Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 189

Cập nhật lúc: 2025-06-14 16:09:38
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Văn Bân ổ bánh như c.h.ế.t đuối vớ cọc, nước dãi ròng ròng, chút do dự: “Chú đồng ý.”

Bạch Thu Diệp xuống, đặt bánh mì sang bên, ông chằm chằm: “Câu hỏi đầu tiên. Cơ thể chú rốt cuộc ?”

Trần Văn Bân nuốt khan một tiếng, cất giọng khàn đặc, một câu khiến Bạch Thu Diệp sốc bừng tỉnh — nhưng hẳn bất ngờ.

“Chú… c.h.ế.t từ lâu.”

Cô siết chặt nắm tay, giọng trầm xuống: “Câu thứ hai. Vậy cái gì khiến chú còn ở đây?”

Trần Văn Bân nhắm mắt, trả lời bằng một câu càng khiến cô rúng động: “Chú đang tìm cách… sống .”

Bạch Thu Diệp trừng mắt ông , cơn phẫn nộ hiện rõ mặt: “Sống ? Chú đang cái quái gì ?!”

Trần Văn Bân thở dốc: “Cháu tận mắt thấy đêm qua đấy… Cơ thể … chắc cháu cũng nhận , chú  bình thường.”

từng nghi ngờ, nhưng vẫn dám chắc. Trần Văn Bân như xác chết, nhưng cô ngờ ông thực sự là một xác chết.

“Sao thành như ? Chú  c.h.ế.t , còn hành động như sống? Là chuyện gì xảy ?” Bạch Thu Diệp chất vấn.

“Vì chú  một phó bản.” Trần Văn Bân trả lời.

“Phó bản nào? Có liên quan gì đến việc chú biến thành thế ?” Cô hỏi dồn.

“Cấp 35 trở lên, chắc cháu cũng đến một phó bản thăng cấp chứ?” Trần Văn Bân hỏi .

Bạch Thu Diệp gật đầu: “Là cái hệ thống gửi thông báo hôm . Một phó bản cố định, ai cũng vượt qua nếu lên cấp.”

, phó bản đó.” Trần Văn Bân : “Trên diễn đàn chỉ bàn đến phần bề nổi. sự thật là, bên trong nó còn một tầng phó bản đặc biệt khác. Muốn cách mở riêng.”

“Chú cố tình tầng đó?” Bạch Thu Diệp nhíu mày: “Chú tự tìm đường c.h.ế.t ?”

“Dĩ nhiên là !” Trần Văn Bân lập tức phản bác, giọng đầy kích động: “Chú  đó vì .”

"Đồng Đồng... Trước khi ứng dụng APP mắt, con bé chẩn đoán mắc ung thư." Giọng Trần Văn Bân chậm rãi vang lên. "Về bệnh tình càng lúc càng nặng."

"Muốn điều trị thì dùng tới một lượng lớn vé sinh tồn, để nâng cấp con bé lên cấp 71."

Bạch Thu Diệp cau mày: "Cấp 71 thì gì đặc biệt?"

"Đó là một ngưỡng cửa quan trọng." Trần Văn Bân giải thích. "Khi vượt qua mốc đó, thể chất con sẽ sự đổi rõ rệt. Ngay cả những căn bệnh nan y cũng khả năng chữa khỏi."

"Có thể kiếm nhiều vé sinh tồn trong phó bản tầng trong ?" Bạch Thu Diệp hỏi tiếp.

"Thật trong phó bản tầng trong một NPC đặc biệt," Trần Văn Bân . "Hắn thể trả lời câu hỏi liên quan đến APP, trong đó bao gồm cả cách thu thập một lượng lớn vé sinh tồn."

Bạch Thu Diệp thẳng ông , giọng hoài nghi: "Lúc đó chú thực sự tin chuyện đó ?"

"Khi rơi đường cùng, chỉ cần một tia hy vọng, ai cũng sẽ níu lấy." Trần Văn Bân thở dài. "Dù tin, chú vẫn tự ép tin."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/189.html.]

