Ma Tôn mang thai con của ta [Xuyên sách] - Chương 96 (2)
Cập nhật lúc: 2025-11-16 15:09:10
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Tịch Hòa: "....Gì cơ?"
Tạ Vô Ngôn lờ nàng , đồng tình Tạ Trích Tinh:
"Ta những năm qua ngươi dễ dàng gì, nhưng trong lòng ngươi khó chịu đến mấy, cũng nên tìm một thế đến chọc tim Sư phụ và Sư nương chứ! Ngươi dẫn đến đây, nghĩ đến cảm nhận của họ ?"
"Quả thực nên," Hứa Như Thanh mặt biểu cảm, "Tiểu Sư Muội trong lòng chúng , giờ là thể thế. Ngươi loạn thế nào tùy ngươi, nhưng nên đưa đến chúng ghê tởm."
Liễu An An chằm chằm Tiêu Tịch Hòa một lúc lâu, nhịn gục xuống bàn thút thít.
Tiêu Tịch Hòa ngẩn , nhận họ hiểu lầm, vội vàng dậy giải thích: "Ta ..."
"Ta rảnh rỗi đến thế ?" Tạ Trích Tinh kéo nàng xuống, thản nhiên quét mắt một vòng.
Mọi đều sững sờ.
Một lúc , Lâm Phàn xích gần Tiêu Tịch Hòa: "...Thiếu phu nhân?"
Tiêu Tịch Hòa giật , một lúc lâu mới gượng gật đầu: "Là ."
"Là Mẫu Thân của con." Tạ Thần đang đùi Hứa Như Thanh cũng phụ họa, khiến Tiêu Tịch Hòa nở nụ ơn.
Liễu An An đột ngột ngẩng đầu: "Làm thể..."
"Chuyện dài lắm!" Tiêu Tịch Hòa thở dài một , đột nhiên : " quả thật trở về ."
Tuy xảy một sự hiểu lầm, nhưng nàng cũng nhận từng quên . Lúc nàng chuyện cũng khí thế hơn .
Tân Nguyệt ngây nàng: ", nhưng... thể chứ?"
"Ngươi chứng minh thế nào?" Hứa Như Thanh nhíu mày hỏi.
Tiêu Tịch Hòa khựng , đang định mở lời thì Liễu Giang, nãy giờ vẫn im lặng, chậm rãi lên tiếng: "Không cần chứng minh, nàng là Tịch Hòa."
"Sư phụ..." Tiêu Tịch Hòa vô cùng cảm động.
Liễu Giang , tất cả liền vây quanh, nhao nhao hỏi Tiêu Tịch Hòa rốt cuộc xảy chuyện gì. Hứa Như Thanh và Lâm Phàn mỗi nắm một tay, tự x/ác minh nàng sống . Liễu An An trực tiếp hơn, sờ bên trái sờ bên , coi nàng như món đồ chơi mà nghịch.
Tiêu Tịch Hòa giày vò đủ kiểu, đành cầu cứu Tạ Trích Tinh.
Tạ Trích Tinh nhếch khóe môi: "Đau dài bằng đau ngắn, cứ chịu ."
Tiêu Tịch Hòa: "..."
Tạ Trích Tinh khoanh tay , nàng chỉ thể tự lực cánh sinh, đứt quãng kể cơ duyên tái sinh của . Mọi cuối cùng cũng chịu buông tha cho nàng, nhưng mặt nàng véo đến đỏ ửng hai bên.
"Là sống." Liễu An An vui vẻ tổng kết.
Tiêu Tịch Hòa: "...Ngươi bây giờ mới phát hiện ?"
"Đã giải thích rõ ràng thì xuống ăn cơm ," Liễu Giang , vui liếc Liễu An An, "Quá hấp tấp, còn thể thống gì nữa."
Liễu An An hì hì, khóe mắt vẫn còn long lanh nước: "Chẳng là mừng quá !"
Liễu Giang một lời, chỉ gắp một miếng gà xé phay bát Tạ Thần.
Tiêu Tịch Hòa thấy ông lạnh nhạt như , lập tức ngoan ngoãn xuống. Mọi thấy thế cũng lượt theo. Dù còn cả ngàn câu hỏi hỏi, nhưng vẫn quyết định ăn cơm .
"Nếm thử cháo gà xé phay ." Tân Nguyệt múc một bát đầy đưa cho Tiêu Tịch Hòa.
Tiêu Tịch Hòa vội vàng nhận lấy bằng hai tay, nếm một miếng khen ngợi: "Tài nấu nướng của Sư nương ngày càng giỏi!"
