Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 192 Diễn viên phim linh dị

Cập nhật lúc: 2025-06-14 16:22:24
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Bạch Thu Diệp quay lại lấy tro cốt của Trần Văn Bân, hai người kia vẫn còn ở đó. Trong tình hình hỗn loạn hiện tại, tro cốt của ông ta đã bị trộn lẫn với nhiều t.h.i t.h.ể khác, nhưng ít nhất, đây cũng là cách an táng tốt nhất có thể làm lúc này.

Cô ôm hũ tro đến khu lưu trữ, chọn một ô trống rồi nhẹ nhàng đặt nó vào trong. Xong việc, cô chuẩn bị rời khỏi lò thiêu thì lại bắt gặp hai người lúc nãy vẫn còn đứng nguyên ở khu chờ.

Lướt qua họ một cái, cô nhanh chóng rời đi. Từ đằng xa, cô thấy Tư Đồ Liêu đang đứng một mình giữa khoảng đất trống, quay lưng về phía lò thiêu, lặng lẽ nhả khói thuốc. Dáng vẻ anh ta có phần rối loạn, không còn bình thản như lúc mới bước vào.

Bạch Thu Diệp không nói gì. Cô chọn một lối khác để rời đi, không muốn dây dưa gì với gã đàn ông tâm trạng bất định này.

Quan trọng hơn, cô không đeo mặt nạ ngụy trang. Tư Đồ Liêu hoàn toàn không thể nhận ra cô là ai.

Nhưng đúng lúc ấy, Tư Đồ Liêu đột ngột dụi điếu thuốc xuống đất, giẫm mạnh một cái, rồi bất giác quay đầu lại. Ánh mắt anh ta vô tình quét đến góc đường — nơi có bóng dáng của Bạch Thu Diệp vừa khuất sau khúc ngoặt, để lại ánh sáng vàng lóe lên chói mắt.

Không chần chừ, Tư Đồ Liêu lập tức lao theo. Thế nhưng khi đuổi đến nơi, cô đã biến mất hoàn toàn, không để lại bất kỳ dấu vết nào.

Sau khi rời khỏi đó, Bạch Thu Diệp thuê một căn phòng trống để ở tạm. Cô cần thời gian chuẩn bị cho bước tiếp theo.

Mục tiêu của cô là tích góp đủ 3.150 vé sinh tồn để thăng cấp, trước khi bước vào tầng trong của phó bản.

Trên bàn, cô bày ra các món đồ vừa mua từ siêu thị: chu sa, giấy vàng, bút lông.

Hầu hết bùa hộ mệnh trước đó đã dùng hết trong các lần nguy cấp. Giờ là lúc cần chuẩn bị thêm, sẵn sàng cho bất cứ tình huống nào sắp tới.

Ngoài bùa bảo vệ, cô còn bắt đầu vẽ những loại bùa khác mà bà thầy bói từng dạy – trong đó có một loại giúp giữ tỉnh táo, phòng bị trước những thế lực mê hoặc lòng người.

Mộng Vân Thường

Có một loại bùa chuyên dùng để khống chế quỷ, ép chúng dừng mọi hành động. Nhưng Bạch Thu Diệp chưa từng thấy loại bùa này có hiệu quả trong phó bản tân thủ. Sau vài lần vô dụng, cô dứt khoát không chuẩn bị thêm nữa.

Lúc này, cô đang xoa bóp cánh tay ê ẩm vì phải ngồi vẽ bùa quá lâu, từng lá bùa vừa hoàn tất được cô cẩn thận phơi khô. Đúng lúc đó, một tin nhắn mới từ APP bật sáng trên màn hình thiết bị. Người gửi là Tạ Lĩnh Nguyệt.

〔Tạ Lĩnh Nguyệt: Cậu có rảnh không? Tôi muốn nói chuyện một chút.〕

Nhìn thấy tên người gửi, Bạch Thu Diệp lập tức nhớ tới cuộc gọi của Tô Vân hôm trước và cái mối quan hệ chẳng rõ ràng giữa hai người kia. Linh cảm trong cô lập tức nổi lên – có vẻ sắp có chuyện phiền phức.

Cô nhắn lại một câu đơn giản. Chỉ vài giây sau, Tạ Lĩnh Nguyệt gửi đến một đoạn tin nhắn thoại.

