Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 581
Cập nhật lúc: 2025-08-28 17:01:09
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai về hướng cổng chính bệnh viện.
Bệnh viện trông cũ kỹ, tường hành lang sơn phủ lớp sơn trắng nhưng ngả màu ố vàng, còn in hằn vô vết cào do bệnh nhân để .
Nhìn thoáng qua thấy lỗ chỗ những vết lõm, hiểu gây cảm giác rợn .
Hành lang bọn họ đang dãy phòng hai bên đều bệnh nhân, chỉ là văn phòng bác sĩ và phòng chứa thiết y tế.
lúc , tiếng hét thất thanh của bệnh nhân vang lên từ xa, như tiếng lóc ai oán, dường như đang chịu cực hình khủng khiếp.
Chu Gia Mộc : "Tiếng động bình thường thôi, hầu như bệnh viện tâm thần nào cũng , phát liên tục 24/24."
Bạch Thu Diệp : "Nghe vẻ như phát từ phía bên ."
Chu Gia Mộc đề xuất: "Lát nữa tìm sơ đồ bệnh viện xem bố cục thế nào."
Bạch Thu Diệp gật đầu: "Xem ở quầy tư vấn hoặc tường gần cầu thang ."
Vừa hai đảo mắt quan sát, đột nhiên Chu Gia Mộc giơ tay chỉ cây cột vuông phía .
"Trên cột đó hình như treo bản đồ gì đó." Chu Gia Mộc : "Trông giống sơ đồ."
Bạch Thu Diệp bảo: "Đến xem."
Hai tiến gần, ngước thấy cột quả nhiên treo một tấm sơ đồ.
sơ đồ chỉ ghi phân bố phòng ốc tầng một, các tầng khác hiển thị.
" như dự đoán, dãy hành lang đối diện là phòng khám." Chu Gia Mộc : "Phía bệnh viện lối thông sang hai bên."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Sao phòng ở lối đó chú thích gì?"
Chu Gia Mộc đáp: "Ừ nhỉ."
Nói vòng cột, đột nhiên sững .
Bạch Thu Diệp nhận thấy sự đổi của , liền hỏi: "Sao thế?"
Chu Gia Mộc vẫy tay gọi cô: "Cô đây xem ."
Bạch Thu Diệp bước tới, ngẩng đầu thấy phía cột cũng treo một tấm hình, nhưng sơ đồ bệnh viện mà là một bức ảnh.
Người trong ảnh chính là Dương Hưng Sơn, giới thiệu về bệnh viện với bọn họ lúc nãy.
Bức ảnh bình thường, gì kỳ lạ.
phía ảnh mấy dòng chữ.
Nhìn thấy dòng đầu tiên, hai liếc .
[Dương Hưng Sơn (1963-2013)]
Chu Gia Mộc thốt lên: "Đây là... ngày sinh và ngày mất hả?"
Bạch Thu Diệp lạnh lùng : "Hóa ông thực sự biến mất trong nháy mắt."
Chu Gia Mộc rùng : "Thế giải thích cho chúng là một con quỷ, mà chẳng nhận gì cả."
" cũng nhận ." Bạch Thu Diệp : "So với quỷ, lẽ ông giống một linh hồn lưu lạc nơi hơn."
Chu Gia Mộc hỏi : "Khác gì quỷ ? Chẳng như ."
Bạch Thu Diệp liếc : "Không từng bảo quỷ chỉ là từ trường , giờ sợ thế."
"Dù là từ trường cũng ảnh hưởng đến mà." Chu Gia Mộc : "Không Dương Hưng Sơn là từ trường nữa."
Bạch Thu Diệp : "Xem chủ thuê của chúng là khác."
Chu Gia Mộc : "Đi hỏi ở quầy tư vấn xem ."
Hai rời khỏi cây cột, hướng về phía quầy tư vấn.
Càng tiến gần cửa , khí xung quanh dần trở nên nhộn nhịp hơn, ít nhất vài y tá vội vã ngang qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/581.html.]
Sau quầy lễ tân, một đàn ông mặc đồ y tá đang vẽ gì đó giấy. Nghe tiếng bước chân, lập tức ngẩng đầu lên cảnh giác.
Bạch Thu Diệp để ý thấy tay của đang đặt bàn.
