Trải qua nửa năm, những phong tục xuất hiện cũng dần khuôn khổ, còn gì bất ngờ, nên chơi mới ít quan tâm đến dạng phó bản .
Dù , vẫn hơn một nghìn đang theo dõi phòng livestream của Bạch Thu Diệp, phần lớn đều là chơi sắp vượt qua phó bản thăng cấp giống . Họ hiểu rõ quy tắc, nhưng vẫn xem thêm để củng cố kiến thức khi bước thực chiến.
Khi hình ảnh tảng đá hiện , dòng bình luận bắt đầu bùng nổ:
[Không thể tin nổi, cấp 35 mà vẫn dám đầu ?]
[Tảng đá đó chắc chắn là cảnh báo do dân địa phương để , thấy mà vẫn đầu, đúng là tự tìm đường chết.]
[Đã ai nhận phong tục ngày đầu tiên là gì ?]
[Chưa rõ lắm, chắc mới chỉ là phần khởi động thôi.]
[Không lẽ giai đoạn mở đầu cũng chết? Nhóm đúng là yếu nhất từng thấy.]
Trong phó bản, đầu vẫn còn bình tĩnh , sắc mặt trắng bệch. Những chơi khác âm thầm giữ cách, khiến nỗi lo trong lòng càng lúc càng tăng lên.
Họ tiếp tục bộ hai mươi phút thì bắt đầu thấy bóng dáng những ngôi nhà nhỏ rải rác ven núi.
Tư Đồ Liêu bước chậm , chờ khi Bạch Thu Diệp ngang qua thì hỏi nhỏ: "Vừa cô đầu ?"
Mộng Vân Thường
Bạch Thu Diệp bình thản đáp: "Không ."
Tư Đồ Liêu liếc chơi đầu với ánh mắt hờ hững: "Xem qua nổi tối nay."
Bạch Thu Diệp cũng về phía đó. Trên trán dường như tụ một làn khí đen mờ mờ, sắc mặt vàng vọt như xác giấy. Nếu tự thấy dáng vẻ của lúc , lẽ sẽ dọa đến ngất xỉu.
Người hướng dẫn dẫn cả nhóm đến một tiệm tạp hóa nhỏ xây bằng đất. Bên hông tiệm, ba chữ "Tiệm Tạp Hóa" sơn bằng vôi trắng, nổi bật giữa nền tường xám.
Qua lớp kính bụi bặm của quầy hàng, thể thấy vài món đồ ăn vặt ba , phẩm màu và hương liệu nồng nặc. Trên giá phía chủ tiệm là đủ loại rượu và thuốc lá. Một chiếc điện thoại bàn cũ đặt ngay ngắn tủ kính, cạnh đó là tấm bảng bìa cứng ghi rõ: “5 hào một phút”.
Tư Đồ Liêu hạ giọng giải thích: "Ở thời điểm , di động vẫn phổ biến. Ở mấy nơi hẻo lánh như thế , nếu liên lạc thì chỉ thể dùng điện thoại bàn, hơn nữa còn trả phí."
Họ thấy hướng dẫn bước tới, nhấc điện thoại bàn lên gọi đó. Chủ tiệm bà bằng ánh mắt thiện cảm, mãi đến khi bà cúp máy mới chậm rãi lên tiếng: "Đường dây hỏng . Đã gọi sửa, nhưng ba ngày nữa thợ mới tới."
Nghe xong, trong đầu Bạch Thu Diệp lập tức hiện lên một chi tiết quen thuộc trong những bộ phim kinh dị: mất liên lạc với bên ngoài – dấu hiệu mở đầu cho một cơn ác mộng.
Hướng dẫn viên , với họ: "Xem chúng thể liên hệ với cảnh sát. Đợi khi tới nơi, nếu cách liên lạc thì hãy tính tiếp."
Bạch Thu Diệp đưa mắt xung quanh – nơi họ đang là một ngôi làng nhỏ ven sườn núi Vân Bằng. Vẫn chính thức khu vực của Hắc Nhi Sơn.
Chủ tiệm tạp hóa xong thì nheo mắt, hỏi:
“Các định ?”
Hướng dẫn viên mỉm đáp:
“Phần lớn chúng sẽ lên thôn Sơn Lĩnh ở sườn núi Hắc Nhi Sơn. Còn mấy khác thì cũng rõ lắm.”
Ngay đó, 11 NPC còn cũng lượt điểm đến của . Trong đó, đến 9 cũng chọn đến thôn Sơn Lĩnh, 2 còn sẽ rẽ ngang giữa chừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/312.html.]
Chủ tiệm cau mày:
“Đến chỗ đó ... Nơi đó hợp để du lịch .”
Hướng dẫn viên vẫn giữ nụ chuyên nghiệp:
“Sao ? Ngôi làng đó ngay sườn núi, thể biển phía đông, phong cảnh như tranh vẽ, dân hiền lành, thật sự tiềm năng phát triển du lịch. Phải đẩy mạnh hơn nữa để nơi giàu lên chứ.”
Bà sang chỉ Bạch Thu Diệp cùng những chơi khác:
“Họ là các lãnh đạo từ thành phố xuống, tới Hắc Nhi Sơn để khảo sát phong tục và đời sống dân. Sau chuyến , họ sẽ sách. Đến lúc đó, du khách kéo tới nườm nượp, ông cũng sẽ buôn bán phát tài thôi.”
Ông chủ vẫn giữ nét mặt lạnh như tiền:
“Thế là đủ , cần thêm đến nữa.”
Như nhớ điều gì, ông cúi lục trong ngăn kéo, rút một phong bì nhàu nát, ướt mưa:
“Tối qua xe lên núi, qua đây để cái thư . Nghe cô , chắc là gửi cho mấy vị lãnh đạo .”
Hướng dẫn viên cầm lấy phong bì, phía nhóm chơi:
“Các vị lãnh đạo, ai mở thư đây?”
Ánh mắt gần như đồng loạt đổ dồn về phía Tư Đồ Liêu.
Dù dùng kỹ năng "giả trang cấp độ" để giấu thực lực thật sự, thì mức thấp nhất vẫn là cấp 40 — trong khi chơi ở đây phần lớn cấp 36, riêng Bạch Thu Diệp chỉ mới cấp 26.
Chứng kiến Bạch Thu Diệp cùng Tư Đồ Liêu, ai cũng ngầm cho rằng là cử tới hộ tống cô vượt phó bản thăng cấp.
Dù động cơ thật sự của Tư Đồ Liêu là gì, một mạnh như trong nhóm luôn là chuyện đáng mừng.
Không ai gì, nhưng ai cũng ngầm mặc định Tư Đồ Liêu là dẫn đầu, trao quyền mở thư cho .
Tư Đồ Liêu nhận lấy phong bì, xé mở. Bên trong là một tờ giấy nước mưa nhòe vài chỗ.
Anh to:
“Khi các bạn nhận lá thư , đợi ở thôn Sơn Lĩnh. Trên đường , hãy tranh thủ thu thập thêm vài câu chuyện dân gian, coi như nhiệm vụ đầu tiên. — Bao Vĩ Tân, lưu bút.”
【Bạn nhận vai trò: Nhân viên khảo sát phong tục dân gian】
Trong thời gian việc:
Không tấn công chủ thuê.
Không từ chức.
Phải cố gắng thành công việc nhất.
Không vi phạm phong tục địa phương.
Vi phạm quy định sẽ tự chịu hậu quả. Sau khi kết thúc công việc, chủ thuê sẽ đánh giá bạn. Cố gắng trở thành nhân viên gương mẫu của ngành!