Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 129

Cập nhật lúc: 2025-06-12 06:31:25
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Thu Diệp thầm nghĩ, dù có nhìn chằm chằm vào cô cũng chẳng ích gì. Lý Cô Thú và những người khác vẫn chưa tới nơi, không biết bọn họ gặp chuyện gì mà mãi không thấy bóng dáng.

Thời gian trôi qua từng phút một, càng gần 6 giờ 30, cô càng cảm thấy bất an và sốt ruột.

“Xem ra, cho dù cô có đồng ý hay không, thì chúng ta cũng đã được định sẵn là đồng đội rồi.” Tư Đồ Liêu bước lại gần, thản nhiên nói.

“Anh ơi, tôi thật sự không phải kiểu người dễ kết bạn đâu. Tôi bị chứng sợ xã hội nặng luôn đấy.” Bạch Thu Diệp nghiêm túc trả lời, cố gắng thương lượng để anh ta buông tha cho mình và đi chọn người khác.

Vừa nói xong, ánh mắt cô vô tình chạm phải ánh nhìn của người đàn ông đi cùng Tư Đồ Liêu. Ánh mắt đó… không khác gì một cô thiếu nữ đang oán trách trong khuê phòng.

“Hay là anh dắt theo anh bạn này đi?” Cô gợi ý, chỉ tay về phía hắn ta. “Tôi cảm thấy nếu cứ nhìn vào đôi mắt ấy thêm một giây nữa, chắc chắn sẽ bị oán khí dìm c.h.ế.t mất.”

“Đừng quan tâm đến cậu ta.” Tư Đồ Liêu nói, ánh mắt nghiêm túc: “Thật ra trước mặt tôi, cô không cần phải giả vờ gì cả.”

Bạch Thu Diệp ngẩn người: “Giả vờ gì cơ?”

Tư Đồ Liêu đáp: “Tôi rủ cô tổ đội không phải để dẫn dắt, mà vì muốn hợp tác công bằng, thực lực ngang nhau.”

“…” Bạch Thu Diệp chớp mắt, giọng đầy nghi ngờ: “Anh đang nói tiếng ngoài hành tinh à? Tôi nghe không hiểu gì hết luôn ấy.”

Tư Đồ Liêu là kiểu người thường xuyên giở chiêu trò tình cảm trong các phó bản, đảm bảo 80% thời gian an toàn để dụ người khác tin tưởng.

Vậy mà đến lượt Bạch Thu Diệp, anh ta lại đổi sang chiến lược mới: không bảo vệ, không dẫn dắt, chỉ hợp tác ngang hàng.

Ai mà muốn chơi công bằng với anh ta chứ? Người như anh ta, đến một chút chi phí cơ bản cũng không bỏ ra, chỉ muốn kiếm niềm vui bằng cách bắt nạt lính mới.

“Thật ra tôi có một món đạo cụ đặc biệt, giúp tôi nhìn ra thực lực của mọi người.” Tư Đồ Liêu nói tiếp: “Trong số những người ở đây, cô là người giỏi nhất, kể cả so với tôi.”

Bạch Thu Diệp: “…”

Anh ta tưởng tui ngốc chắc?

Lúc ở chung cư Mỹ Lệ, khi xử lý Quỷ Anh, Bạch Thu Diệp cũng từng cảm thấy mình không tệ.

Dù những lời Lý Cô Thú nói sau đó khiến cô hơi lung lay niềm tin, nhưng giấc mộng trở thành cao thủ vẫn còn đó.

Giả sử lời Tư Đồ Liêu nói là thật thì sao?

Nhưng khi nghe chính miệng anh ta khẳng định, cô lại càng thấy hoài nghi về nhận định của mình.

Tư Đồ Liêu nổi tiếng là “ảnh đế” trong giới — vẻ ngoài cười nói hòa nhã, bên trong chẳng có gì thật lòng.

Anh ta nói cô giỏi hơn cả mình? Nghe sao cứ như đang giễu cợt người khác trắng trợn.

Bạch Thu Diệp liếc sang người đàn ông đi cùng Tư Đồ Liêu.

Hắn ta trừng mắt nhìn cô, nét mặt... là đồng cảm.

Người từng có thái độ bực bội với cô, giờ lại tràn đầy thương xót.

Không cần đoán cũng biết, chắc chắn Tư Đồ Liêu lại bịa chuyện quá đà.

“Tôi nói thật đấy, cô phải tin tôi.” Tư Đồ Liêu tiếp tục kiên trì.

“Anh Liêu à, dù sao cũng là đồng đội, thôi thì đừng làm quá.” Người đàn ông kia cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, lên tiếng giúp cô giải vây: “Không cần thiết đâu.”

