Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 214

Cập nhật lúc: 2025-06-16 05:32:49
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người phụ nữ tắm, nước mắt hòa dòng m.á.u loãng đỏ tươi.

“Hu hu... rửa mãi vẫn sạch... m.á.u vẫn còn thế …”

Vừa , cô đưa tay chạm cái lỗ đầu, chớp mắt, nhét ngón tay đó.

“Hu hu... đau quá... rửa mãi vẫn sạch...”

lẩm bẩm xoay tròn ngón tay trong vết thương, giống như đang khuấy thứ gì đó bên trong não.

Ngay đó, cô rút tay .

Dưới móng tay là những mảng bẩn dính màu vàng nhạt, đỏ bầm và đen đặc — trộn lẫn như dịch não mục ruỗng.

Bạch Thu Diệp tái mặt, nôn khan một tiếng, bụng cuộn lên vì ghê tởm.

Lúc , phụ nữ dường như mới phát hiện trong phòng khác.

đầu, đưa tay tắt vòi sen,  chậm rãi ngẩng mặt lên. Tóc vẫn phủ trán, nhưng đôi mắt lộ qua kẽ tóc, thẳng Bạch Thu Diệp.

“… rửa sạch… cô giúp rửa với… GIÚP TÔI RỬA!!!”

Câu cuối vang lên như gào thét. Gương mặt cô đột nhiên biến dạng — từ gương mặt bình thường trở nên vặn vẹo, giống như tượng sáp nung chảy, phần hàm như kéo dài đến gần chạm cổ.

nức nở, lê từng bước tới gần Bạch Thu Diệp, giơ hai tay phía .

Ngón tay cô dài bất thường, gầy gò và thâm sì, chĩa thẳng về phía mặt Bạch Thu Diệp.

Bạch Thu Diệp tận mắt chứng kiến bộ quá trình “ mặt” kinh dị , trong giây lát cảm giác tim như ngừng đập.

cô vẫn cố gắng giữ đúng vai trò trong phim — một kẻ "tay sai" kỳ dị — nên cố nặn một nụ méo mó:

“Được thôi, cô qua đây , để giúp cô rửa…”

Nữ quỷ: “…”

Không khí chùng xuống trong chốc lát.

Dường như... gì đó sai sai?

Tuy nhiên, nữ quỷ vẫn giữ đúng phong độ chuyên nghiệp, tiếp tục nhập vai.

bước về phía Bạch Thu Diệp. Lúc , Bạch Thu Diệp mới thấy rõ — từ cổ trở xuống, da thịt cô gần như thối rữa , lộ xương, bầy nhầy, mùi m.á.u tanh và dầu gội sặc mũi.

“Giúp rửa... rửa sạch máu…”

Bạch Thu Diệp cứng .

Thần á!!!

lời như bát nước hắt .

Không thể thu .

Mộng Vân Thường

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/214.html.]

Cắn răng, Bạch Thu Diệp rút con d.a.o phay trong tay, quơ vài nhát loạn xạ giữa khí, miệng hô lên:

“Hừ! Để cắt tóc cho cô .”

Nữ quỷ liếc con d.a.o phay, chững . Cô nhận mặc dù miệng Bạch Thu Diệp thì hô to, nhưng tay chân vẫn đang run rẩy.

Lấy tự tin, nữ quỷ đột ngột lao thẳng tới, hình thoắt ẩn thoắt hiện như chớp giật.

Bạch Thu Diệp gằn răng, vung d.a.o c.h.é.m về phía . Dù chắc trúng, nhưng chỉ cần cắt một sợi tóc cũng đủ chiêu bài đánh lạc hướng.

Lợi dụng trống đó, cô sẽ lao ngoài, chạy thẳng lên tầng ba và hét lên rằng tầng hai nữ quỷ — dùng cách đó để tự nâng vai diễn của trong phim.

Mọi chuyện xảy cực nhanh.

Khi nữ quỷ lao đến, cô lập tức vung dao.

