Trước khi bước  đó còn  đầu  xem   đang thành thật  chờ  .
Hắn   ,  lưng  liền truyền tới một giọng .
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
"Khóc đến thương tâm như ,  thời gian  ở Ma Giới là  dễ chịu ?"
Ta  đầu  thoáng qua.
Đứng đằng   chính là thứ  của , Tề Dao,   cho là  linh căn cao nhất, tài năng thiên bẩm trong tu tiên giới.
“Liên quan gì tới ngươi, quản  chính ngươi ."
Ta đưa kẹo hồ lô trong tay tới bên miệng, hời hợt trả lời nàng .
Tề Dao    như , dùng vẻ chế giễu  nét mặt đánh giá .
Dựa theo tính tình  đó của nàng ,  khi    một câu như  khẳng định sẽ xoay  rời .
Hôm nay ngược  đến một điểm tự giác cũng  .
"Ngươi còn  , là đang chờ  mời ngươi ăn cơm ?"
"Cơm của trưởng tỷ vẫn là giữ  tự  ăn , dù   là đang tu hành, chỉ cần ăn tiên đan là đủ.”
Ta  nàng  như , nhịn   liếc mắt.
"Ngươi  ăn cái rắm , châm chọc nhiều như  cũng  sợ  đánh? Đi nhanh lên, bằng  chờ một lát  liền kêu phu quân  đánh ngươi."
Ai     chỗ dựa?
Buồn ,hiện tại chỗ dựa lớn nhất của  chính là Dung Kỳ.
Tề Dao  nhạo một tiếng, từ trong n.g.ự.c lấy  một cái bình nhỏ.
"Ngươi thật sự cho rằng Dung Kỳ  g.i.ế.c ngươi chính là đối xử  với ngươi? Thật quá ngây thơ, cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi đem nó bỏ  bên trong thức ăn ngày thường của Dung Kỳ,  khi chuyện  thành  sẽ để cho phụ  mang  về  Tề Vân tông."
Ta  chiếc bình nàng  cầm trong tay,  cần nghĩ, đây nhất định   vật gì .
Môn phái tu tiên tự xưng là thanh lưu, nhưng thủ đoạn  vô cùng hạ lưu.
---------------
"Nghe ngươi  như , nghĩa là  còn  mang ơn ngươi?"
"Không  ? Tề Vân tông còn nguyện ý thu nhận  ngươi,  là khai ân, ngươi   rằng ngươi chính là một nữ nhân  từng  gả cho Ma Tôn."
Gương mặt Tề Dao tràn đầy sự căm ghét.
Nhất là lúc nhắc đến mấy chữ "nữ nhân gả cho Ma Tôn", ý chán ghét trong mắt càng rõ ràng hơn.
"Các ngươi thật đúng là khiến cho  khác buồn nôn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ma-ton-rua-tinh/chuong-8.html.]
Khó trách tám đóa kim hoa Ma Giới thà rằng  c.h.ế.t cũng   trở về tu tiên giới.
"Tề Yên, cơ hội  đưa đến cho ngươi, ngươi  nhất định  cự tuyệt?"
Cánh tay Tề Dao đưa về phía  vẫn  thu hồi.
Ta nhắm ngay thời cơ rút  con d.a.o găm Dung Kỳ cho  dùng để phòng , đ.â.m về phía tay của nàng .
Nhìn vết thương  tay nàng ,  lãnh đạm dời ánh mắt.
"Đừng quên con thỏ  dồn  đường cùng cũng sẽ cắn ."
Tề Dao che vết thương  tay, đánh rơi chiếc bình trong tay..
"Cho dù ngươi  đồng ý hỗ trợ, Dung Kỳ cũng tuyệt đối sống  , địch nhân của  là  bộ tu tiên giới, việc tiêu diệt Dung Kỳ chỉ là vấn đề thời gian..."
Nói xong, Tề Dao  xuống nhặt lấy chiếc bình rơi  mặt đất,     con đường nhỏ bên cạnh.
"Tề Yên."
Nghe thấy giọng  của Dung Kỳ,  liền chạy về phía .
Trong tay  mang theo chiếc bánh ngọt  mua,  ở cửa lớn  .
"Ta   đồng ý nàng ."
"Ta biết."
Thần sắc Dung Kỳ bình tĩnh đến mức  để cho     đang suy nghĩ điều gì.
"Vậy   trông  vẻ  vui?"
"Nàng  sai ."
Nam nhân  khi thấy  ăn hết hai viên kẹo hồ lô, liền đưa tay cầm lấy và bắt đầu ăn.
Cho đến khi trở về Ma Cung,  vẫn  nghĩ   tại    cướp kẹo hồ lô của .
Ở bên ngoài  dạo một ngày,    lên giường  ngay lập tức mắt mở  .
 lão Phượng hoàng Dung Kỳ   cho  ngủ, đêm hôm khuya khoắt nhất định bắt  học cách   ấp trứng.
“Để  dạy cho nàng cách ấp trứng."
"Đây   việc của ,   học."
Trước đó    từng , sợ   nát trứng ,  bây giờ  còn dạy  học ấp trứng?
Dung Kỳ   gì, cứ như  im lặng  .