Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 385

Cập nhật lúc: 2025-07-09 17:04:05
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Thu Diệp hỏi: “Vậy đây tro cốt ?”

Một dân làng lên tiếng: “Chắc chắn . Ngô Tú Mai với Ngô Thu Đào đều là trẻ mồ côi, cả đời cũng chẳng kết hôn, lấy để hỏa táng giữ tro cốt cho bọn họ.”

Bạch Thu Diệp : “Nếu tro cốt thì gói nó ?”

Người dân làng khựng vài giây lắc đầu: “Những thứ rõ ràng thế , nhất đừng nhặt lên thì hơn.”

Thấy bọn họ dám động , Bạch Thu Diệp cũng miễn cưỡng. Cô hiểu rõ họ đang sợ hãi trong lòng, nên ép thêm. Cô lấy một tờ giấy, nhẹ nhàng gom đống bột trắng .

Một dân làng thấy liền khuyên: “Dù là tro cốt thì nhất cũng đừng lấy . Ngôi nhà c.h.ế.t đến hai mạng , quá xui xẻo.”

Bạch Thu Diệp cẩn thận gói kín tờ giấy , lên : “Chính vì xui xẻo nên mới mang mấy thứ biển đốt sạch cho yên chuyện.”

Hai dân làng thì thấy cũng hợp lý.

“Ừ, cũng , dù chỉ là ít tro hương thôi mà.” Một trong họ đồng tình: “Mang cũng chẳng cả.”

Mộng Vân Thường

cầm đống tro là Bạch Thu Diệp chứ họ, xảy chuyện gì thì cũng tới lượt họ gánh chịu.

Người dân làng còn chỉ xác Ngô Tú Mai : “Cái xác cũng nhờ cô giúp lấy xuống luôn.”

Bạch Thu Diệp hỏi : “ hết thì các gì?”

Người dân làng đáp: “Bọn sẽ tháo luôn cái cửa sổ mà Ngô Tú Mai chạm lúc chết. Với mấy món đồ trong phòng cũng dọn sạch ngoài.”

Bạch Thu Diệp gật đầu: “Được thôi, mấy cứ việc của . Chỗ để lo.”

Ban đầu, hai dân làng còn tưởng cô sẽ đồng ý, ngờ cô dễ chuyện như , ai nấy đều thấy bất ngờ và hài lòng.

Bạch Thu Diệp bước tới gần t.h.i t.h.ể Ngô Tú Mai, đưa tay tháo sợi dây thừng cổ bà xuống. Hai dân làng dám lơ là, ngay cạnh cô, chăm chú theo dõi từng động tác. Họ chuẩn sẵn gạo và muối, chỉ cần bất kỳ dấu hiệu khác thường nào là sẽ rắc xuống ngay lập tức.

Bạch Thu Diệp cẩn thận tháo chiếc mặt nạ thần từ đầu Ngô Tú Mai xuống. Cơ thể Ngô Tú Mai mất điểm tựa, đổ ập xuống, suýt nữa thì ngã cô.

Một dân làng thở phào : “May mà xảy chuyện gì. Chứ hồi tháo xác cũng ngã từ ghế xuống, gãy cả chân đấy.”

lúc , dân làng bên cạnh đột nhiên tái mặt, hoảng hốt túm lấy tay đồng bạn.

Người nắm tay giật hỏi: “Anh đấy?”

Người run rẩy : “ thấy tiếng trẻ con .”

Người dân làng nghi ngờ hỏi : “Anh chắc chứ? thấy gì.”

Bạch Thu Diệp cũng lắc đầu: “ cũng thấy gì cả.”

Biết duy nhất thấy tiếng , đàn ông càng thêm hoảng loạn. Anh cuống quýt : “Thật mà! rõ lắm, lừa hai ! Tiếng phát từ phía bên !”

Bạch Thu Diệp đầu theo hướng chỉ, đó là phòng ngủ của Ngô Tú Mai.

Cô nhíu mày : “Lẽ nào trong phòng ngủ của bà trẻ con?”

về phía dân làng: “Không sống một ? Sao nhà trẻ con ?”

Người dân làng cũng bối rối: “Chúng cũng chẳng . Bà ngoài năm mươi tuổi , con nít mới sinh chứ?”

Bạch Thu Diệp bình tĩnh phân tích: “Không thể phụ nữ hơn năm mươi sinh con. Chỉ là sinh nở ở độ tuổi đó nguy hiểm thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/385.html.]

Nghe cô , đàn ông ban nãy cũng dần bình tĩnh , lẩm bẩm: “Có khi nào trẻ con trong làng lẻn nhà bà chơi ?”

ngay khi lời còn dứt, sắc mặt đổi, ánh mắt đầy sợ hãi.

“Lại thấy !!!” Anh hoảng loạn : “Không đúng, tiếng trẻ nhỏ , chắc chắn là tiếng của trẻ sơ sinh!”

Nói chịu nổi nữa, quả quyết với hai còn : “Không , xem ngay, nó cứ mãi thế !”

Nói xong, vội vã lao phòng ngủ.

Người dân làng hoảng hốt kịp ngăn , sang với Bạch Thu Diệp:

"Chắc chắn chuyện , chúng cùng xem ."

Bạch Thu Diệp đặt t.h.i t.h.ể Ngô Tú Mai lên bàn gỗ, cùng hai dân làng bước tới cửa phòng ngủ.

Cửa phòng ngủ dân làng mở sẵn, chôn chân ngay cửa, ánh mắt như dính chặt bên trong, nhúc nhích.

Đây là phòng ngủ của Ngô Tú Mai. Sau khi bà chết, dân làng cũng lục soát một lượt.

Đồ đạc của bà, kể cả đồ lót, đều gom , để sẵn ở cửa, chuẩn tối nay cùng với bánh chưng mang biển.

căn phòng lúc trống huơ trống hoác, tủ nào cũng mở toang.

Họ thậm chí cần lục lọi gì cả, chỉ cần liếc qua là thấy hết.

Bạch Thu Diệp lên tiếng:

"Anh thấy gì ?"

Người dân làng cau mày :

"Cái tiếng đó… biến mất . Từ lúc bước thì còn thấy nữa."

Người dân làng cùng liền vỗ vai , an ủi:

"Chắc nhầm thôi. Chúng ."

Bạch Thu Diệp đột nhiên cảm thấy thứ gì đó vụt qua đầu .

Cô ngẩng đầu lên, thấy một cái bóng đen thoáng qua.

Hai dân làng nhận ánh mắt cô lên trần, cũng theo bản năng ngẩng đầu.

Trên trần nhà, ngoài những cây xà nhà cũ kỹ thì chẳng gì cả.

Một dân làng thở phào:

"Về thôi, chắc thật sự nhầm ."

Bạch Thu Diệp liếc , gì thêm.

Cái bóng đen lúc họ bước kịp trốn , tìm thì chuyện dễ.

Hơn nữa, cô nếu thẳng với dân làng rằng một bóng đen lướt qua đầu họ, chỉ càng khiến họ hoảng sợ thêm thôi.

Ba phòng khách, nhưng vài bước lập tức khựng .

Thi thể mà Bạch Thu Diệp mới đặt xuống, giờ một nữa treo lủng lẳng thanh ngang của cửa sổ.

Loading...