Ma Tôn mang thai con của ta [Xuyên sách] - Chương 117 (2)
Cập nhật lúc: 2025-11-17 17:26:17
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-17 17:26:17
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Tiêu Tịch Hòa thôi.
"Thêm ba phụ cấp thêm giờ." Tạ Trích Tinh bổ sung.
Tiêu Tịch Hòa: "Tuyệt vời!"
Thế là Tạ Trích Tinh dọn đến ở tại nhà Tiêu Tịch Hòa.
Hắn thích ngoài. Thỉnh thoảng ngoài dạo, sẽ đợi đến hai, ba giờ sáng mới một vòng. Phần lớn thời gian, thu trong căn nhà lớn đó để giế/t thời gian, cần gì thì bảo Tiêu Tịch Hòa mang về.
Tiêu Tịch Hòa đồ đạc thuộc về trong nhà ngày càng nhiều, trong lòng ít nhiều cũng chút bất mãn. thấy dư trong điện thoại ngày càng tăng, cô thật lòng hy vọng thể ở thêm một thời gian.
Có lẽ cánh paparazzi và fan cuồng đều ngờ rằng sống trong một khu dân cư tầm trung chỉ cách nhà một con đường, nên thời gian hề kẻ quấy rối nào.
Lâm Phàn ban đầu Tạ Trích Tinh ở lâu dài tại nhà Tiêu Tịch Hòa, trong lòng chút vui. thấy gây rắc rối gì, sự vui đó cũng vơi . Đến khi gặp , thấy Tạ Trích Tinh mập hơn một chút, tinh thần cũng hơn nhiều, sự vui liền tan biến hết.
Không chỉ tan biến hết, thậm chí còn hy vọng sếp của thể ở lâu hơn.
"Tổng giám đốc Lâm thật sự với ," Sau khi Lâm Phàn gửi đến một đống nguyên liệu nấu ăn, Tiêu Tịch Hòa thật lòng cảm động, "Mấy cái tài khoản marketing hai bằng mặt bằng lòng nên đến đây mà xem."
"Công ty là của nhà , dám ?" Tạ Trích Tinh khẩy.
Tiêu Tịch Hòa rõ: "Anh gì cơ?"
"Không gì," Tạ Trích Tinh liếc cô, "Lâm Phàn là bạn nối khố của , chúng quen hơn hai mươi năm , qu/an h/ệ tự nhiên là ."
"Thảo nào, còn tầng qu/an h/ệ nữa!" Tiêu Tịch Hòa ngạc nhiên.
Tạ Trích Tinh đối diện với ánh mắt của cô, biểu cảm dịu một chút: "Tối nay cô bận ?"
"Muốn ngoài dạo ?" Tiêu Tịch Hòa một cái là đang nghĩ gì, "Vậy nhanh chóng về khách sạn ngủ bù, tối đến tìm nhé? Vẫn là sân tập nhỏ lúc hai giờ?"
Khu vực tập thể d.ụ.c phía khu dân cư hầu như ai đến, cô gọi đó là sân tập nhỏ. Gần đây Tạ Trích Tinh buổi tối ngoài hóng gió đều đến đó.
"Ừm."
"Được, về ngủ đây." Tiêu Tịch Hòa xong, liền vội vàng rời .
Tạ Trích Tinh bóng lưng cô biến mất, cửa phòng đóng chút do dự, cổ họng đột nhiên bật một tiếng khẽ.
Khách sạn Tiêu Tịch Hòa ở chỉ cách khu dân cư ba phút bộ, nhưng cô vẫn đặt báo thức lúc một giờ rưỡi để tránh trễ.
Tuy nhiên, cô vẫn trễ.
Khi cô bật tỉnh khỏi giấc mơ, mới phát hiện là bốn giờ sáng, còn chiếc điện thoại cô đặt báo thức thì cô đơn sàn.
