Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 143

Cập nhật lúc: 2025-06-12 16:22:07
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tư Đồ Liêu đưa tay ngăn lại: “Đưa tiền cho Hoàng Dược Bân đi, tôi có chuyện muốn nói riêng với cô.”

Có vẻ anh ta đã chờ rất lâu để tìm một dịp thuận tiện để nói chuyện riêng với Bạch Thu Diệp. Nhìn thấy vẻ mặt không mấy vui vẻ của anh sau khi thử tóc giả, Bạch Thu Diệp cảm thấy hơi áy náy, nên cô gật đầu đồng ý không suy nghĩ nhiều.

Hoàng Dược Bân nhận tiền rồi rời đi, hướng về phía văn phòng bảo vệ. Tằng Nhàn Tình thì nhanh chóng tránh né ánh nhìn của Tư Đồ Liêu bằng cách giả vờ xem xét quần áo ở quầy kế bên. Chỉ còn lại Liễu Hạc vẫn đứng yên tại chỗ, hoàn toàn không nhận ra không khí có phần vi diệu đang diễn ra.

Sau vài giây im lặng khó xử, Tư Đồ Liêu nở một nụ cười lịch sự: “Diệp Tử, mình đi sang bên kia dạo một chút nhé?”

Tai Liễu Hạc giật nhẹ, cậu ta nghi hoặc nhìn Tư Đồ Liêu. Đợi khi anh ta quay người đi, Liễu Hạc lập tức điên cuồng nháy mắt với Bạch Thu Diệp, đồng thời mấp máy môi không ra tiếng: “Đừng đi với anh ta. Anh ta là người xấu.”

Bạch Thu Diệp: “...”

Chưa kịp phản ứng, cả nhóm đã nhìn thấy một người trẻ tuổi từ xa bước lại. Người đó mặc đồ thể thao màu đen, đội mũ lưỡi trai, trông khỏe khoắn, bước đi dứt khoát. Khi đến gần, ai cũng ngẩn người — là Lý Cô Thú.

Bạch Thu Diệp ngạc nhiên: “Tóc đuôi gà của chị đâu rồi?”

Lý Cô Thú kéo thấp vành mũ, thản nhiên đáp: “Cắt rồi.”

“Vì sao lại cắt?” Bạch Thu Diệp hỏi.

“Cho an toàn hơn,” Lý Cô Thú trả lời gọn lỏn.

Một câu nói mà khiến Bạch Thu Diệp cảm động muốn rơi nước mắt. Đồng đội đáng tin như thế này, thật sự quá hiếm.

Lý Cô Thú nhìn quanh rồi hỏi: “Hoàng Dược Bân đâu? Đi vệ sinh à?”

Câu hỏi vừa thốt ra, cả nhóm đều tròn mắt.

Bạch Thu Diệp chau mày: “Anh ta vừa đi tìm chị đấy.”

Lý Cô Thú nhíu mày sâu hơn: “Tôi bị bảo vệ giữ trong văn phòng, nhưng không thấy anh ta đâu cả. Cuối cùng tôi phải đánh ngất bảo vệ mới chạy ra được.”

Bạch Thu Diệp sững người: “Nhưng anh ta đi được mấy phút rồi mà…”

Lý Cô Thú mở điện thoại ra: “Đợi chút, tôi gọi thử cho anh ta.”

Cô bật loa ngoài. Phải một lúc lâu mới có người bắt máy, giọng nam vang lên đứt quãng: “Tôi… vừa ngã… trượt chân.”

Lý Cô Thú gật đầu, bình tĩnh nói: “Vậy anh quay lại đi, mọi người đang chờ.”

Giọng Hoàng Dược Bân lại vang lên: “Mọi người xuống tầng một đi. Tôi đang đi thang máy xuống.”

Cả nhóm liền nhanh chóng di chuyển xuống tầng một. Chỉ một lát sau, thang máy mở ra, Hoàng Dược Bân bước ra với dáng đi khập khiễng.

Bạch Thu Diệp lo lắng hỏi: “Anh không sao chứ, lão Hoàng?”

Hoàng Dược Bân cười gượng: “Không sao, tôi chỉ chạy hơi vội, vấp ngã thôi.”

Bạch Thu Diệp nghi hoặc nhìn anh ta: “Anh bị thương ở đâu? Kéo quần lên để tôi xem thử.”

Hoàng Dược Bân lập tức biến sắc: “Không cần đâu, không cần! Nam nữ thụ thụ bất thân, thật sự không cần!”

