Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 160

Cập nhật lúc: 2025-06-13 05:24:45
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Hạc lên tiếng: “Có người đến trước rồi.”

Bạch Thu Diệp chỉ khẽ “ừ”.

Cô không hề tỏ ra tức giận.

Liễu Hạc nhìn kỹ bệ bếp, nét mặt bỗng cứng lại, giống như bị phản bội: “Tôi hình như… biết ai lấy nó.”

Ánh mắt cậu ta quét qua con búp bê vỡ, rồi dừng lại ở mặt Bạch Thu Diệp.

Và sững sờ.

“… Mũi cô đang chảy máu.”

Bạch Thu Diệp không nói gì, chỉ bước vào nhà tắm và nhìn vào gương.

Máu mũi cô đang chảy ra từng dòng, kéo theo vệt dài qua môi, rơi xuống cằm, thấm đỏ cả cổ áo.

Liễu Hạc hoảng hốt: “Cô có cầm được không?”

Đúng lúc đó, tiếng bước chân vang lên ngoài hành lang.

Cửa phòng 309 bật mở.

Một người đàn ông cao lớn xuất hiện. Nụ cười trên mặt hắn gượng gạo như mặt nạ nhựa, không có chút cảm xúc thật nào.

“Không ngờ có người giúp dọn đường trước, cảm ơn hai người nhé.”

Bạch Thu Diệp dùng tay quệt m.á.u trên mặt, để lại một mảng đỏ tươi ghê rợn.

Cô quay sang nhìn Liễu Hạc, nhàn nhạt đáp: “Không cầm được.”

[Tình trạng cơ thể hiện tại: Có sáu vết thương nhỏ. Tinh thần đã sụp đổ, dẫn đến vỡ mao mạch.]

[Vui lòng điều chỉnh tinh thần trước khi tình trạng tệ hơn.]

Liễu Hạc trừng mắt hỏi: “Anh theo dõi bọn tôi từ bao giờ?”

Nếu người này không cố ý xuất hiện, cậu ta hoàn toàn không phát hiện được.

Người đàn ông đáp: “Từ lúc các cậu trèo qua tường vào trung tâm tắm hơi.”

“Anh đến để chặn đường?”

Liễu Hạc liếc nhìn Bạch Thu Diệp vẫn còn đang chảy m.á.u mũi: “Muộn rồi, trong này không có lá bài.”

Người đàn ông cười, ánh mắt dừng lại trên người Bạch Thu Diệp:

“Không có bài à? Nhưng chẳng phải ở đây còn một lá sao?”

“Đội trưởng phe đỏ, đúng không?”

Liễu Hạc lập tức hiểu ra—người này biết trên người Bạch Thu Diệp có lá bài K.

Chắc chắn là tên đàn ông đội mũ trùm mà Bạch Thu Diệp từng chạm mặt ở bệnh viện đã lan truyền thông tin này đi.

Khi hai người gặp nhau, tỉ lệ bài giữa hai phe đỏ và xanh lúc đó đang là 1:2. Như vậy, nếu người đó có đủ đầu óc phân tích, hắn hẳn đã suy ra rằng phe đỏ chỉ còn lại một lá bài đội trưởng K – mà loại bài này không thể được chuyển giao cho người khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/160.html.]

Sau khi rời khỏi bệnh viện, người đàn ông đó hẳn đã kể lại ngoại hình của Bạch Thu Diệp cho người khác. Dù cô có hóa trang thì khuôn mặt giả vẫn không thay đổi. Kết hợp với cách ăn mặc đặc trưng và những hành vi kỳ lạ khi cả hai lén lút đột nhập vào trung tâm tắm hơi, thì dù có mù cũng phải nhận ra. Nếu ai đó còn không nhận ra được cô, thì chắc nên đi kiểm tra thị lực lại.

Người đàn ông cao lớn kia nhất định có cấp độ cao hơn cả tên đội mũ trùm mà Bạch Thu Diệp gặp trong bệnh viện.

Một người dám một mình đến cướp bài K thì không thể là tay mơ – hắn ta chắc chắn có tự tin tuyệt đối vào thực lực của mình.

Quan trọng hơn, dù hắn biết rõ Liễu Hạc đi cùng với Bạch Thu Diệp, hắn lại không chọn đánh lén mà công khai xuất hiện, còn lên tiếng trước.

