Bạch Thu Diệp chau mày: “Ý là bốn mươi chín ngày thì hồn ma chồng cũ sẽ tha thứ quên hết chuyện ? Nghe vô lý thật sự.”
Nhân viên nhún vai: “Thời xưa họ tin mà. Nhất là mấy nhà giàu, họ còn xem trọng mấy chuyện hơn thường.”
Hạ Tử Trạc ngạc nhiên hỏi: “Thế chẳng mấy bà vợ lẽ của ông phú thương đều lên núi ở ẩn? Núi hoang, , thêm thú dữ, phụ nữ sống một kiểu đó, ma theo thì cũng khó sống sót vì mấy thứ khác.”
Tạ Lĩnh Nguyệt bật lạnh lùng: “Tên đó đúng là m.á.u lạnh. Chỉ vì ham của bản mà bắt mấy nghi lễ dở như . Đợi hết bốn mươi chín ngày, chắc gì ông còn nhớ đến mấy cô gái đó.”
Mộng Vân Thường
“Cũng do ông quyết,” nhân viên tiếp lời, “gia đình ông vợ cả dữ, phản đối chuyện ông cưới tiểu liên tục, mỗi đều nghĩ đủ cách trì hoãn, viện cớ để ngăn cho mấy cô gái đó cửa sớm.”
Nghe đến đây, ba đều cảm thấy khó chịu cho những phụ nữ cuốn vòng xoáy của hủ tục và quyền lực. Một sống trong núi hoang bốn mươi chín ngày... nếu thể chất yếu, hoặc gặp xui rủi, chắc chắn sẽ bỏ mạng.
lúc đó, nhân viên bắt đầu tỏ thiếu kiên nhẫn: “Mấy về phim trường ? Nói chuyện nhiều thế .”
Bạch Thu Diệp giơ tay ngăn , hỏi nốt một câu cuối: “Tầng hầm căn biệt thự đó... dùng để gì?”
Nhân viên thoáng sững sờ, nhíu mày: “Tầng hầm? từng qua. Cũng từng thấy nó.”
Tạ Lĩnh Nguyệt hỏi thêm: “Chỗ lưu hồ sơ thi công bản thiết kế từ thời xây dựng ?”
“Chúng chỉ là văn phòng quản lý bình thường, mấy loại tài liệu đó khi công đơn vị xây dựng mang .” Nhân viên đáp, giọng mấy quan tâm.
Ba đưa mắt .
Cái lối tầng hầm đó tuy quá lộ liễu, nhưng cũng chẳng hề che giấu. Nó ở hành lang tầng một, nếu chịu tìm kiếm kỹ, ai cũng thể phát hiện. Tuy nhiên, bên trong tầng hầm hề sửa sang, bám đầy bụi cũ kỹ, phù hợp với việc ai nhắc đến nó từ lúc ngôi nhà bàn giao cho phim trường.
Chuyện qua vẻ hợp lý, nhưng càng nghĩ kỹ càng thấy mâu thuẫn.
Nhân viên thêm: “Nếu các thấy tầng hầm, chắc là do đoàn phim cải tạo . Sau khi bộ phim đó xong, căn nhà gặp đủ chuyện xui xẻo nên chẳng ai dám nữa. Đôi khi vì bối cảnh, đoàn phim sẽ tự đổi bố cục trong nhà. Căn biệt thự đó giờ chẳng ai thuê nên chúng cũng mặc kệ.”
Hạ Tử Trạc khẽ ho một tiếng, cắt ngang: “Vậy chắc tụi còn câu hỏi gì nữa.”
Anh hiệu cho Bạch Thu Diệp và Tạ Lĩnh Nguyệt rời , đẩy hai cửa nhỏ: “NPC đến mức đó , trông thật sự gì thêm về tầng hầm .”
Biết thể khai thác thêm, ba nhanh chóng rời khỏi tòa nhà văn phòng.