Cô bật nghe, giọng nói quen thuộc vang lên:

"Thu Diệp, tôi có chuyện muốn nhờ cậu giúp."

Chưa để cô suy nghĩ nhiều, Bạch Thu Diệp đáp ngay theo bản năng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/192-dien-vien-phim-linh-di.html.]

"Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ xóa Tô Vân ngay, cậu đừng lo—"

"Khoan!" – giọng Tạ Lĩnh Nguyệt vang lên rõ ràng qua thiết bị – "Cậu nói gì thế? Tôi không nhắc đến Tô Vân. Tôi chỉ muốn hỏi sắp tới cậu có định vào phó bản nào chưa?"

Bạch Thu Diệp ngẩn ra, có chút lúng túng: "Ừm… hỏi vậy làm gì?"

Tạ Lĩnh Nguyệt nói nhanh: "Tôi đang muốn rủ cậu vào một phó bản kiểu phim kinh dị. Cần có người đóng vai diễn viên. Cậu đi cùng tôi được không?"

Thông tin đó nằm ngoài dự đoán của cô. Bạch Thu Diệp thoáng sững người:

"Hả? Sao lại là tôi? Cậu không đi với Tô Vân à? Mà tôi nhớ là hôm trước tôi đã từ chối anh ta rồi."

"Đừng nhắc tới anh ta nữa." – Tạ Lĩnh Nguyệt cắt ngang – "Tôi rủ cậu là vì tôi cần người đi cùng. Có liên quan đến Tô Vân, nhưng không hoàn toàn vì anh ta."

"Giải thích rõ xem nào?" – Bạch Thu Diệp cau mày.

Tạ Lĩnh Nguyệt thở dài một tiếng rồi chậm rãi nói:

"Hôm nay tôi mới nhận ra... tôi nên chủ động chấm dứt với anh ta. Trước giờ tôi cứ lưỡng lự, nhưng thực tế là, nếu tôi không còn mới mẻ trong mắt anh ta nữa, sớm muộn gì anh ta cũng sẽ bỏ tôi thôi."

"Ngay trước mặt tôi, anh ta còn có thể tán tỉnh cậu. Vậy thì với người khác, chắc chẳng khác gì. Thực ra, thứ khiến anh ta còn lưu luyến tôi là vì tôi chưa dứt khoát. Nhưng một khi tôi không còn là kiểu ‘khó có được’, anh ta sẽ chẳng ngó ngàng đến tôi nữa."

Giọng nói phía bên kia bỗng mang theo chút chua xót:

"Nhưng cậu cũng biết đấy, tôi không mạnh mẽ như cậu. Tôi cần người có thể che chở. Ở bên Tô Vân, tôi không có được điều đó. Nên tôi muốn dứt ra, tìm người khác tốt hơn."

"Ý cậu là… kéo tôi vào làm ‘bình phong’?" – Bạch Thu Diệp hỏi, giọng không rõ là đang trách móc hay chỉ đơn thuần muốn xác nhận.

"Ừ. Tôi muốn nhờ cậu đi cùng để phân tán sự chú ý của anh ta. Coi như tạo cơ hội để tôi rút lui êm đẹp. Tôi sẽ trả cậu 20 vé sinh tồn. Nếu tôi tìm được bạn trai mới, sẽ thưởng thêm 40 vé nữa. Cậu thấy sao?"

20 vé sinh tồn là một con số không nhỏ, đặc biệt sau phó bản tân thủ. Mà đúng lúc này, cô lại đang cần tích lũy vé để lên cấp. Đề nghị này, quả thật rất hấp dẫn.

Hơn nữa, Bạch Thu Diệp vốn đã định sẽ vào phó bản cấp 20 đó từ trước. Chỉ là do vướng chuyện giữa Tô Vân và Tạ Lĩnh Nguyệt nên cô còn do dự. Bây giờ Tạ Lĩnh Nguyệt lại chủ động đề nghị, chẳng khác nào mở đường cho cô tiến vào đúng mục tiêu đã nhắm.

Tuy nhiên, việc bị kéo vào mớ quan hệ rối rắm của người khác lại khiến cô hơi khó xử.

Thấy cô im lặng, Tạ Lĩnh Nguyệt bật cười chua chát:

"Cậu đang nghĩ tôi đáng thương đúng không? Nhưng ở thời điểm này, để sống sót, tôi chẳng ngại bất kỳ thủ đoạn nào cả."

Loading...