Nghĩ đến đây, trong đầu Liễu Hạc hiện lên một cái tên – Tư Đồ Liêu.

Lẽ nào cấp độ của hắn ta ngang ngửa Tư Đồ Liêu?

Hiện tại, phó bản mà họ đang ở vẫn chưa xác định được độ khó cụ thể. Tất cả NPC đều có thể là những biến số lớn, không thể đoán trước. Vì vậy, không ai dám hành động liều lĩnh – ngoại trừ Bạch Thu Diệp.

Liễu Hạc từng tận mắt chứng kiến cảnh cô hạ gục người phụ nữ mặc vest chỉ bằng một cú đánh. Dù biết cô không thể chỉ là người chơi cấp 1 bình thường, cậu ta vẫn cho rằng Bạch Thu Diệp nằm trong phạm vi "có thể hiểu được" đối với những người chơi trung cấp.

Nói cách khác, cậu ta vẫn tin rằng cú đánh kia là do may mắn – rằng NPC nữ kia không mạnh đến mức vượt ngưỡng phản kháng.

Nhưng nếu lần này là một người chơi có trình độ ngang Tư Đồ Liêu, liệu Bạch Thu Diệp có còn chiếm được ưu thế?

Huống hồ, hiện tại mặt mũi cô toàn máu, khiến người ta nhìn vào không khỏi lo lắng liệu cô có còn đủ sức chiến đấu.

Đúng lúc đó, Bạch Thu Diệp lên tiếng, giọng nói lạnh nhạt nhưng sắc bén:

“Là A nói cho anh biết bọn tôi đang ở đây à?”

Người đàn ông cao lớn thoáng khựng lại. Một tia kinh ngạc lướt qua ánh mắt hắn: “Cô biết A? Xem ra cô từng thấy sức mạnh của hắn rồi.”

Hắn vừa dứt lời thì bất chợt giật mình.

Cái tên A – trong giới người chơi – không phải ai cũng biết. Người có thể biết đến hắn chỉ có hai loại.

Một là đã chết.

Hai là những người cấp độ cực cao, đến mức A cũng phải dè chừng hoặc bắt buộc phải hợp tác thay vì ra tay.

Mộng Vân Thường

Bản thân hắn nằm trong loại thứ hai.

Trước khi bước vào phó bản này, hắn đã từng có giao tình với A. Trong giới người chơi cấp cao, danh tiếng của A không hề nhỏ. Nhưng kể cả như vậy, hắn cũng luôn giữ khoảng cách cẩn trọng.

Thế nên, nếu người phụ nữ trước mặt hắn không c.h.ế.t khi biết đến A, vậy chỉ còn một khả năng…

Cô ta – cũng là loại thứ hai.

Đối mặt trực tiếp với A mà vẫn sống sót, cấp độ của cô ta ít nhất phải trên 65.

Bởi vì khi đạt đến cấp độ này, khả năng cảm nhận và phản ứng với nguy hiểm của người chơi sẽ được khuếch đại. Đó cũng là lý do mà A không bao giờ dám chủ động ra tay với những người có cấp độ từ 65 trở lên – chỉ cần không chắc chắn thắng, hắn ta sẽ tránh động thủ.

Người đàn ông cao lớn nhớ lại toàn bộ quá trình, càng nghĩ càng cảm thấy không ổn. A – một kẻ cực kỳ khó đối phó – lần này không chỉ bị đánh bại, mà còn thua thê thảm đến mức không dám tự mình trả đũa, phải đẩy nhiệm vụ đi cho hắn.

…Nghĩ đến đây, hắn nhìn Bạch Thu Diệp thêm lần nữa, lòng càng thêm hoài nghi.

Cấp độ của cô ta... chẳng lẽ còn cao hơn cả Tư Đồ Liêu? Cô ta rốt cuộc là ai?!

Trong khi hắn còn đang cân nhắc, Bạch Thu Diệp lại hỏi tiếp:

“Lúc nãy anh ta có đi cùng anh không?”

Giọng cô không gấp, nhưng câu hỏi đầy ẩn ý.

“Anh ta biến thành hình dạng gì? Đang trốn ở đâu?”

Loading...