Tạ Trích Tinh nàng hề né tránh như , mà đang nghiêm túc suy nghĩ về tương lai của họ, trong lòng đột nhiên cảm thấy ấm áp trọn vẹn.
"Ngươi ý kiến gì ?" Tiêu Tịch Hòa thấy cứ im lặng, bèn ngẩng đầu hỏi.
Tạ Trích Tinh suy nghĩ một chút, cúi đầu chạm nhẹ mũi nàng.
Tiêu Tịch Hòa: "?"
Một lúc , nàng hiểu ý , nhất thời nên lời: "Ngươi thể chuyện nghiêm chỉnh ?"
"Đây chính là chuyện nghiêm chỉnh," Tạ Trích Tinh nghiêm túc nàng, "Trong tộc Lang của chúng , khi tâm ý tương thông thì nên lập tức hoan hảo."
"...Đây là tộc Lang của ngươi, ơn tuân thủ quy tắc của loài chúng ." Tiêu Tịch Hòa đẩy mặt . Mấy ngày nay cứ cố gắng trêu chọc nàng, nhưng nàng luôn đồng ý, hai ngoài việc hôn vài , thì chuyện gì khác xảy .
Tạ Trích Tinh một nữa đẩy , mặt thoáng qua một tia bất mãn.
Tiêu Tịch Hòa thở dài: "Thôi, trông cậy ngươi nữa." Nói xong bèn ngoài.
Tạ Trích Tinh nhíu mày: "Đi ?"
"Đi đồ ăn ngon cho ngươi!"
Khóe mắt Tạ Trích Tinh lập tức giãn .
Nói là đồ ăn ngon cho , nhưng Tiêu Tịch Hòa thậm chí còn bước bếp, thẳng đến chỗ ở của Tiểu Phàn Tử. Hôm nay Tiểu Phàn Tử ca trực, lúc chắc chắn đang ngủ bù trong phòng.
Nàng thong thả dọc theo con đường nhỏ, vài bước thì gặp Hứa Như Thanh.
"Điện hạ," Hứa Như Thanh tươi đón , "Nô tài đang định tìm ."
"Tìm gì?" Tiêu Tịch Hòa thấy lạ.
Hứa Như Thanh lấy mấy tờ giấy từ trong lòng: "Nô tài mới vài công thức bánh ngọt, đặc biệt đến dâng lên Điện hạ."
Mặc dù Đại Lịch là một sa mạc ẩm thực hơn kém, nhưng Tiêu Tịch Hòa vốn thích sưu tầm các bí quyết ẩm thực cổ xưa để cải tiến, mỗi công thức mới đưa đến nàng đều vui mừng. Tuy nhiên, hôm nay trong lòng nàng chuyện, nên cũng còn hứng thú với bí mật thích nhất: "Có lòng , cứ đưa cho cung nhân là ."
Hứa Như Thanh thì khựng : "Điện hạ thử nghiệm một chút ?" Mỗi công thức mới, Tiêu Tịch Hòa đều nóng lòng xuống bếp, và cũng thể nhân cơ hội để lấy lòng nàng bằng cách phụ giúp.
Tiêu Tịch Hòa xua tay: "Hiện tại đang bận, để hôm khác ."
"Điện hạ định tìm Lâm Tổng quản ?" Hứa Như Thanh khổ, "Gần đây Điện hạ thiết với Lâm Tổng quản, ng/ược với nô tài thì xa cách hơn nhiều."
"Không chuyện đó, ngươi đừng suy nghĩ lung tung." Tiêu Tịch Hòa xong bỏ .
Hứa Như Thanh bóng lưng nàng dần xa, nụ khóe môi biến mất , đáy mắt cũng nhuốm một tầng u ám. Tên tâm phúc đang ẩn nấp trong bóng tối lặng lẽ bước tới, do dự một lát mở lời: "Th/uốc pha chế xong, nô tài vài ngày nữa sẽ chọn một ngày thích hợp, tự tay bỏ thức ăn của thỏ, đảm bảo Điện hạ sẽ trị tội Lâm Phàn tội danh trông coi cẩn thận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ma-ton-mang-thai-con-cua-ta-xuyen-sach/chuong-83-2.html.]
