Ma Tôn mang thai con của ta [Xuyên sách] - Chương 88 (4)

Cập nhật lúc: 2025-11-14 17:15:48
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Trích Tinh ánh mắt lướt qua một tia chê bai: "Dơ quá."

"Dơ chỗ nào, rõ ràng đáng yêu." Tiêu Tịch Hòa chăm chú con trai, thậm chí cảm giác hôn lên bong bóng nước mũi đó.

Tạ Trích Tinh lạnh lùng nàng: "Nàng mà dám hôn, sẽ ném cả hai con ngoài."

Tiêu Tịch Hòa suy nghĩ một chút, vẫn là nên mạo hiểm, đành tiếc nuối xuống ngủ. Tạ Trích Tinh lặng lẽ cong khóe môi, canh giữ vợ và con yên lặng nhắm mắt .

Ánh sáng Ma giới vạn năm đổi, p/hân biệt ngày đêm, nhưng ở lâu cũng thể dựa trực giác mà p/hân biệt. Tiêu Tịch Hòa ở bên Tạ Trích Tinh ngày qua ngày khác, cùng chăm sóc con, cùng dùng bữa ba mỗi ngày, như thể cái c/hết từng ngăn cách giữa họ.

 

Một buổi sáng nọ, Tạ Trích Tinh tỉnh dậy, liền thấy bàn bày hơn mười món ăn, là đãi ngộ mà từng trong những năm quen Tiêu Tịch Hòa. Hắn hỏi nguyên nhân, chỉ yên lặng xuống bàn, cầm đũa chậm rãi bắt đầu dùng bữa.

Tiêu Tịch Hòa dịu dàng , cho đến khi cơm nước dùng hơn nửa, nàng mới đột nhiên : "Ta đặt tên con là Tạ Thần, nhưng trùng với tên của Chung Thần."

 

Tên của nàng lấy từ 'Tịch Hòa', ý là mặt trời rực rỡ, Tạ Trích Tinh nghĩa là màn đêm, mà Thần là sự chuyển tiếp giữa ngày và đêm, là nút giao liên kết nàng và . Nàng thực sự nghĩ chữ nào hơn.

"Vậy đổi sang chữ đồng âm, chữ 'Thần' trong 'Thần Khuê' thế nào?" Tạ Trích Tinh ngẩng đầu tiếp tục ăn cơm, "Nó là tiểu thiếu chủ Ma cung, là đế vương tương lai của Ma giới, chữ 'Thần' càng thích hợp hơn."

Mắt Tiêu Tịch Hòa sáng lên: "Cái , Tạ Thần... Tạ Thần."

 

"Tiêu Thần." Tạ Trích Tinh sửa .

Tiêu Tịch Hòa một cái, vô cùng kiên quyết: "Tạ Thần."

Tạ Trích Tinh nhíu mày.

"Ta con theo họ ." Ánh mắt Tiêu Tịch Hòa thoáng qua một tia khẩn cầu.

Tạ Trích Tinh trong lòng buồn bực, nhưng vẫn thỏa hiệp.

 

Tiêu Tịch Hòa thật sự thích cái tên , nàng lặp vài , đứa con trong nôi, "Con tên ! Bé Tạ Thần."

Tiểu Tạ Thần lười biếng liếc nàng một cái, editor: bemeobosua. nhắm mắt tiếp tục ngủ.

Tẩm điện một nữa yên tĩnh, Tiêu Tịch Hòa buông đũa, yên lặng Tạ Trích Tinh.

 

Tốc độ ăn cơm của Tạ Trích Tinh dần chậm , cuối cùng cũng đặt đũa xuống.

"Sao ăn nữa?" Tiêu Tịch Hòa thắc mắc.

Tạ Trích Tinh chằm chằm nàng.

 

Tiêu Tịch Hòa một tiếng, đùa cợt hỏi: "Có sắp , nên ăn nổi ?"

"Tiêu Tịch Hòa," Giọng Tạ Trích Tinh bình thản, "Đừng tự cho là cao cả, nàng, và con cũng thể sống ."

 

" chắc chắn ăn những món ngon nữa." Tiêu Tịch Hòa tiếp lời.

Câu Tạ Trích Tinh phủ nhận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ma-ton-mang-thai-con-cua-ta-xuyen-sach/chuong-88-4.html.]

Tiêu Tịch Hòa chớp chớp mắt: "Cho nên để tránh cứ luôn nhớ nhung đồ ăn ngon, chúng xóa trí nhớ của ..."

 

"Nàng đừng hòng nghĩ đến." Tạ Trích Tinh chút biểu cảm ngắt lời, "Ký ức của , chỉ thể là của , bất cứ ai cũng tư cách xóa bỏ."

Tiêu Tịch Hòa cũng nghĩ sẽ đồng ý, liền khuyên nữa.

Hai yên lặng , lời nào.

 

Rất lâu , Tiêu Tịch Hòa khẽ : "Nếu Sư phụ bọn họ hỏi, cứ du ngoạn xa."

"Ừm."

"Đợi vài năm nữa, nếu họ còn nhớ đến , cứ gặp cơ duyên gì đó mà phi thăng . Nếu quên..." Tiêu Tịch Hòa im lặng một lát, khóe môi nở nụ nhạt, "Nếu quên, thì thôi nhắc đến nữa."

"Được."

 

"Sau khi , cũng ăn uống điều độ, sống thật , đừng cứ động một chút là nghĩ đến việc gây chuyện lớn gì, cứ coi như vì con mà suy nghĩ, an phận một chút . Đặc biệt là đừng đối đầu với Chung Thần, nguyên nhân cụ thể khó để giải thích với , dù thì tuyệt đối đừng đối nghịch với ."

"Ừm."

"Ta chuẩn một đồ cho con, đều ở trong túi Càn Khôn của , p/hân loại theo năm tuổi , đến lúc đó nhớ đúng giờ đưa cho nó, nhưng cũng cần nhắc đến ."

"Được."

 

Tiêu Tịch Hòa dặn dò một tràng dài, dường như còn gì để nữa, thế là một nữa rơi im lặng.

Tạ Trích Tinh mắt nàng, một lúc lâu mới mở miệng hỏi: "Sẽ về chứ?"

Tiêu Tịch Hòa : "Không, nên đừng đợi ."

 

Tạ Trích Tinh nhếch khóe môi: "Đời của , từng thấy ai kh/ốn n/ạn hơn nàng."

Tiêu Tịch Hòa đưa tay ôm lấy , Tạ Trích Tinh rũ mắt xuống, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của nàng.

 

Ma giới ngày đêm, nhưng thời gian vẫn trôi qua đúng lúc.

Thoáng chốc là buổi tối, Liễu An An gõ cửa, rón rén bước , liền thấy Tạ Trích Tinh với vẻ mặt bình thản đang ôm tiểu Tạ Thần đang ngủ say.

 

"Tiểu sư của ?" Nàng tò mò hỏi.

Tạ Trích Tinh ngước mắt: "Đi du ngoạn xa ."

 

"Sao đột nhiên du ngoạn? Ta còn rủ nàng dạo phố nữa," Liễu An An ngạc nhiên thất vọng, "Vậy nàng khi nào sẽ trở về ?"

Tạ Trích Tinh im lặng lâu, trả lời: "Không ."

sẽ một ngày.

 

Loading...