Bạch Thu Diệp cảm kích nhìn hắn ta.

Cảm ơn nhé, người anh em!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/129.html.]

Mộng Vân Thường

Người đàn ông cũng liếc cô một cái, như thể đáp lại: “Không có gì đâu, chuyện nhỏ ấy mà.”

Tư Đồ Liêu có nằm mơ cũng không ngờ rằng, mình đã nói rõ ràng và chân thành như vậy mà Bạch Thu Diệp vẫn không tin.

Không chỉ vậy, ngay cả đồng đội của anh ta cũng phá đám.

Tư Đồ Liêu: “…”

Đúng lúc này, từ phía thang cuốn vang lên tiếng bước chân.

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lý Cô Thú dẫn theo hai người đang bước xuống.

Mấy người chơi khác nhìn thấy Lý Cô Thú thì không giấu được vẻ kinh ngạc — trong đội cô ta có tới ba người trên cấp 60, một người thì gần đạt cấp 60.

Tư Đồ Liêu nhận ra Lý Cô Thú, lên tiếng hỏi: “Còn ai ở phía sau không?”

Lý Cô Thú có vẻ không muốn nói chuyện với anh ta, trả lời cụt lủn: “Không biết.”

Ngược lại, Tằng Nhàn Tình lại chủ động giải thích tình hình bên ngoài:

“Đường phố vừa được mở rộng thêm, giống như hai phó bản bị hợp nhất vậy.” Cô nói: “Tôi đi vòng qua bên kia xem thử, khu vực đối diện gọi là phố Thượng Nam.”

Trong lúc mọi người trao đổi, Bạch Thu Diệp vẫn âm thầm quan sát từng người.

Có vẻ như trong số những người chơi mới vừa vào phó bản này, chẳng ai từng xem buổi livestream ở chung cư Mỹ Lệ cả.

Ngoại trừ Tư Đồ Liêu, hầu hết mọi người trong phòng đều không giấu nổi cảm xúc – những suy nghĩ hiện rõ trên gương mặt họ, kể cả người phụ nữ cấp 63 vẫn chưa lên tiếng từ đầu.

Bất ngờ, một cánh cửa ở góc khuất trong trung tâm nhân tài bị đẩy ra.

Một người phụ nữ mặc vest công sở xuất hiện, tay kéo theo một chiếc vali nhỏ. Trên đầu cô không có biểu tượng cấp độ – rõ ràng là một NPC trong phó bản này.

"Cô ta là chủ thuê à?"

"Có vẻ là vậy." – Mọi người bắt đầu xì xào bàn tán.

Đúng lúc đó, thiết bị đầu cuối của cả nhóm đồng loạt hiện lên thông báo:

【Người chơi trận doanh Đỏ đã tập hợp đầy đủ.】

Cùng lúc, từ hướng thang cuốn, một người bước xuống.

Bạch Thu Diệp khẽ “ồ” lên khi nhận ra người đó – Liễu Hạc, cậu thanh niên mà cô từng gặp trong phó bản tân thủ. Lúc này, do cô đang đeo mặt nạ nên Liễu Hạc không nhận ra cô.

Sau khi đi xuống, cậu ta im lặng đứng nép vào một góc, như thể cố ý muốn làm người vô hình. Nhưng Bạch Thu Diệp từng thấy bộ dạng hoạt bát, nói nhiều của cậu ta, hiểu ngay là cậu chỉ đang giả vờ trầm mặc để tạo cảm giác “cao thủ lạnh lùng”.

Tuy nhiên, hầu hết mọi người đều không để ý đến Liễu Hạc mà tập trung ánh mắt về phía người phụ nữ mặc vest.

Cô ta dừng lại trước mặt cả nhóm, cất giọng điềm tĩnh:

“Cuối cùng thì mọi người cũng đã có mặt đầy đủ.”

Một người hỏi ngay: “Cô là chủ thuê của chúng tôi à?”

“Không phải.” – Người phụ nữ đáp, giọng dửng dưng – “Chủ thuê chỉ nhờ tôi tới thông báo rằng: Trò chơi chính thức bắt đầu.”

Nói xong, cô ta đặt chiếc vali lên bàn gần đó. Sau khi nhập mã khóa, nắp vali bật mở, bên trong chỉ có một lá bài – là bài "K" đỏ.

Cô ta rút lá bài ra. Mọi người nhận ra mép lá được viền vàng óng ánh, có độ dày rõ rệt, chất liệu cao cấp. Trên mặt bài là hình một vị vua cầm kiếm, khuôn mặt vô cảm nhìn chằm chằm về phía họ.

Loading...