"Theo lời cô nhân viên , cầu thang và tầng hầm là do bên đoàn phim thêm ." Hạ Tử Trạc : " căn phòng rõ ràng dấu hiệu tồn tại từ lâu , chứ mới xây dựng gần đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/225.html.]
"Rất thể tầng hầm đó vốn từ , nhưng vì lý do nào đó mà bịt . Khi đoàn phim cải tạo biệt thự, chắc để ý đến nên mới phát hiện ." Tạ Lĩnh Nguyệt phân tích. "Sau đó, đến lượt đoàn phim tại đây, họ tình cờ phát hiện lối cũ đó trong quá trình tu sửa."
Hạ Tử Trạc sang hỏi: "Hai từng tìm hiểu nội dung bộ phim về cái gì ?"
Bạch Thu Diệp đáp mà rút trong túi một cuốn sách quảng cáo đặt giá báo trong văn phòng phim trường, đưa cho .
"Bìa sách nhiều đoạn giới thiệu các bộ phim từng ở đây, nhưng bộ phim ngay giữa." Cô chỉ tay phần trung tâm. "Hình ảnh căn biệt thự trong hình giống hệt nơi chúng đang ."
Tạ Lĩnh Nguyệt và Hạ Tử Trạc cùng cúi đầu xuống, kết quả là hai cái đầu bất ngờ chạm . Cả hai sững , ngượng ngùng.
Hạ Tử Trạc vội vàng hỏi: "Cô ?"
Tạ Lĩnh Nguyệt nhẹ nhàng lắc đầu: "Không cả."
Bạch Thu Diệp hai , nhíu mày: "...Hai lo xong vụ va đầu ? Mau tiếp ."
Sau đó, Tạ Lĩnh Nguyệt chủ động lùi sang bên, cạnh Hạ Tử Trạc nữa. Anh đành mở sách và lớn:
"Hoa Phượng cha ruột bán cho nhà họ Tạ với giá chỉ bằng một con lừa, mục đích là để 'xung hỷ'. Không ngờ, khi cô gả , ông Tạ— đang hấp hối— bất ngờ hồi phục sức khỏe. Ông cưng chiều Hoa Phượng, ngày nào cũng bắt cô ở cạnh."
Hạ Tử Trạc ngừng một nhịp tiếp: " Hoa Phượng lòng con trai út của ông Tạ. Hai cùng trang lứa, tình cảm dần nảy sinh, nhưng vì phận khác biệt nên họ giấu kín chuyện ."
Tạ Lĩnh Nguyệt chau mày: "Sao trùng họ với ?"
"Chuyện dừng ở đó." Hạ Tử Trạc tiếp tục: "Bà Tạ, vợ ông Tạ, vì ghen tuông nên ngày càng căm ghét Hoa Phượng. Bà phát hiện biểu hiện của cô gái giống như đang yêu, liền nghi ngờ Hoa Phượng đang qua với gia nhân."
"Bà theo dõi và tìm cách bắt quả tang. ngờ, hẹn hò với Hoa Phượng ban đêm là con trai ruột của bà . Quá phẫn nộ, bà Tạ định trói Hoa Phượng dìm xuống sông cho chết. vì sợ ông Tạ chuyện, bà nhốt Hoa Phượng tầng hầm, bịa rằng cô bệnh."
"Trong thời gian giam giữ, biệt thự bắt đầu xảy nhiều hiện tượng lạ. Hoa Phượng thậm chí còn thấy hồn ma quanh quẩn trong nhà..."
Nghe đến đây, Bạch Thu Diệp khẽ : "Cốt truyện một điểm quan trọng..."
Tạ Lĩnh Nguyệt và Hạ Tử Trạc đồng thanh: "Tầng hầm!"
Tạ Lĩnh Nguyệt suy nghĩ: "Vậy là đoàn phim chắc chắn phát hiện tầng hầm cũ, còn đưa nó trong kịch bản."
Hạ Tử Trạc gật đầu: "Hoa Phượng nhất định là nữ chính của bộ phim đó."