Từ góc của cô, thể thấy rõ bàn tay đàn ông đang nắm chặt một chiếc dùi cui.
Khi nhận là hai bọn họ, thả lỏng tay .
"Hai là hai y tá đến phỏng vấn ?" Người đàn ông hỏi: "Các phỏng vấn xong , chạy đến đây?"
Mộng Vân Thường
Bạch Thu Diệp đáp: "Người phỏng vấn chúng đến, chúng tạm thời dạo quanh đây."
Người đàn ông bỗng hiểu : "À, chợt nhớ , sáng nay giám đốc Dương họp ở thành phố, một lúc nữa mới về."
Bạch Thu Diệp và Chu Gia Mộc giật khi đến ba chữ "giám đốc Dương".
Chu Gia Mộc hỏi: "Anh giám đốc Dương là Dương Hưng Sơn ?"
Người đàn ông với ánh mắt kỳ lạ: "Đó là lão giám đốc Dương, ông qua đời cách đây 10 năm ."
Chu Gia Mộc "" lên một tiếng, hỏi: "Vậy giám đốc Dương là... ?"
Người đàn ông : "Tất nhiên đang đến tiểu giám đốc Dương ."
Hai bọn họ ngờ bệnh viện là bệnh viện gia đình.
Bạch Thu Diệp hỏi: "Tiểu giám đốc Dương tên là gì?"
Người đàn ông : "Hai đến phỏng vấn mà thậm chí còn giám đốc chúng tên gì, là các dũng cảm thật đó."
Sau khi chê bai xong, vẫn cho bọn họ tên đầy đủ của vị tiểu giám đốc Dương hiện tại.
Tiểu giám đốc Dương tên là Dương Hưng Hải.
Năm nay 35 tuổi, đang độ tuổi tráng niên, trẻ tuổi thành tựu.
Nhà vợ như hoa, thêm con trai ngoan ngoãn.
Người đàn ông xong, dặn dò thêm: "Giám đốc Dương yêu vợ lắm, khuyên hai đừng ý đồ gì , leo cao nhờ ông ."
Bạch Thu Diệp kịp mở miệng, Chu Gia Mộc nhanh miệng: " ý đồ gì chứ, là đàn ông, leo cao nhờ ông ?"
Người đàn ông khinh thường : "Trước đây cũng thiếu trường hợp như , dù cũng bài học xương m.á.u , tự ."
Bạch Thu Diệp thấy lạ, hiểu y tá nam ở quầy lễ tân đột nhiên cảnh báo bọn họ chuyện .
Thứ chuyện phiếm vẻ hợp với bầu khí kinh dị đầy quỷ vật của phó bản.
lúc đó, bọn họ thấy tiếng xe dừng bên ngoài.
Hai đầu, thấy một bước xuống xe, trông giống Dương Hưng Sơn, chỉ khác là hai bên thái dương hói.
Y tá nam ở quầy lễ tân lập tức nở nụ tươi hơn: "Giám đốc Dương, ngài về ạ!"
Dương Hưng Hải gật đầu, ánh mắt lướt qua mặt Bạch Thu Diệp và Chu Gia Mộc dừng y tá nam.
Ông : "Lát nữa khi tất cả nhân viên mới đến đông đủ, bảo bọn họ đến phòng họp."
Y tá nam gật đầu lia lịa: "Vâng, viện trưởng Dương."
Dương Hưng Hải ừ một tiếng, vòng qua quầy lễ tân về phía thang máy.
Bạch Thu Diệp hỏi y tá nam: "Tiểu Dương viện trưởng và lão Dương viện trưởng quan hệ cha con ?"
Y tá nam đáp: " ."
Chu Gia Mộc sờ cằm: "Tiểu Dương viện trưởng trông vẻ tính khí lắm nhỉ."
Y tá nam : "Bình thường ông đối với chúng lạnh nhạt, chúng quen ."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Anh bạn, thể kể cho chúng về phúc lợi của bệnh viện ?"
Y tá nam liếc hai bọn họ với ánh mắt khinh thường: "Các còn nhận việc nghĩ đến phúc lợi ."
"Chúng tìm việc cũng là vì cuộc sống, vì công việc mà việc." Chu Gia Mộc : "Hỏi về đãi ngộ phúc lợi, chẳng là chuyện đương nhiên ?"