Từ lời kể của Phùng Lệ Lệ, Bạch Thu Diệp địa chỉ của Trì Phi Dương.
cô vội tìm ngay mà xếp việc .
Bạch Thu Diệp rời nhà Phùng Lệ Lệ, trở xe tang với tài xế: "Đi đến địa điểm đầu tiên trong danh sách."
Địa điểm một đánh dấu xa nhà Phùng Lệ Lệ, tài xế xe tang chỉ mất đầy một phút đưa bọn họ đến nơi.
Bạch Thu Diệp đầu gương mặt quỷ đang co ro ở hàng ghế cuối: "Anh với ."
Gương mặt quỷ ngơ ngác dậy, đến cửa xe theo Bạch Thu Diệp xuống.
Một một quỷ bước khu dân cư, bảo vệ thấy đầu tiên Bạch Thu Diệp mà là gương mặt quỷ dị .
Người bảo vệ sợ hãi trốn xuống gầm bàn, quên mất nhiệm vụ đuổi lạ khỏi khu dân cư.
Bạch Thu Diệp thản nhiên ngang qua trạm bảo vệ, tiến một tòa nhà.
Trong thang máy, mặt quỷ hỏi: "Chúng đến đây gì?"
Bạch Thu Diệp : "Gõ cửa ."
Thang máy dừng ở tầng 13, Bạch Thu Diệp bước , mặt quỷ do dự chậm nửa nhịp.
Bọn họ dừng một căn hộ, Bạch Thu Diệp giơ tay gõ cửa.
Một lúc , bên trong vang lên tiếng hỏi:
"Ai... đấy... ?"
Giọng như thủng cổ họng, khó chịu.
Bạch Thu Diệp chọc mặt quỷ bên cạnh, hiệu bảo nó mau mở miệng.
Mặt quỷ chợt hiểu , mục đích cô đưa nó đến chính là để nhử những con quỷ khác xuất hiện.
Một nhân viên nền tảng như nó trả lời sẽ đáng tin cậy hơn là mấy chuyện nhảm nhí.
Từ khoảnh khắc nó giao nộp dữ liệu dùng, xương sống của nó khắc đầy hai chữ "phản bội".
Đã lỡ bước thể đầu, lên thuyền giặc thì khó xuống, nó đành tiếp tục nội gián.
Mặt quỷ ho khan một tiếng : " là nhân viên nền tảng Đêm Kinh Hoàng, lúc bạn check-in đó trúng giải lớn, tới để trao giải đây."
Con quỷ trong nhà hoang : "Lúc check-in, thấy thông báo trúng giải nào cả."
Mặt quỷ đáp: "Đây là giải thưởng ẩn, bạn thấy thôi."
Con quỷ trong nhà dường như tin lời giải thích của mặt quỷ.
Mặt quỷ cảm nhận ánh mắt Bạch Thu Diệp đang đổ dồn , nếu thể giúp cô nhà xử lý con quỷ , thì chính nó sẽ thành mục tiêu xử.
Vì , mặt quỷ vẫn từ bỏ, cố gắng thuyết phục: "Đây là ưu đãi bất ngờ dành cho khách hàng thiết, đương nhiên thể để các bạn ."
Nghe , con quỷ trong nhà dần hết nghi ngờ: "Thôi ."
Sau khi xong, cánh cửa chắn mặt Bạch Thu Diệp cuối cùng cũng mở .
Thứ đầu tiên cô thấy là một đôi bàn chân chúi mũi xuống đất.
Chủ nhân đôi chân chỉ thể ở góc độ khi treo cổ lên.
Bạch Thu Diệp ngước lên, chủ nhân ngôi nhà hoang là một con quỷ treo cổ trẻ tuổi.
Nhận cô là sống, thái độ con quỷ lập tức đổi 180 độ.
Nó với mặt quỷ: "Đây là cái gọi là ưu đãi? Không ngờ nền tảng các giàu thế, thẳng tay tặng luôn một mạng ."
Nói xong nó nhăn mặt: "Chỉ điều thể trạng quá tệ, khí huyết suy nhược, trông khó qua nổi mùa đông ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/555.html.]
Bạch Thu Diệp lạnh lùng : "Ai bảo tao khó qua nổi mùa đông?"
