Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 572

Cập nhật lúc: 2025-08-27 17:42:04
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

khu trung tâm của khu Xích Thủy cũng giống Vô Khởi, đều trong thành phố.

, Xích Thủy khác với những khu định cư như Tất Phương xây nhà ở riêng.

Sau khi xây dựng khu ở mới, chỗ ở trở nên khan hiếm, đủ cấp độ do ban quản lý phân phối.

Còn khu định cư tòa nhà trung tâm trong thành phố thì lo vấn đề chỗ ở.

Trong thành phố, nhà cửa bỏ khắp nơi, chỉ cần bẻ khóa là thể ở ngay.

Mà những cũng chẳng bao giờ nghĩ đến việc ổ khóa mới.

Thứ nhất, khi bước phó bản, bọn họ thể mang theo bất cứ thứ gì ngoài quần áo, ba lô và những đạo cụ đặc biệt.

Chìa khóa cũng trong danh sách cấm.

Nếu mang theo chìa khóa bước qua cánh cổng ánh sáng, nó sẽ lập tức bốc ngay khi bên trong.

Thứ hai, trong tình trạng , ai nấy đều chỉ một một .

Không thể tìm một kẻ cô độc yếu thế nào khác ôm trong nhiều đạo cụ đặc biệt đến thế.

Mọi cần khóa những vật dụng quan trọng trong phòng.

Những ngôi nhà chẳng khác gì một cái khách sạn thể tùy ý.

Nếu cảm thấy ở , thoát khỏi phó bản thể đây.

Nếu hợp hoặc khác chiếm mất, chỉ việc chọn một chỗ khác là xong.

, khu Xích Thủy hề chỗ ở riêng tư hơn, tất cả nhà cửa ở đây đều mở cửa cho bất kỳ ai.

Trừ khi cô gia nhập đội ngũ do quản lý dẫn dắt, giống như những trướng Tư Đồ Liêu, cất giữ đạo cụ trong căn cứ của bọn họ.

Cuối cùng Bạch Thu Diệp quyết định, ngày mai sẽ đến buổi tụ hội "Meeting giải sầu ngày thu" tìm một thợ sửa cửa để gia cố cánh cửa phòng.

Lần , Kim Đồng Tử mang những vật dụng đạo cụ đặc biệt khỏi phó bản, thì nó cũng thể mang những thứ đạo cụ đặc biệt trong.

Mỗi phó bản , cô sẽ để Kim Đồng Tử nuốt chìa khóa, bên trong nhả .

Thời gian trôi qua, sáng hôm , Bạch Thu Diệp tỉnh giấc thấy tiếng trống chiêng rộn rã bên ngoài.

Cô bước đến bên cửa sổ mở tung cánh cửa, đang biểu diễn nhạc cụ gần đó.

Một lúc , cô thấy một chiếc xe tiến , cửa sổ trời mở , một đàn ông đó tay cầm chiếc kèn saxophone.

Người thổi kèn biểu diễn, bên cạnh còn dùng loa phát thanh tuyên truyền.

Mộng Vân Thường

Kêu gọi những ai thấy hãy đến khu hội chợ cạnh siêu thị vui chơi.

Thấy , Bạch Thu Diệp liền xuống lầu, theo chiếc xe đang di chuyển chậm rãi, thẳng tiến đến cửa siêu thị.

Nơi so với hôm qua càng thêm nhộn nhịp.

Một bầu khí lễ hội mà Bạch Thu Diệp lâu gặp, giờ đây hiện hữu nơi đây.

Không chỉ riêng cô cảm nhận , những xung quanh cũng đang vô cùng phấn khích.

Bạch Thu Diệp thấy trong hội chợ quả nhiên gian hàng, náo nhiệt chẳng khác gì hội chùa ngày xưa.

Chỉ điều những gian hàng ở đây kỳ lạ vô cùng, cô thậm chí còn thấy cả một gian tư vấn tâm lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/572.html.]