Hứa Như Thanh hồi lâu gì, khi về phía tâm phúc, mặt lộ s/át ý đậm đặc: "Pha chế thêm th/uốc nữa, Lâm Phàn c/hết cùng với con thỏ."
Tâm phúc ngẩn , khi hồn liền vội vàng đồng ý.
Tiểu Phàn Tử đang ngủ đột nhiên hắt một cái, giật tỉnh dậy khỏi giấc mơ.
"Ngươi cuối cùng cũng tỉnh ." Tiêu Tịch Hòa đang chơi với con thỏ ngẩng đầu lên.
Tiểu Phàn Tử vội vàng xuống giường: "Ngài, ngài đến từ lúc nào ạ?"
"Đến gần một canh giờ ." Tiêu Tịch Hòa cố ý .
Tiểu Phàn Tử kinh hãi biến sắc.
Tiêu Tịch Hòa bật : "Ta l/ừa ngươi đấy, mới đến thôi."
Tiểu Phàn Tử lúc mới thở phào nhẹ nhõm, chạy đến bên nàng xổm xuống khoe công: "Gần đây trời trở lạnh, con thỏ nô tài nuôi dưỡng ngày càng tròn trịa, Điện hạ còn thích ạ?"
"Thích, thích, trắng trẻo sạch sẽ." Tiêu Tịch Hòa khen ngợi, con thỏ béo tròn như quả bóng liếc nàng một cái, lăn tiếp tục ngủ.
Tiểu Phàn Tử hì hì: "Điện hạ thích là ."
Tiêu Tịch Hòa liếc : "Thật hôm nay đến đây, chỉ để xem thỏ."
"Ồ?"
"Ta nhờ ngươi giúp tham mưu, thế nào để phụ hoàng và mẫu hậu đồng ý cho cùng Tạ Trích Tinh rời cung." Tiêu Tịch Hòa thẳng.
"Tạ Trích Tinh..." Tiểu Phàn Tử do dự một chút, chợt hiểu , "Là tên của vị công tử đó ."
Tiêu Tịch Hòa nhếch khóe môi: "Cứ nhốt trong tẩm điện mãi cũng là cách, nhưng là một nam nhân, thể đường đường chính chính ở cung, chỉ thể là cùng thôi."
Tiểu Phàn Tử , chằm chằm nàng hồi lâu, ngay lúc Tiêu Tịch Hòa cho rằng gì đúng, mới đột nhiên cảm thán một câu: "Điện hạ thích vị Tạ công tử đó ?"
"Ừm, thích." Tiêu Tịch Hòa thừa nhận một cách rộng rãi.
"Đã như , chi bằng thành với , thành là thể mở phủ riêng, nếu ở kinh thành, còn thể xin Hoàng thượng ban cho một khối phong địa để ngoài sống riêng," Tiểu Phàn Tử , "Kể từ khi tiền triều xảy chuyện ngoại thích tạo phản, editor: bemeobosua. hoàng tộc triều kiêng kỵ kết hôn với các đại gia tộc, phò mã phi tần gì đó đều là phận càng thấp càng , Hoàng thượng chắc sẽ bận tâm phận của Tạ công tử ."
Mắt Tiêu Tịch Hòa sáng lên, đó lắc đầu: "Hắn cha , đây ăn xin để sống, phụ hoàng bận tâm đến xuất nữa, e rằng cũng sẽ đồng ý." Xin Tạ Trích Tinh, thế ngươi rõ ràng, đành giải thích như thôi.
Tiểu Phàn Tử "a" một tiếng: "Đây đúng là một vấn đề."
Tiêu Tịch Hòa thở dài.