Bạch Thu Diệp nheo mắt nhìn anh ta: “Lão Hoàng, giờ chúng ta là một đội. Có gì thì nói thẳng, đừng giấu.”

Hoàng Dược Bân chỉ biết cười trừ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/143.html.]

Tư Đồ Liêu liếc qua anh ta một cái, giọng điệu lạnh nhạt: “Đi thôi.”

Phố Kim Ưng Loan và Thượng Nam vốn là hai khu riêng biệt trong thực tế, nhưng trong phó bản này lại nối liền nhau một cách không tưởng.

Khi cả nhóm vừa đặt chân tới Thượng Nam, Hoàng Dược Bân lên tiếng: “Chúng ta đông người như vậy mà đi chung e là dễ bị để ý.”

Bạch Thu Diệp gật đầu: “Anh nói đúng.”

Hoàng Dược Bân đề xuất: "Hay là thế này, chúng ta chia nhóm, mỗi nhóm đi theo một hướng để tìm kiếm khu vui chơi."

Lý Cô Thú gật đầu: "Ý hay đấy. Nhưng nhóm như thế nào thì hợp lý?"

Hoàng Dược Bân nhìn cô ta rồi liếc sang Tư Đồ Liêu: "Hai người quá nổi bật. Nếu chẳng may gặp người bên phe đối địch, mấy người đi cùng có khi còn chưa kịp phản ứng đã bị lộ rồi."

Bạch Thu Diệp nghe thì thấy có lý, nhưng không hiểu sao vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.

Không đợi cô phản ứng, Hoàng Dược Bân chỉ vào cô rồi nói: "Tôi đi với cô ấy. Mấy người còn lại lập nhóm riêng. Như vậy đội hình sẽ cân bằng hơn."

Tư Đồ Liêu tuy không nói gì, nhưng biểu cảm trên mặt lại không mấy vui vẻ. Còn lại, mọi người đều không có ý kiến gì.

Dù vậy, Bạch Thu Diệp vốn cũng không muốn ở riêng với Tư Đồ Liêu, nên đành đồng ý ghép nhóm cùng Hoàng Dược Bân.

Mộng Vân Thường

Sau khi chia nhóm xong, Bạch Thu Diệp quay sang hỏi: "Giờ đi đâu trước?"

Hoàng Dược Bân đáp: "Nếu muốn tìm quân bài ma, vậy phải bắt đầu từ chỗ nào có ma."

Nói rồi anh ta ngẩng đầu chỉ về một tòa nhà phía xa. Trên đó có treo một chiếc đầu lâu trắng bệch, nhe răng cười đầy quái dị.

"Chúng ta tới nhà ma trước."

Bạch Thu Diệp nhìn biểu tượng đáng sợ kia, ánh mắt thoáng nghiêm lại.

Thấy vậy, Hoàng Dược Bân tưởng cô sợ, liền trấn an: "Nhà ma kiểu này chỉ là trò dọa dẫm, không có gì đáng lo. Vào xem một vòng rồi ra thôi, biết đâu lại có manh mối."

"Không phải chuyện đó," Bạch Thu Diệp nói, "anh nhìn bên cạnh kìa."

Cô chỉ tay về phía tấm bảng gần cửa nhà ma. Trên đó ghi rõ ràng: 【50 tệ một người.】

Bạch Thu Diệp nhắc: "Lúc nãy tiền tôi đưa hết cho anh rồi."

Hoàng Dược Bân sờ sờ túi áo, rồi cau mày: "Hình như lúc té ngã thì rớt mất rồi."

Bạch Thu Diệp nghiêng đầu: "Giờ làm sao? Chúng ta mà không có vé, xông vào chắc chắn bị NPC đuổi cổ."

"Đợi chút." Giọng Hoàng Dược Bân có phần nghiến răng nghiến lợi.

Cô còn chưa kịp phản ứng thì anh ta đã chen vào giữa đám đông, thân hình linh hoạt như cá lươn, biến mất chỉ trong chớp mắt.

Một lúc sau, Hoàng Dược Bân quay trở lại, trên tay cầm thêm một cái ví da.

Bạch Thu Diệp liếc anh ta: "Đi đường lâu vậy mà không ướt chân à? Anh quên kết cục của Lý Cô Thú rồi sao?"

Hoàng Dược Bân hơi bực mình: "Đừng nói nữa, mau vào đi."

Lúc này, Bạch Thu Diệp như một chiếc bánh bao bị xẹp lép, chẳng buồn tranh cãi, ngoan ngoãn gật đầu theo.

 

Loading...