"Thích là ." Tân Nguyệt .
Tiêu Tịch Hòa gật đầu, lén Liễu Giang một cái, bất ngờ đối diện với ánh mắt ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ma-ton-mang-thai-con-cua-ta-xuyen-sach/chuong-96-2.html.]
Nàng khựng , vội với ông, nhưng Liễu Giang trực tiếp lờ nàng , tiếp tục ăn cơm.
Tiêu Tịch Hòa lộ vẻ ngượng nghịu, lập tức dám lung tung nữa.
Bầu khí bàn ăn bỗng nhiên chút nghiêm túc một cách khó hiểu. Lớp trẻ, ngoại trừ Tạ Trích Tinh, đều bằng ánh mắt dò xét, editor: bemeobosua. hiểu tại bầu khí còn sôi nổi đột nhiên trở nên trầm lắng như . Tạ Thần, đứa nhỏ nhất, mặt mày bình thản, chỉ lo lặng lẽ ăn thức ăn chất cao như núi trong bát .
Tuy tuổi còn nhỏ, nhưng bé h/am ăn lắm. Mỗi thấy thức ăn chất đầy trong bát, chỉ thể coi đó như một thử thách để nỗ lực.
Haiz, gia đình trưởng bối quá nhiều, chính là phiền não . Tạ Thần nhỏ bé thoáng chút ưu tư trong lòng.
Bữa cơm gượng gạo kéo dài đến cuối, Liễu Giang đột nhiên cạch một tiếng đặt đũa xuống bàn, tất cả lập tức thẳng .
Tạ Vô Ngôn , cuối cùng gượng hòa giải bầu khí: "Liễu , đang..."
"Ngươi Ma Giới !" Liễu Giang giận dữ , "Là của Dược Thần Cốc, ngươi đến nơi khác !"
"Ma Giới cũng nơi khác mà..." Tạ Vô Ngôn yếu ớt .
Liễu Giang lườm một cái: "Ngươi im !"
Tạ Vô Ngôn lập tức ngậm miệng.
Tiêu Tịch Hòa mặt mày ngơ ngác: "Người giận vì chuyện ?"
"Không ?" Liễu Giang chất vấn.
"Ý con ..." Tiêu Tịch Hòa chớp chớp mắt, thấy hốc mắt ông đột nhiên đỏ hoe, trong lòng bỗng dấy lên một niềm vui thầm kín.
Tạ Trích Tinh cảm nhận sự vui vẻ của nàng, lặng lẽ nắm ch/ặt t/ay nàng gầm bàn, khóe môi cũng cong lên theo.
Tiêu Tịch Hòa vẫn đang giải thích: "Là vì Ma Tôn giúp con kiểm tra cơ thể."
"Ta là nghề gì? Đến lượt kiểm tra cho ngươi ?" Liễu Giang hỏi ng/ược .
Tiêu Tịch Hòa rụt cổ : "Đây là vì con sợ..."
Sợ mừng hụt chứ gì, nhỡ kiểm tra xong, phát hiện sự tái sinh của nàng chỉ là thoáng qua, thì nàng nhất định thể xuất hiện mặt họ nữa, chỉ thêm họ đau lòng.
lời tuyệt đối thể , vì Tiêu Tịch Hòa quả quyết nhận : "Con xin Sư phụ, là con suy nghĩ chu đáo, p/hạt con ."
"Ngươi cam lòng chịu p/hạt?" Liễu Giang hỏi ngư/ợc .
Tiêu Tịch Hòa vội vàng gật đầu: "Đương nhiên là cam lòng."
"Vậy thì ph/ạt ngươi ở Dược Thần Cốc bế quan sám hối mười năm!" Liễu Giang mặt nghiêm nghị .
Tạ Trích Tinh nổi nữa.
Tiêu Tịch Hòa cần nghĩ ngợi đồng ý, đồng ý xong còn vẻ mặt cảm động chạy đến ôm chân Liễu Giang: "Con Sư phụ thương con nhất mà hức hức hức..."
"Ta mới thương ngươi!" Liễu Giang , nhưng trong mắt ánh nước lấp lánh.
"Sau con sẽ nữa, cứ ở cùng Người và Sư Nương hành y cứu !" Tiêu Tịch Hòa tiếp tục thút thít.
Không nữa.
Chỉ ở cùng Người và Sư Nương.
Giỏi lắm, Tiêu Tịch Hòa. Tạ Trích Tinh những nổi, ánh mắt còn chút lạnh lẽo.