"Thật ?" Tạ Thần tỏ vẻ nghi ngờ.
Tiêu Tịch Hòa liền cam đoan: "Con đừng thấy bây giờ yếu, đây từng là tu sĩ Kim Đan đấy!"
Kim Đan hình như cũng khá yếu. Tạ Thần im lặng một lát, nghĩ Phụ Thân sủng ái Mẫu Thân như , nhất định là vì nàng chỗ hơn , lẽ là do thuật pháp mạnh.
Cậu bé suy nghĩ xong, : "Hỏa Long Thuật."
Tiêu Tịch Hòa: "..."
Hỏa Long Thuật gì cơ, nàng từng đến?
Tạ Thần thấy biểu cảm của nàng, im lặng một chút đưa bàn tay nhỏ bé , lòng bàn tay lập tức tụ một luồng lửa, kỹ thì giống như một con tiểu long mập mạp xinh xắn.
"Cũng khá đáng yêu." Tiêu Tịch Hòa .
Tạ Thần khẽ đẩy, hỏa long bay khỏi lòng bàn tay, ầm một tiếng nổ tung bức tường sân.
Tiêu Tịch Hòa: "..."
Đó là bức tường sân của Ma Cung, bức tường đúc bằng đá từ Ngũ Đại Linh Sơn đấy.
"Yếu quá," Trong mắt Tạ Thần thoáng qua một tia tiếc nuối, đó về phía Tiêu Tịch Hòa, "Mẫu Thân, thể giúp con trở nên mạnh hơn ?"
Tiêu Tịch Hòa trố mắt cái hố sâu hoắm nổ tung, nửa ngày mới nặn một câu:
"...Con đói , nấu cho con một bát mì nhé?"
Tạ Thần đói, nhưng chạm ánh mắt nàng, vẫn lặng lẽ gật đầu.
Tiêu Tịch Hòa thở phào nhẹ nhõm, ôm con trai về phía nhà bếp: "Sau đừng chơi những thứ nguy hiểm như nữa."
Tạ Thần do dự một lát, gật đầu: "Vâng."
Tiêu Tịch Hòa dẫn bé bếp, xắn tay áo bắt đầu xào nhân mì. Tạ Thần yên lặng ở cửa, ngoan ngoãn như một búp bê tranh Tết. Mỗi Tiêu Tịch Hòa đầu thấy bé, đều cảm giác trái tim tan chảy.
Trước đây khi Tạ Trích Tinh đợi nàng ở cửa, nàng từng cảm giác . Chẳng lẽ đây là sự khác biệt giữa con trai và chồng ? Nàng nảy ý nghĩ , chồng liền chậm rãi bước đến.
"Mì gì ?" Người chồng hỏi.
Tiêu Tịch Hòa nhếch khóe môi: "Không cho ."
Tạ Trích Tinh vui: "Vậy bát cho ."
"...Cả của con trai cũng giành ?" Tiêu Tịch Hòa kinh ngạc.
Tạ Trích Tinh cúi đầu Tạ Thần.
Một lúc , Tạ Thần lên tiếng: "Cho ."
Tiêu Tịch Hòa: "..."
Tuy hai cha con giao tiếp thừa thãi, nhưng Tiêu Tịch Hòa kiên quyết cho rằng con trai chịu một trận b/ạo l/ực gia đình nghiêm trọng, vì rán thêm cho con trai một quả trứng. =)))
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ma-ton-mang-thai-con-cua-ta-xuyen-sach/chuong-98-2.html.]
Hai bát mì lớn nhỏ đặt chiếc bàn nhỏ ngoài bếp. Tiêu Tịch Hòa tươi hai cha con: "Ăn ."
"Cảm ơn Mẫu Thân." Tạ Thần cảm ơn xong, mới cầm đũa lên, còn Tạ Trích Tinh bắt đầu ăn .
Tiêu Tịch Hòa chồng, chậc một tiếng.
"Muốn cảm ơn ?" Tạ Trích Tinh ngước mắt.
Tiêu Tịch Hòa lập tức trở nên nịnh nọt: "Không dám dám, Ma Tôn cứ tiếp tục dùng bữa."
Tạ Trích Tinh khịt mũi một tiếng, tiếp tục ăn.
Tiêu Tịch Hòa trong lòng đ/ánh cho một trận tơi bời, sang con trai, tươi rói.
Mì của Tiêu Tịch Hòa đầy đặn, nhân mì cũng nhiều. Tạ Thần tuy chỉ một bát nhỏ, nhưng ăn đến nửa chừng no . Thế là Tạ Trích Tinh ăn hết bát của thuận tay lấy bát còn thừa của bé, cúi đầu tiếp tục ăn.
Tiêu Tịch Hòa thấy cảnh thì sững sờ, nửa ngày hồn .
Người nào đó tuy chuyên tâm ăn cơm, nhưng luôn thể phát hiện sự bất thường của nàng ngay lập tức: "Sao ?"
"Chàng... ăn đồ thừa của nó ?" Tiêu Tịch Hòa vẫn còn kinh ngạc.
Tạ Trích Tinh ăn hết phần thừa của Tạ Thần trong chốc lát, đặt đũa xuống mới nhanh chậm mở lời: "Có vấn đề gì ?"
"Không... chỉ là cảm thấy kỳ diệu, bằng lòng ăn phần còn của nó." Tiêu Tịch Hòa dâng lên chút cảm động. Vị Ma Tôn đại nhân từng ngạo nghễ ai sánh bằng, khi cha cũng chẳng khác gì thường.
Rũ bỏ thứ xa hoa, trở về với sự chất phác ban đầu. Đối với bình thường là chuyện dễ dàng, đối với là chuyện khó khăn muôn phần.
, còn một cách cam tâm tình nguyện.
Tạ Trích Tinh thấy khóe mắt nàng rưng rưng, im lặng một lát : "Đó là những gì nên ."
"Ma Tôn." Tiêu Tịch Hòa hít nhẹ một , mắt ngấn lệ .
Ánh mắt Tạ Trích Tinh dần trở nên dịu dàng, một lúc đưa tay về phía nàng: "Qua đây."
Tiêu Tịch Hòa lao , Tạ Trích Tinh lập tức ôm trọn nàng lòng.
"Sao đến chứ." Nàng khẽ .
Tạ Trích Tinh nhếch môi: "Yêu hơn ?"
"Ừm!" Tiêu Tịch Hòa khẽ .
Tạ Trích Tinh cũng , đang định gì đó, Tạ Thần vẫn im lặng nãy giờ lên tiếng: "Đây là đầu Phụ Thân ăn phần thừa của con mà?"
Tiêu Tịch Hòa: "..."
Tạ Trích Tinh vạch trần vẫn vẻ mặt bình tĩnh, tiệ/n thể ôm nàng ch/ặt hơn: "Ừm, điều đó chứng tỏ nàng nấu ăn ngon."
Tiêu Tịch Hòa: "...Chàng thể giữ chút thể diện ?"