Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 245

Cập nhật lúc: 2025-06-18 16:02:23
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Lĩnh Nguyệt há hốc miệng: “Người kế nhiệm tiếp theo? Ý là... cả chuỗi thế ?”

Bạch Thu Diệp liếc , ngạc nhiên: “Cậu về quy tắc chuyển giao phận ?”

Sự lạ lẫm của Tạ Lĩnh Nguyệt khiến Bạch Thu Diệp nhíu mày. Rõ ràng cô ngờ như Tạ Lĩnh Nguyệt chuyện .

“Trong hầu hết các trường hợp, chủ thuê sẽ đặt tình huống nguy hiểm,” Tạ Lĩnh Nguyệt , như đang biện minh. “Cậu cũng thấy đấy, đạo diễn Vương gặp chuyện là do kéo ông cảnh thôi.”

nghĩ một chút tiếp: “ còn nghi ngờ, nếu lúc đó đạo diễn Vương chịu ở ngoài cánh cửa đen suốt phân cảnh thứ hai, khi mấy nhân viên hậu trường giết.”

Nghe đến đó, Bạch Thu Diệp sững . Có thể… Tạ Lĩnh Nguyệt đúng. Việc đạo diễn Vương mặt lẽ dẫn đến biến cố bên ngoài cánh cửa đen.

Khi đạo diễn Vương rời vị trí, thể kẻ thế chỗ ông là tổng đạo diễn của đoàn phim năm năm – mà đó giờ hóa thành lệ quỷ. Nếu suy luận đúng, thì việc nhân viên hậu trường g.i.ế.c hàng loạt là điều khó tránh.

Tạ Lĩnh Nguyệt hỏi: “Sao trong phó bản tồn tại quy tắc chủ thuê ? Trước đây từng gặp tình huống ?”

Mộng Vân Thường

Bạch Thu Diệp gật đầu, giấu giếm.

Cùng lúc đó, kênh cá nhân của Tạ Lĩnh Nguyệt bùng nổ. Bình luận cứ như nước vỡ bờ, liên tục hiện màn hình.

【Người kế nhiệm tiếp theo là ?】

chơi mấy năm từng chuyện .】

【Cô đang bịa ?】

【Biết là thật đấy, giờ chẳng ai dám thử gì với chủ thuê cả.】

【Mà vụ cô kéo đạo diễn Vương cảnh , thấy đáng tin phết.】

【Có khi nào… đây là cách mở đường đối phó với mấy chủ thuê khó ưa?】

Cả đám khán giả như thể phát hiện vùng đất mới. Họ bàn tán sôi nổi, nghĩ đến khả năng “ máu” chủ thuê bằng cách để họ chết, để một NPC khác dễ chịu hơn lên .

Điều trớ trêu là trong lúc thảo luận, họ vô thức xếp Bạch Thu Diệp ngang hàng với những chơi top đầu – những "đại thần" trong truyền thuyết.

Cùng lúc, ở một góc khác, Liễu Hạc cũng đang theo dõi luồng livestream. Cậu cau mày: “Cô từng gặp tình huống chủ thuê thật ?”

Cậu hề tham gia phó bản chung cư Mỹ Lệ, nên chẳng vụ A Long – chủ thuê phó bản đó – c.h.ế.t bất ngờ.

Lãnh Ngọc Long khẽ : “Việc chẳng bao lâu nữa cũng lộ thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/245.html.]

Liễu Hạc kinh ngạc: “Nếu thì tại giờ giấu kỹ ? Ngay cả mấy trong bảng xếp hạng cao cũng .”

Lãnh Ngọc Long đáp nhẹ: “Bởi vì để chơi bình thường chuyện hẳn là chuyện .”

Anh chỉ tay về phía màn hình đang phát trực tiếp: “Cậu nghĩ thử , nếu đạo diễn Vương chết, kế thừa chắc là sẽ hơn ông ? Theo thì đời nào.”

Liễu Hạc thoáng trầm ngâm.

Lãnh Ngọc Long tiếp: “Nếu đủ khả năng đánh giá tình huống, chỉ vì bốc đồng cơ hội mà đẩy chủ thuê đầu tiên chỗ chết… thì kế tiếp khi còn đáng sợ hơn. Khi đó, tình hình sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát.”

“Vậy thì cứ chờ đến khi đủ thông tin, mới quyết định nên thế —”

“Cậu nghĩ ai trong phó bản cũng suy nghĩ như , như , những chơi điềm tĩnh ?” Lãnh Ngọc Long ngắt lời, ánh mắt nghiêm túc. “Đây là trò chơi đội nhóm. Dù kết quả của từng đánh giá riêng, nhưng hành động của cả nhóm sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tiến trình của phó bản.”

“Nếu trong đội một kẻ điên hoặc tính khí thất thường, một khi quy tắc thế , họ sẽ giống như quả b.o.m hẹn giờ – ai kiểm soát nổi.” Lãnh Ngọc Long tiếp, giọng đầy cảnh giác: “Những như vốn đàm phán là gì, thậm chí nhiều còn mang tâm lý hủy diệt.”

Liễu Hạc gật gù, hỏi : “Vậy nên các cao thủ top đầu mới từng lên diễn đàn cảnh báo nên tùy tiện thử giao dịch với chủ thuê, chính là vì chuyện ?”

Lãnh Ngọc Long xác nhận: “Dị Tra Cục từng liên hệ với họ, trình bày lý do. Bọn họ hiểu và đồng ý phối hợp.”

“Thế tại bây giờ thấy nó quan trọng nữa?” Liễu Hạc nhíu mày khó hiểu.

“Vì ứng dụng vận hành nửa năm ,” Lãnh Ngọc Long bình thản đáp, “ cũng bắt đầu hiểu sâu hơn về phó bản. Giờ cho dù quy tắc thế công khai, sẽ nhiều đủ tỉnh táo để nhận đó hẳn là chuyện . Họ cũng tự bảo vệ khi gặp những kẻ mất kiểm soát.”

Anh đưa cho Liễu Hạc một danh sách: “Nhờ liên lạc với những trong danh sách , bảo họ đăng bài lên diễn đàn với tên thật, cảnh báo về rủi ro nếu thế chủ thuê.”

Liễu Hạc nhận lấy, liếc nhanh qua cau mày: “Đây đều là mấy chơi xếp hạng từ 20 đến 50.”

“Ừ, những hạng 20 đa phần tính khí thất thường, khó hợp tác, còn ghét giao tiếp.” Lãnh Ngọc Long giải thích. “Dị Tra Cục chủ yếu việc với nhóm 20–50.”

Liễu Hạc như thể thấy âm mưu gì đó: “Khoan , đây lẽ là việc của mà? Tự nhiên đẩy qua ? Anh tính lười công khai trong giờ đấy ?”

Lãnh Ngọc Long chỉ nhún vai, : “ còn xử lý một gây chuyện lớn. Giờ rảnh.”

Nghe , Liễu Hạc bỗng thấy tội nghiệp cho cái sắp “xử lý”: “Là ai thế?”

“...Tư Đồ Liêu.” Lãnh Ngọc Long trả lời, cắn răng nghiến chặt.

Liễu Hạc khựng , mồm suýt há hốc.

Một lúc , lúng túng hỏi: “Gã đó gì khiến tức ?”

“Anh dám lén , tự ý dùng đạo cụ chúng cùng tìm để kích hoạt tính năng đối kháng của ứng dụng!” Lãnh Ngọc Long nghiến răng như rít.

Loading...