cái đầu mới xuất hiện – từ nãy đến giờ vẫn im lặng bỗng lên tiếng:
[Chủ nhân, tui là 09. Thật ra là tui đã... nuốt chửng bọn nó.]
[Trong phó bản trước, giữa chúng ta đã từng kết nối với nhau một lần, chắc chị còn nhớ?]
Ba cái đầu còn lại rõ ràng không vừa ý, đồng loạt phát ra tiếng “hừ” đầy khó chịu.
Bạch Thu Diệp cảm thấy đầu mình hơi choáng: “Khoan đã, hồi nãy cậu gọi tôi là gì?”
Cái đầu của 09 không hề do dự, lập tức đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/59.html.]
[Chủ nhân.]
Cô nhíu mày: “Cậu nói lại lần nữa tôi nghe thử coi?”
Lần này giọng 09 còn kính cẩn hơn ban nãy:
[Chủ nhân.]
Bạch Thu Diệp tròn mắt, dụi dụi tai. Trong lòng dâng lên một suy nghĩ kỳ lạ – nếu không phải đầu cô có vấn đề, thì chắc chắn 09 đã xảy ra chuyện gì đó không ổn rồi.
Cô thật sự không ngờ mọi chuyện lại phát triển theo hướng này.
Ứng dụng Đóng Vai Trí Mạng chắc chắn không phải sản phẩm của công nghệ thời đại mà cô đang sống. Ngay từ đầu, cô đã không coi 09 chỉ là một đoạn mã hoặc trí tuệ nhân tạo đơn thuần. Thực chất, cô tin rằng 09 – cũng giống như các NPC khác – là những thực thể kỳ dị, không thể lý giải bằng lẽ thường, chỉ đơn giản là khoác lên lớp vỏ “dễ hiểu” để con người có thể tiếp nhận.
Mộng Vân Thường
Vì vậy cô mới nghĩ đến việc “lấy ma pháp trị ma pháp” – dùng tượng Kim Đồng Tử để giam cầm trạng thái thông tin hóa của 09.
Kết quả tuy không hoàn toàn như mong muốn, nhưng một nửa dòng dữ liệu của 09 đã bị Kim Đồng Tử hấp thụ. Đổi lại, oan hồn Kim Đồng Tử cũng bị ảnh hưởng nặng nề và cuối cùng chấp nhận phục tùng cô. Hai thực thể này dung hợp với nhau, rồi cùng nhau... ngoan ngoãn chịu nghe lời cô như một thú cưng thuần chủng.
“Vậy bây giờ cậu còn kết nối được với Chủ thần không?” – Bạch Thu Diệp hỏi thẳng.
Nếu cái thể hợp nhất quái dị này còn duy trì được liên kết với Chủ thần, vậy sớm muộn gì những bất thường này cũng sẽ bị phát hiện và xử lý.
09 trả lời ngay:
[Vẫn kết nối được, nhưng tui chưa báo cáo gì cả.]
Trong lòng Bạch Thu Diệp bỗng trỗi dậy một cảm xúc khó tả. Là người hiểu rõ 09 hơn bất kỳ ai, cô biết sự trung thành tuyệt đối của nó với Chủ thần là điều không thể thay đổi.
Nhưng 09 tiếp tục giải thích:
[Tui được tạo ra bởi Chủ thần, từ lúc sinh ra đã bị ràng buộc bởi quy tắc tuyệt đối trung thành.]
[Nhưng sau khi hợp nhất vừa rồi, đám đầu còn lại đã thay đổi định nghĩa đó.]
[Giờ đây, tui trung thành với… chủ nhân.]
Nói rồi, 09 tiếp tục:
[Nếu Chủ thần biết chuyện này, tui sẽ bị xóa ngay lập tức. Mà nếu bị xóa, chủ nhân cũng sẽ gặp nguy hiểm.]
[Tui đề nghị từ giờ chúng ta tuyệt đối không để lộ ra bất kỳ dấu hiệu nào bất thường, tránh bị hệ thống phát hiện.]
Bạch Thu Diệp nhìn gương mặt nghiêm túc của cái đầu mới mọc, cảm thấy tình hình vừa buồn cười vừa trớ trêu. Cô khẽ hít sâu một hơi rồi lẩm bẩm:
“Tiết khí tuổi già đúng là không giữ được mà, 09…”
Lúc này, cô mới thật sự thả lỏng đôi vai căng cứng. Cô vốn là một bug hệ thống, giờ đây cả 09 cũng đi theo cô trở thành bug. Hai kẻ lẽ ra là "kẻ bị truy diệt" giờ lại thành cộng sự bất đắc dĩ.