"Rồi đó thì ? Chú dẫn Đồng Đồng phó bản thật ?"

Ông gật đầu: "Chú đưa con bé cùng , và đúng là chú  tầng trong. Chú  gặp NPC đó, hỏi cách cứu con bé."

" bảo rằng, để đổi lấy câu trả lời, trả một cái giá tương ứng." Ông dừng một chút, giọng nghèn nghẹn. "Sau đó, Đồng Đồng biến mất ngay trong phó bản."

Bạch Thu Diệp nhíu mày: "Chú  tìm ?"

"Có." Trần Văn Bân khẽ gật đầu. "Chú  tìm NPC đó. Hắn nếu chú  tìm Đồng Đồng, thì cần dẫn thêm hai nữa và đến gặp ."

"Chú  nghĩ tới cha cháu." Ông hạ giọng. "Chú  với họ rằng phó bản thể kiếm nhiều vé sinh tồn."

"Bọn họ vẫn tin rằng cháu còn sống, họ tích trữ vé sinh tồn cho cháu. Vì ... cuối cùng họ đồng ý cùng chú  phó bản đó."

Bạch Thu Diệp nắm chặt tay, giọng nghẹn vì tức giận: "Ông... ông thật khốn nạn! Đừng với là họ cũng —"

(đoạn đổi xưng hô nha các tình yêu)

"Chúng phó bản, nhưng cô nhanh chóng nhận điều bất thường từ phía ." Trần Văn Bân thở dài. "Rồi chúng tách trong phó bản. cũng rõ chuyện gì xảy đó."

Bạch Thu Diệp khựng một giây, ánh mắt hiện lên tia hy vọng: "Vậy họ vẫn còn cơ hội sống đúng ?"

"Ít nhất thì từng nhận thông báo tử vong từ hệ thống về họ, cấp bậc của họ vẫn giữ nguyên." Trần Văn Bân gượng , đầy cay đắng. "Nếu Đồng Đồng còn sống, họ cũng thể còn sống."

Bạch Thu Diệp trầm giọng: "Thế còn ông? Ông c.h.ế.t thế nào?"

"Sau khi cha cô biến mất, NPC đó từ chối trả lời thêm bất cứ điều gì. buộc rời phó bản để tìm thêm mới cùng." Ông kể: " khi rời khỏi, sơ suất, c.h.ế.t trong phó bản."

"Chắc là ông trời trừng phạt ." Ông nở một nụ khổ. " c.h.ế.t hẳn. sống dở c.h.ế.t dở, , cũng chẳng ma."

Ánh mắt ông dần trở nên đục ngầu, bản năng lấn át lý trí. Ông chằm chằm ổ bánh mì trong tay Bạch Thu Diệp, nuốt nước bọt.

" giờ sống bằng cách đốt vé sinh tồn. Cần ăn một lượng lớn thức ăn để duy trì sự tồn tại . Nếu , sẽ thực sự trở thành quỷ."

Bạch Thu Diệp lay chuyển. Cô từ từ cất ổ bánh mì , lạnh lùng hỏi: "Còn một chuyện, để phó bản tầng trong?"

Trần Văn Bân nheo mắt , hỏi ngược: "Muốn tìm cha ?"

Cô gật đầu.

" cấp của cô thấp quá." Ông bật khan. "Ngay cả tầng ngoài còn khó, huống hồ tầng trong."

" thôi, nếu quyết , cũng ngăn cản." Ông tiếp. "Trong phó bản đó một ngôi miếu. Sau khi phó bản, đúng 2 giờ sáng, cô một bịt mắt trong."

"Cứ bước thẳng. Khi nào thấy tiếng nước chảy, lúc đó mở bịt mắt ."

Mộng Vân Thường

"Ngay lúc đó, cô sẽ thấy phó bản tầng trong."

Bạch Thu Diệp hỏi tiếp: "NPC đó ở ?"

"Tìm một tên là Tùng Phong." Trần Văn Bân đáp. "Người đó sẽ dẫn cô tới gặp NPC."

Loading...