Lúc , vài khác bắt đầu tụ tập hiện trường, xem bàn tán rôm rả.
Phòng của Bạch Thu Diệp ở tầng hai. Vì trong thành phố xe cộ ít, đường xá yên ắng, nên cô dễ dàng bộ đoạn hội thoại của thanh niên .
hiện tại, đám xem vẻ dè chừng hơn. Ai nấy đều khẽ, dám to tiếng.
Cảm thấy điều bất thường, Bạch Thu Diệp vội mặc áo khoác, rời khỏi phòng, chạy nhanh tới hiện trường.
Một đàn ông trong nhóm xem từ đầu sang với hai suýt đâm:
"Ghê thật đấy. Gan hai cũng to, dám cãi Quý Nhạc Thiên."
Người mặc áo khoác xanh đậm ngơ ngác:
"Quý Nhạc Thiên là ai? quen gì ..."
Người đàn ông như thể tin nổi:
"Cậu từ khu khác đến ?"
Anh áo xanh gật đầu. Người còn cũng tiếp lời:
" cũng . Chúng phân về đây thôi."
Người đàn ông lắc đầu:
"Chả trách các liều thế. Anh là của Ban quản lý mà cũng dám đụng ..."
Nghe tới đó, ánh mắt Bạch Thu Diệp lóe lên, trong đầu lập tức hiện lời của Lý Cô Thú từng kể: quản lý khu Vô Khởi hiện tại là Tư Đồ Liêu.
Mà Ban quản lý là tổ chức do đầu khu thành lập, ứng dụng cung cấp tài nguyên và hỗ trợ. Họ chịu trách nhiệm quản lý siêu thị, trung tâm chức năng, thậm chí khu còn khởi động cả bệnh viện.
Không ngờ thanh niên họ Quý đó là trướng Tư Đồ Liêu.
"Thảo nào mà biến thái như !" – Bạch Thu Diệp thầm nghiến răng.
Người mặc áo khoác xanh đậm cau mày :
"Ban quản lý khu Vô Khởi kiêu căng ? Đắc tội với họ thì cùng lắm là dùng siêu thị, trung tâm nạp năng lượng bệnh viện của khu thôi chứ gì. Cùng lắm ở thì dọn qua khu khác là xong."
Mộng Vân Thường
Một qua đường thích hóng chuyện bèn hạ giọng nhắc nhở:
"Cậu nghĩ đơn giản quá . Cậu quên là khu Vô Khởi là khu cấp độ thấp nhất trong tất cả các khu ?"
Người mặc áo khoác xanh vẫn hiểu vấn đề, gật đầu hỏi:
"Thế thì liên quan gì đến chuyện họ dám một tay che trời?"
Người qua đường nhún vai giải thích:
"Cậu còn quên là khu đông dân nhất ? Chính vì các phó bản xung quanh đều độ khó thấp, nên nhiều thể rời khỏi đây dù ."
Người mặc áo khoác xanh cuối cùng cũng hiểu , gương mặt hiện rõ vẻ ngỡ ngàng.
Người qua đường tiếp lời:
"Hơn nữa, ai phụ trách siêu thị ? Là Quý Nhạc Thiên đấy. Cậu thử nghĩ xem, nếu đắc tội với ban quản lý, chỉ cần họ cho siêu thị thì sống nổi? Mỗi mua đồ sang khu khác, sức mà duy trì ?"
Người xong, sang hai suýt tông xe, tiếp lời:
"May cho hai là Quý Nhạc Thiên để ý tới. Nếu thì khổ to ."
Hai dọa suýt c.h.ế.t gật đầu lia lịa, vẫn còn hoảng hốt vì thoát nạn trong gang tấc.
Người qua đường hóng chuyện hạ giọng như kể bí mật:
" dám chắc bước tiếp theo Quý Nhạc Thiên sẽ tìm trói thuộc hạ của cột điện."
lúc đó, Bạch Thu Diệp từ bên cạnh bước , chen hỏi:
"Này, bạn gì đó ơi, cho hỏi Quý Nhạc Thiên cấp bao nhiêu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/288.html.]
Người qua đường sang cô, nghiêng đầu:
"Cô cũng mới đến khu ?"
Bạch Thu Diệp gật đầu xác nhận.
Anh cũng giấu giếm, trả lời thẳng:
"Anh cấp 40, xếp thứ 6982 bảng xếp hạng tổng."
Bạch Thu Diệp mà ngạc nhiên thật sự.
Cô cứ tưởng ít nhất cấp độ của Quý Nhạc Thiên cũng ngang ngửa với Tư Đồ Liêu.
Không ngờ chênh tới 25 cấp.
Cấp 40 mà thể quản lý cả một khu siêu thị? Còn bằng Mạc Kiệt — quen cũ của cô.
Cô lẩm bẩm với vẻ khó hiểu:
"Cấp của cao lắm, thể quản lý nhỉ?"
Tư Đồ Liêu đúng là mắt như mù thật .
Người qua đường cô như thể một câu chuyện từ hành tinh khác, buông một câu đầy kinh ngạc:
"Chị gái ơi, bây giờ cao thủ cấp cao ai rảnh mà quản lý nữa. Họ giao việc cho cấp trung hết ."
Anh tiếp tục giải thích:
"Lấy khu Vô Khởi ví dụ . Quản lý chính là Tư Đồ Liêu, nhưng chẳng bao giờ ở đây cả. Chỉ khi nào chuyện lớn xảy mới xuất hiện thôi. Còn thì đều giao cho cấp giải quyết hết."
Một khác xen :
"Chuẩn luôn. đến đây cả tháng mà từng thấy mặt nào."
Nghe , Bạch Thu Diệp chợt nhớ đến khi cô phó bản đóng phim kinh dị.
Hôm đó cô tình cờ gặp Tư Đồ Liêu ở nhà tang lễ, trông giống thích đầu chỉ huy.
Hóa quản lý khu định cư cần phô trương như cô nghĩ. Không màn mắt hoành tráng, chiêng trống cờ hoa gì hết.
nếu Tư Đồ Liêu là trầm lặng kín tiếng như , thì tại cấp của ngang ngược đến mức khiến dân oán thán?
Khi cô còn đang ngẫm nghĩ, qua đường nhiều chuyện hạ giọng, ghé đầu về phía như sắp bật mí chuyện động trời:
"Để kể các một tin đồn..."
Cả nhóm lập tức nghiêng đầu gần, ánh mắt sáng rỡ như trẻ con chờ kể chuyện cổ tích.
Người qua đường xung quanh, thấy khả nghi mới :
"Sở dĩ Quý Nhạc Thiên giao quyền quản lý siêu thị là vì bạn gái là bạn của Vương Xảo Phái."
Anh cố ý dừng một nhịp, chờ xem phản ứng của .
Bạch Thu Diệp và hai suýt tông xe chỉ bằng ánh mắt ngơ ngác.
Không ai biểu cảm gì.
Người qua đường như hụt hẫng hẳn:
"Gì cơ? Các Vương Xảo Phái là ai ?"
Một khác vội tiếp lời:
"Cô là cánh tay đắc lực của Tư Đồ Liêu đấy."
Thấy cuối cùng cũng hiểu chuyện, qua đường liền hào hứng tiếp:
"Tư Đồ Liêu tin cô , nên giao luôn quyền quản lý khu Vô Khởi cho cô ."