Tiêu Tịch Hòa r/ên r/ỉ một tiếng, vội vàng nhặt điện thoại lên, nhanh chóng mở khung chat của Tạ Trích Tinh gửi tin nhắn: Anh Tạ em xin , em ngủ quên mất , về ?
Tạ Trích Tinh trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ma-ton-mang-thai-con-cua-ta-xuyen-sach/chuong-117-2.html.]
Giờ , chắc là về ngủ . Tiêu Tịch Hòa do dự đặt điện thoại xuống, nhưng còn chút buồn ngủ nào nữa.
Buổi sáng cuối thu trời tối lâu. Rõ ràng hơn bốn giờ, nhưng bên ngoài vẫn tối đen như mực. Tiêu Tịch Hòa bật điều hòa, ngón tay thò khỏi chăn, thể cảm nhận rõ ràng cái lạnh từng chút một.
Đây là trong nhà còn lạnh thế , bên ngoài sẽ lạnh đến mức nào.
Cô trằn trọc giường, một lúc lâu vẫn nhịn dậy chạy về phía khu dân cư.
Thành phố lúc bốn giờ sáng vẫn còn đang say ngủ, ngoại trừ đèn đường vẫn sáng, chỉ vài tiệm ăn sáng mở cửa. editor: bemeobosua. Ánh đèn nhỏ cửa tiệm tỏa ánh sáng vàng vọt, xua tan chút bóng đêm.
Tiêu Tịch Hòa chạy điê/n cuồng suốt quãng đường, thể rõ tiếng thở và nhịp tim của . Cuối cùng, cô băng qua đường và các tòa nhà, đến sân tập nhỏ hẹn với Tạ Trích Tinh.
Vì bình thường ai đến, đèn đường ở sân tập nhỏ tắt mười một giờ, xung quanh tối om. Tiêu Tịch Hòa vẫn thấy bóng dáng Tạ Trích Tinh ngay lập tức.
Cô đột ngột giảm tốc độ, chậm rãi về phía . Tạ Trích Tinh nhận thấy, mặt trầm xuống đầu cô: "Cô còn đến cơ ?"
"...Anh đợi suốt ?" Dù gặp , Tiêu Tịch Hòa vẫn dám tin.
Tạ Trích Tinh lạnh, thở phà biến thành khói trắng: "Chứ còn gì nữa?"
"Không đợi , về ?" Tiêu Tịch Hòa vẻ mặt ngây .
"Lỡ , cô đến thì ?" Tạ Trích Tinh mặt cảm xúc, "Tuy khó chiều thật, nhưng cũng vô cớ cho nhân viên leo cây."
Tiêu Tịch Hòa: "Anh thể nhắn tin báo cho một tiếng."
"Lúc ngoài mang điện thoại."
"Anh về nhắn cũng mà."
"Lỡ về, cô đến thì ?"
Tiêu Tịch Hòa: "..."
Nhận cuộc đối thoại rơi bế tắc, Tạ Trích Tinh cũng gì nữa.
Tiêu Tịch Hòa hít mũi một cái, chậm rãi đến mặt : "Anh Tạ, lạnh ?"
"Cô nghĩ xem?" Mặt Tạ Trích Tinh vẫn cau .
Tiêu Tịch Hòa im lặng lâu, cởi áo khoác . Tạ Trích Tinh dường như cô định gì, môi đột nhiên mấp máy, kịp mở lời ngăn cản, cô kiễng chân, khoác áo lên .
Lúc khoác áo, Tiêu Tịch Hòa cẩn thận chạm tay , lạnh đến mức cô giật .
" xin ." Cô hối mở lời.
Chiếc áo còn mang theo ấm nồng nhiệt sinh trong lúc cô chạy, dễ dàng xua một phần lạnh lẽo Tạ Trích Tinh, cũng dịu biểu cảm của : "Thôi , lười tính toán với cô."
Hai đối thoại đơn giản xong, đồng thời rơi im lặng. Trong cái đối diện kéo dài, nhịp tim đột nhiên cùng lúc tăng nhanh.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.