“Cạch!”

Nữ quỷ bất động giữa phòng tắm, ánh mắt trống rỗng hướng thẳng về phía Bạch Thu Diệp. Cô rợn cả , sống lưng lạnh toát. khoảnh khắc nữ quỷ lao đến như cơn gió, bản năng sinh tồn khiến cô lập tức vung d.a.o c.h.é.m một phát.

Thế nhưng... chẳng cảm giác va chạm nào.

Lưỡi d.a.o rựa c.h.é.m xuyên qua , cắt trúng bất cứ thứ gì. Cô ngay cú đánh đó thất bại. Nữ quỷ tránh bằng tốc độ mắt thường thể nào theo kịp—một phản xạ gần như phi nhân loại.

Bạch Thu Diệp sững , tim đập dồn dập. Cô ngờ chỉ là một con quỷ cấp 20 thôi mà nhanh đến thế. May mắn , nhát d.a.o trúng nhưng vẫn khiến nữ quỷ khựng trong chốc lát.

Không bỏ lỡ thời cơ, cô xoay phóng về phía cửa phòng tắm. Tay còn rút một lá bùa chuẩn sẵn từ , dán mạnh lên cánh cửa—đây chính là chiêu phòng cô âm thầm chuẩn để đối phó tình huống nguy hiểm.

Cửa bật mở như cô mong đợi.

Không đầu , Bạch Thu Diệp lập tức lao ngoài, chạy một mạch lên tầng ba.

Sau lưng cô, trong gian phòng tắm mịt mù nước, nữ quỷ cuối cùng cũng nhúc nhích—nhưng chỉ cái đầu là chuyển động.

Cái đầu , vốn một đường cắt ngọt lịm từ cổ, lặng lẽ rơi xuống. Đến tận lúc , do nhát d.a.o quá nhanh và sắc, đầu và thể mới tách rời vì tác động của khí. Cảnh tượng quái dị đến rợn .

Trên tầng ba, hành lang chật chội đang trở nên ồn ào. Hạ Tử Trạc đang lớn tiếng cãi với Tằng Nhàn Tình. Đinh Nham, trong vai gã điên, thì bệt sàn, thi thoảng bật khúc khích như thể lạc nhịp với thế giới xung quanh.

Tạ Lĩnh Nguyệt và Đàm Mộng Anh thì nép một bên, sắc mặt lo lắng nhưng ai lên tiếng—phân cảnh hiện tại lời thoại dành cho họ.

Hạ Tử Trạc nghiến răng: "Cô cố tình mất mặt ? Nửa đêm ngủ chạy phòng của tên điên đó!"

Tằng Nhàn Tình chống nạnh, giọng chua chát: " chẳng liên quan gì đến ."

"Hay lắm! Cô giỏi đấy! Cánh mọc đủ , đúng ?" Hạ Tử Trạc gào lên: "Giờ liên quan gì đến nữa? Thế lúc dám từ chối đám cưới với hả?"

Tô Vân bước tới khuyên can: "Chú Hạ, chú bớt giận . Hôm đó chính với thím là gã điên cứ lóc ầm ĩ ban đêm lầu. Có khi vì nên thím mới lên xem thử."

Hạ Tử Trạc xong, giọng dịu đôi chút: "Nếu đúng là thì... với ? Hỏi nào cũng ấp úng, ú ớ?"

Không khí im lặng tạm thời bao trùm, rối loạn tiếp khi các nhân vật dần bước phân đoạn cao trào.

Trước đó, theo kịch bản, khi Tạ Lĩnh Nguyệt một chạy , cô gặp quỷ một nữa trong một căn phòng lầu. con quỷ đó chỉ xuất hiện theo kiểu "hù dọa", gây sát thương ảnh hưởng gì. Cô sợ hãi đến mức quên sạch lời hứa mang con quỷ đến cho Tô Vân và Đàm Mộng Anh xem, liền vội vã tìm đường xuống.

Loading...