Bạch Thu Diệp giật , tư vấn tâm lý.

Trong tờ quảng cáo tuyển dụng cô nhặt , vị trí cần tuyển là y tá bệnh viện tâm thần.

Nguyên nhân gây bệnh tâm thần bao gồm yếu tố sinh lý, tâm lý và xã hội.

Trong các phương pháp điều trị, ngoài việc kiểm soát nguyên nhân sinh lý bằng thuốc, phần lớn cần đến tư vấn tâm lý.

Vị trí y tá bệnh viện tâm thần tuy là công việc chăm sóc, nhưng cũng trải qua đào tạo tâm lý học bài bản.

Dù là phó bản, khác với y tá tâm thần ngoài đời thực, nhưng chuyên môn chắc chắn sẽ lợi thế hơn những từng tiếp xúc.

Nếu buộc chọn một đồng đội, một chuyên môn ít nhất sẽ khiến cô chăm sóc nhiều như những khác.

Bạch Thu Diệp bước đến gần cái quầy hàng đơn sơ . Thật bất ngờ khi một gian hàng tạm bợ như khá đông xếp hàng, vẻ vấn đề tâm lý của đúng như lời qua đường , ngày càng trầm trọng.

Cô xếp hàng ở cuối, kiên nhẫn chờ đợi đến lượt .

Lúc , đầu hàng kết thúc buổi tư vấn với vị chuyên gia tâm lý, bước xuống với khuôn mặt đẫm nước mắt, nức nở về phía cuối hàng.

Mọi đều kinh ngạc theo, hiểu nhà tâm lý gì mà khiến xúc động đến thế.

Khi ngang qua, đàn ông đang như mưa đ.â.m sầm Bạch Thu Diệp và đàn ông cô.

Người Bạch Thu Diệp là một trung niên năm mươi tuổi, hình vạm vỡ, lập tức chộp lấy vai kẻ lóc.

"Anh kiểu gì ?"

Người đàn ông mếu máo: "Xin , ... thấy hai ."

Trung niên nhíu mày: "Mắt để ? Chúng ngay đây mà!"

"... nước mắt chảy quá nhiều, thấy gì cả..."

"..." Trung niên buông tay, thở dài: "Thôi ."

Kẻ tiếp tục thảm thiết.

Người đàn ông sang hỏi Bạch Thu Diệp: "Cô bé, ?"

Bạch Thu Diệp lắc đầu: "Không ."

Vừa kịp thời chặn tay đó, may mà đang quá đau khổ nên nhận nhiệt lạnh như băng của cô.

Sau đeo găng tay mới , để đồng đội phát hiện điều bất thường.

Người đàn ông trung niên chép miệng: "Cậu thanh niên đó cùng tuổi cô nhỉ? Giới trẻ bây giờ dường như yếu đuối hơn chúng ngày xưa."

Bạch Thu Diệp : "Chú mới trung niên thôi mà."

" sáu mươi tư đấy."

"Trông chú trẻ hơn nhiều."

"Bởi vì tập thể dục đều đặn từ trẻ. Hồi trẻ tóc rụng sớm nên già tuổi, nhưng già trẻ mãi già." Người đàn ông khà: "Cũng nhờ rèn luyện thường xuyên nên mới sống sót đến giờ. Cô xem, trong đám xếp hàng , mấy ai bằng tuổi ?"

Quả thực, trong những đang chờ tư vấn, chỉ hai trông năm mươi. Số còn đều ba mươi.

thừa nhận, nhưng kể từ khi App mắt, lượng già và trẻ em giảm mạnh.

"Mặc dù còn sống, nhưng con cháu trong nhà đều mất hết." Giọng đàn ông trung niên chùng xuống: "Dạo luôn nghĩ, sống một cũng chẳng ý nghĩa gì, nhiều lúc cũng buông xuôi."

Loading...