Nghĩ tới đây, một tay cô lật chiếc mũ của đạo diễn Vương, tay giật mạnh mái tóc vốn thưa thớt đầu ông .
Đạo diễn Vương đau đớn hít một : "Cô gì !"
Bạch Thu Diệp : "Chúng khó khăn lắm mới gặp , thể lưu kỷ niệm chứ."
Đạo diễn Vương tức giận quát: "Cô tóc của quý giá thế nào !"
Bạch Thu Diệp : "Đạo diễn Vương, lẽ nào ông thoát khỏi tình cảnh khác khống chế ?"
Cơn giận của đạo diễn Vương lập tức nguội lạnh: "Chuyện là , chính còn chẳng hiểu nổi."
Bỗng nhiên ông nhận Bạch Thu Diệp đang đánh trống lảng, mãi mà vẫn trả lời câu hỏi ban đầu của .
Đạo diễn Vương thúc giục: "Sao cô vẫn cho rốt cuộc là chuyện gì?"
Bạch Thu Diệp đáp: "Ông thể hiểu như thế , cả hai chúng đều vì một lý do nào đó mà rơi một vòng lặp vô tận."
"Vòng lặp mỗi thể khác , nhưng kết quả cuối cùng đều giống ." Bạch Thu Diệp : "Với ông, mỗi khi đến cuối vòng lặp, ký ức của ông sẽ phong ấn, đồng thời nhồi nhét vô ký ức mà chính ông cũng ."
Đạo diễn Vương gật đầu, ông vô cùng bối rối hiện tượng kỳ lạ .
Cuộc đời ông dường như trở thành một con xoay tròn đầu cuối.
Điều khiến ông cảm thấy sợ hãi và hoang mang.
Bạch Thu Diệp tiếp tục: "Tình huống của tuy khác ông, nhưng cũng thoát khỏi trạng thái . Ông thể từ góc độ của , hiểu những điều , nên hy vọng thể nhận nhiều thông tin hơn từ ông."
Đạo diễn Vương hỏi: "Cô hợp tác với ?"
" chắc khi nào chúng thể gặp ." Bạch Thu Diệp : "Nói là hợp tác cũng chính xác."
Đạo diễn Vương bảo: "Vậy thì coi như một giao dịch thông tin, nếu chúng gặp , còn nhớ chuyện , sẽ bán cho cô những gì ."
Bạch Thu Diệp thở phào nhẹ nhõm, cô sợ nhất là đạo diễn Vương nhát gan dám đồng ý việc .
lúc đó, ông chủ Chu bên cạnh bắt đầu lẩm bẩm những âm thanh vô nghĩa.
"Lại đây! Uống tiếp nào!"
Ông ngẩng đầu lên, thấy Bạch Thu Diệp và đạo diễn Vương đang đối diện bàn ăn.
Ông chủ Chu ngạc nhiên hỏi: "Sao cô chạy sang phía đối diện ?"
Bạch Thu Diệp đáp: " và đạo diễn Vương gặp , đang trao đổi đôi chút về công việc."
Ông chủ Chu lập tức nảy sinh cảm giác đe dọa, lo sợ Bạch Thu Diệp vượt qua ông để trực tiếp ký hợp đồng với đạo diễn Vương.
Ông cầm ly rượu loạng choạng tới, cố ý chèn giữa hai .
"Đạo diễn Vương vẫn luôn thích nâng đỡ tân binh và diễn viên nhỏ thế nhỉ." Ông chủ Chu : " đại diện nghệ sĩ nhà , kính ông một ly."
Nói xong, ông đưa ly rượu lên miệng, ngửa cổ uống cạn một .
Đạo diễn Vương liếc Bạch Thu Diệp, thêm gì nữa.
Ông chủ Chu tỉnh táo, bọn họ tiện tiếp tục câu chuyện ban đầu.
Bỗng nhiên ông chủ Chu trở nên nghiêm túc, miệng kêu lên một tiếng "Ủa?".
Bạch Thu Diệp và đạo diễn Vương đều tưởng ông phát hiện điều gì, thần kinh lập tức căng thẳng.
Ông chủ Chu chỉ đầu đạo diễn Vương : "Đạo diễn Vương, tóc ông ít hơn lúc nãy ?"
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/563.html.]
Đạo diễn Vương: "..."
Bạch Thu Diệp nhận ông chủ Chu say mèm, thần trí còn tỉnh táo nên mới câu vô duyên như .
Ngay lúc đó, chuông điện thoại của cô vang lên.
Bạch Thu Diệp xuống, đó là chuông báo thức cô đặt đó.
Đám cưới của Trì Phi Dương là một đám cưới bình thường.
Quỷ dây điện với cô, khách sạn nơi Trì Phi Dương tổ chức hôn lễ mức giá thuê sảnh tiệc rẻ nhất cũng lên tới hai trăm ngàn.
Chưa kể đến chi phí đồ uống và thức ăn cho khách mời.
Cô cũng tra giá mỗi bàn tiệc ở đây.
Một bàn tiệc mức thấp nhất cũng tốn mười ngàn.
Vì chi phí cao, ban tổ chức bố trí riêng mấy để kiểm tra thiệp mời của chủ tiệc.
Bây giờ gần bảy giờ tối, lễ cưới sắp bắt đầu.
Bạch Thu Diệp ngẩng đầu, thấy bóng dáng một phụ nữ phản chiếu cửa sổ phòng VIP.
Mặt kính phòng VIP dán một lớp giấy dán tường màu xanh lục đậm, khiến kính trở nên tối màu, che khuất cảnh vật bên ngoài.
Trên nền tối đó, bóng phản chiếu càng rõ nét.
Bạch Thu Diệp nhận đó là bóng của Phùng Lệ Lệ.
Trước khi đến đây ăn tối, cô dặn quỷ dây điện thông báo giờ cho Phùng Lệ Lệ.
Phùng Lệ Lệ đến, cô cũng nên rời để tham dự đám cưới của Trì Phi Dương .
Bạch Thu Diệp bước qua ông chủ Chu, với đạo diễn Vương: " còn việc, ."
Đạo diễn Vương kinh ngạc: "Lẽ nào còn việc gì quan trọng hơn chuyện của chúng ?"
Ông chủ Chu khẽ động tai, hỏi trong men: "Hả, các chuyện gì thế?"
Bạch Thu Diệp phớt lờ câu hỏi của ông chủ Chu, với đạo diễn Vương: " bây giờ ông cũng nhớ thêm gì—"
Ánh mắt cô chợt đảo qua đạo diễn Vương: "Hay ông cùng ."
Biết đạo diễn Vương thể nhớ điều gì đó phút chót.
Đạo diễn Vương vội đồng ý, đội chiếc mũ lưỡi trai lên đầu.
Đứng dậy định theo Bạch Thu Diệp về.
Ông chủ Chu mặt mũi ngơ ngác hỏi: "Hai định thế?"
Bạch Thu Diệp : "Ông chủ Chu, ông đây đợi chút, bọn một lát là về."
Ông chủ Chu túm lấy áo bọn họ: "Khoan , , cô thật sự định bỏ mà chỗ khác !"
Bạch Thu Diệp , bổ gáy ông chủ Chu.
"Ông chủ Chu nên ngủ một giấc ." Bạch Thu Diệp .
Trên mặt đạo diễn Vương thoáng hiện một tia thương cảm, dường như cảnh ông chủ Chu mà nhớ bi kịch của , lộ vẻ đành lòng.
vẻ đành lòng đó chỉ thoáng qua.