Hôm nay là Lý Hằng, nhưng ngày mai thể sẽ đến lượt Trương Hằng, Vương Hằng, bất kỳ ai mắt cặp đôi Quý Nhạc Thiên và Cừu Toa Toa. Hai ngày càng ngang ngược, coi trời bằng vung. Không chỉ độc đoán và tàn nhẫn, họ còn cố gắng loại trừ bất kỳ ai thuộc phe cánh .
Sự bạo ngược đó khiến nhiều trong nhóm quản lý bắt đầu cảm thấy bất mãn, còn tiếp tục tay sai cho họ. vấn đề là, lương thưởng quy đổi thành vé sinh tồn – thứ duy nhất giúp họ tiếp tục tồn tại trong thành phố . Nếu từ chức, họ gần như sẽ trở thành mục tiêu săn lùng, giống như những từng cố rút lui, trừng phạt khoan nhượng.
Cứ cách Bạch Thu Diệp và Mao Đào đang đối xử cũng đủ hiểu.
lúc khí căng thẳng dâng cao, cánh cửa xe đỗ gần đó bật mở, một đàn ông trung niên bước .
Ông xuyên qua cửa kính, ánh mắt dừng ở Bạch Thu Diệp và Mao Đào – cả hai đang trói như tội phạm.
Thấy ông , sắc mặt Cừu Toa Toa lập tức đổi:
"Cửu Thúc? Ngọn gió nào đưa ông đến đây ?"
Người đàn ông – chính là Cửu Thúc – đáp gọn:
" đến lấy tài liệu cô giữ."
Cừu Toa Toa mỉm gượng gạo:
" lên lầu lấy cho ông."
"Không cần phiền, cùng." – Cửu Thúc đợi cô đáp, thản nhiên bước trong nhà. Người cùng ông vẫn chờ ngoài xe.
Trước khi bước tiếp, ánh mắt ông dừng nữa Bạch Thu Diệp, lướt qua tên đàn em đang bất tỉnh gần lò sưởi.
"Sao nông nỗi ?" – ông hỏi.
Cừu Toa Toa vẻ lúng túng, sang Quý Nhạc Thiên cầu cứu.
Quý Nhạc Thiên liền lên tiếng:
"Người phụ nữ đó –" chỉ Bạch Thu Diệp – "– lột đồ Lý Hằng trói cột điện. chỉ định dạy cô một bài học thôi."
Anh sang lệnh:
"Còn mau trói cô ?"
Cửu Thúc giơ tay ngăn :
"Khoan . Mao Đào, cũng trói?"
Quý Nhạc Thiên trả lời :
"Anh bênh vực cô gái , còn định tay với . chỉ bình tĩnh , hề ý xúc phạm Cửu Thúc."
Mộng Vân Thường
Cửu Thúc nhíu mày, giọng vẫn ôn tồn nhưng ngữ điệu dứt khoát:
"Nghe qua thì chẳng gì nghiêm trọng. Không thể dùng lời giải quyết ? Việc gì ầm lên thế ?"
Dù nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt ông Quý Nhạc Thiên như đang rác rưởi chất đống, khiến khí xung quanh chùng xuống.
Cừu Toa Toa lập tức lên tiếng giải thích:
"Cửu Thúc, tụi cháu chỉ giữ gìn trật tự khu Vô Khởi."
Cửu Thúc bật nhạt:
"Tưởng điếc chắc? hết . Hai các dựa quyền lực mà loạn, bắt nạt yếu, hành xử như vua con trong cái khu ."
" nể mặt Xảo Phái nên gì. ngờ hai còn dám tay với trong nhà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/294.html.]
Giọng ông lạnh hẳn:
"Bỏ chức vụ , tự đến gặp Tư Đồ xin ."
Gương mặt Quý Nhạc Thiên và Cừu Toa Toa cùng tối sầm .
Cừu Toa Toa cố vớt vát:
"Ông là cố tình nhắm phe Xảo Phái . là bạn của chị …"
"À?" – Cửu Thúc nhướn mày, đột ngột quát lớn – "Cô lặp nữa xem?"
Câu đó như sét đánh ngang tai. Cừu Toa Toa lập tức câm nín. Quý Nhạc Thiên liền nắm tay cô , mặt :
"Toàn là những cáo già cả , còn bày trò kể chuyện ma hù dọa gì."
Anh nhạt:
"Từ lâu ông cùng phe với Vương Xảo Phái. Việc đổi quyền quản lý siêu thị và trạm nạp năng lượng là do ông chủ động đề xuất, đúng ? Ai mà chẳng siêu thị đem về nhiều vé sinh tồn hơn. Giờ ông tìm cách đẩy và Toa Toa , chẳng để giữ phần béo bở cho ?"
Tất cả ánh mắt lúc đều dồn về phía Cửu Thúc.
Trong lúc còn căng thẳng khẩu chiến, Bạch Thu Diệp len lén di chuyển tới gần lò sưởi. Nhân lúc ai để ý, cô cẩn thận gỡ dây trói tay Mao Đào.
Cửu Thúc liếc cả đám, :
"Chuyện nào đúng, chuyện nào sai, với Tư Đồ và Xảo Phái tự đánh giá. Mấy đừng đoán già đoán non nữa."
Vừa dứt lời, Mao Đào cởi trói. Anh lập tức lùi phía , chắn Bạch Thu Diệp như một phản xạ tự nhiên.
Cửu Thúc cũng chẳng hai họ thêm nào nữa. Ông hướng lên cầu thang, :
"Lên lấy tài liệu với . Còn các tự giải quyết . sẽ báo với Tư Đồ."
Cừu Toa Toa và Quý Nhạc Thiên liếc , trao đổi một ánh mắt đầy ngầm ý.
Rồi cả hai theo chân Cửu Thúc lên tầng, bóng ba nhanh chóng khuất cầu thang.
Mao Đào dậy, sắc mặt lấm lem m.á.u nhưng giọng vẫn kiên quyết:
"Cô mau chạy ! Cửu Thúc tới , chỗ còn gì đáng lo nữa!"
Bạch Thu Diệp định theo, nhưng xoay thì vài chặn ngay cửa.
Một trong đó bước lên, lạnh lùng :
"Đứng . Chuyện ở đây vẫn xong."
Nhìn kỹ, Bạch Thu Diệp nhận đám chặn phe với nhóm trói cô lúc . Khí chất của bọn họ khác — ánh mắt dữ tợn, thần thái lạnh lẽo, khác gì đám tay chân sẵn sàng liều chết.
Không từ lúc nào, bộ rèm cửa tầng một kéo kín. Ánh sáng trong biệt thự mờ hẳn , tạo cảm giác tù túng, như thể căn phòng thu hẹp thành một cái bẫy.
‘Tại kéo rèm?’ – ý nghĩ lóe lên trong đầu cô.
Ngay lúc , Mao Đào đột ngột hét lớn về phía cầu thang lầu :
"Cửu Thúc! Cẩn thận! Đây là bẫy! Bọn họ dụ ông hang rắn!"
Tiếng đánh bất ngờ vang lên từ phía cầu thang, tiếp đó là một tiếng hét đau đớn. Một bóng lăn từ lầu xuống, đập mạnh xuống sàn tầng một.
Mắt Bạch Thu Diệp lập tức dán chặt bóng đó — là Cửu Thúc.
Đồng tử cô co .