Con quỷ treo cổ đáp: "Cô trông như sắp tắt thở ."
Nó ngờ dứt lời, đầu c.h.é.m đứt lìa, còn bổ đôi.
Mặt quỷ bên run rẩy cảnh tượng.
Khó mà , phận con quỷ treo cổ thể sẽ là tương lai của nó.
Bạch Thu Diệp chẳng thèm những câu chuyện của lũ quỷ , bất kể chúng từng trải qua bi kịch gì, chỉ cần gặp mặt đầy mười giây là cô tay.
Lũ quỷ vô dụng chẳng giá trị gì.
Mặt quỷ thầm quyết tâm thể hiện bản đa tài đa nghệ, giỏi giang đủ thứ trong đêm nay.
Như , nó mới trở thành quân bài vứt bỏ, một nhát kết liễu.
Giải quyết xong con quỷ treo cổ, Bạch Thu Diệp sang mặt quỷ: "Xong , nhanh chân đến nhà tiếp theo ."
Nghe , mặt quỷ thầm cầu nguyện cho những con quỷ trong danh sách, mong Bạch Thu Diệp bỏ sót chúng.
cô việc tỉ mỉ đến từng chi tiết,"thăm hỏi" từng nhà một, mang theo ấm... của lưỡi dao.
Mặt quỷ từ lúc đầu còn cảm thấy áy náy khi đầu nội gián, giờ trở nên vô cảm.
Một tiếng đồng hồ trôi qua nhanh chóng, Bạch Thu Diệp vẫn kịp "thăm hỏi" hết 20 con quỷ may mắn còn .
Cô với mặt quỷ: "Tạm bỏ qua chỗ , về công ty thôi."
Mặt quỷ giật : "Về công ty nào?"
Bạch Thu Diệp đáp: "Đương nhiên là công ty của ."
Mặt quỷ im lặng một giây, trái tim vốn chai sạn bỗng dậy sóng.
Không lẽ nào.
Chẳng lẽ nó thực sự tiếp tục đeo bám cái danh phản bội đến cùng?
Bạch Thu Diệp nhận sự miễn cưỡng của nó, khéo léo dụ dỗ: "Trong thành phố , quỷ cũng chẳng còn mấy con. hiện tại nghĩa là sẽ ."
"Đến lúc đó, sẽ là thế lực thể lay chuyển ở nơi ." Bạch Thu Diệp : "Là một đại ca, thể nắm công ty riêng trong tay?"
Cô hỏi tiếp: "Hay là đồng nghiệp của cùng hưởng thành quả?"
Mộng Vân Thường
Mặt quỷ ấp úng: "Cái chắc —"
"!" Bạch Thu Diệp cắt ngang lời nó: " lầm lớn!"
"Anh giành tất cả bằng cách phản, nhưng chúng sẽ mãi coi là kẻ phản bội." Cô : "Chắc chắn sẽ bài xích vì cái danh nội gián . Lúc đó, còn vinh quang gì nữa? Còn gì là danh dự nữa?"
"Anh sẽ chỉ mang theo tiếng mà thôi." Bạch Thu Diệp não nề thở dài: "Anh vẫn hiểu ?"
Mặt quỷ dường như đang suy nghĩ, một lúc mới lên tiếng: " hiểu ."
Thấy nó đồng ý thành nhiệm vụ nội gián cuối cùng, trong lòng Bạch Thu Diệp bỗng dâng lên cảm giác khó chịu khó tả những lời .
Dù đó là những lời chính miệng cô , nhưng vẫn ứng nghiệm câu "lòng còn đáng sợ hơn quỷ thần".
Xe tang dừng tòa nhà màu đỏ, mặt quỷ xuống xe , bước công ty.
Nó bước từng bước nặng nề lên lầu, những con quỷ vốn trốn biệt khi Bạch Thu Diệp đến giờ lộ diện.
"Lúc nãy—mày —"
"Con—đàn bà — —"
"Là—ăn một — đúng chứ—"
Giữa những lời chất vấn của đồng nghiệp, mặt quỷ lên tiếng: "Con đàn bà đó g.i.ế.c , nhưng phát hiện một chủ đề mới, tới thể lên kế hoạch."