115. Cô Xong Rồi
Tiêu Tịch Hòa nghỉ ngơi ba ngày, đến ngày thứ tư thì rạng rỡ .
Có lẽ là do chuẩn tâm lý kỹ càng trong ba ngày đó, cô những ngượng ngùng khi gặp Tạ Trích Tinh, mà ng/ược còn cảm thấy tự nhiên hơn . Tạ Trích Tinh thấy cũng thả lỏng hơn nhiều, cả hai ngầm hiểu nhắc chuyện xảy đêm nọ.
Lúc là tám giờ sáng, còn một tiếng nữa mới đến giờ của các đồng nghiệp khác. Lâm Phàn vẫn đến, trong phòng họp chỉ hai họ. Thấy khí ngày càng lạnh, Tiêu Tịch Hòa nhịn phá vỡ sự im lặng: "Anh Tạ, ăn sáng ?"
"Chưa." Tạ Trích Tinh trả lời.
Tiêu Tịch Hòa dừng : "Không ăn sáng , lầu tiệm bánh xèo cuộn khá ngon, mua cho một cái nhé?"
Tạ Trích Tinh , ngước mắt cô, ánh mắt lướt qua vết xanh nhạt cổ cô, thản nhiên thẳng mắt cô.
Tiêu Tịch Hòa lập tức thẳng.
Rất lâu , Tạ Trích Tinh định mở lời, Lâm Phàn đột nhiên chạy từ bên ngoài: "Xin , đến muộn."
"Chào Tổng giám Lâm." Tiêu Tịch Hòa lập tức dậy chào.
Lâm Phàn đáp : "Chào buổi sáng."
Tạ Trích Tinh mặt cảm xúc: "Lần còn đến muộn, ngại đổi quản lý ."
" ngại chứ," Lâm Phàn hì hì, "Anh Tạ, thể mà!"
Tạ Trích Tinh liếc một cái, Lâm Phàn lập tức ngoan ngoãn .
Cuộc họp ba hôm nay chủ yếu là thảo luận về lịch trình nửa cuối năm. Tạ Trích Tinh là ngôi một thể tranh cãi của công ty, luôn quyền tự do cao trong công việc. Vì , những cuộc họp quan trọng như thế thường là thảo luận nội bộ, cần sự đồng ý của cấp cao... Nói trắng , là Tạ Trích Tinh tự quyết định.
"Nửa cuối năm còn hơn bốn tháng trống lịch, nhận phim ?!"
"Không , là nghỉ hưu, nghĩ đang đùa ?" Tạ Trích Tinh thản nhiên hỏi ng/ược .
Lâm Phàn đau cả đầu: "Đại ca, đến ba mươi, nghỉ hưu cái quái gì chứ! Anh thấy nghệ sĩ nào nghỉ hưu ở độ tuổi hai mươi mấy , thừa tiền ?!"
Tạ Trích Tinh nghĩ một lát: " ."
Lâm Phàn suýt nữa ngất xỉu, Tiêu Tịch Hòa vội vàng đỡ , tiệ/n thể khuyên can nào đó: "Anh Tạ, dù nhận phim, nên cân nhắc tham gia một chương trình tạp kỹ hoặc nhận quảng cáo gì đó , để chúng còn duy trì độ phủ sóng."
"Cô là ngày đầu tiên việc với ?" Tạ Trích Tinh vui hỏi ngư/ợc .
Tiêu Tịch Hòa dừng một chút: "Nghiêm túc mà , đúng ."
Tạ Trích Tinh: "......"
"Mấy năm nay nhận những thứ đó nữa." Lâm Phàn trả lời .
Không nhận tạp kỹ, nhận quảng cáo, nhận phim, editor: bemeobosua. công ty đang nuôi ông nội ? Khóe miệng Tiêu Tịch Hòa c/o giậ/t, nửa ngày mới nặn một câu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ma-ton-mang-thai-con-cua-ta-xuyen-sach/chuong-115-1.html.]
"Vậy từ thiện thì chứ?"
Mắt Tạ Trích Tinh lay động.
Lâm Phàn thấy vội vàng khuyên: "Từ thiện , từ thiện , vài ngày nữa một đêm gala từ thiện..."
Tạ Trích Tinh nhếch khóe môi, rủ mắt lười biếng lắng . Lâm Phàn thấy phản đối nữa, cuối cùng cũng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Cuộc họp kết thúc một giờ, Tiêu Tịch Hòa ghi chú …
"Kế hoạch nửa cuối năm: Ba hoạt động từ thiện."
...Làm thế thực sự ? Mặc dù Tiêu Tịch Hòa là mới trong ngành, nhưng cũng cảm thấy lắm. Vì , khi đưa Tạ Trích Tinh về nhà, cô thôi gương chiếu hậu mấy .
"Muốn gì thì ." Tạ Trích Tinh nhắm mắt .
Tiêu Tịch Hòa: "..."
Không mở mắt mà cũng cô đang ?
Vì , cô cũng khách khí nữa: "Anh Tạ, dạo gần đây công ty đối xử với , nên mới từ chối hợp tác ?"
Tạ Trích Tinh mở mắt vẻ khó hiểu: "Công ty tại đối xử với ?"
"...Anh nhận phim nữa." Tiêu Tịch Hòa gượng.
Tạ Trích Tinh khịt mũi một tiếng: " là nghỉ hưu ."
"Anh thật sự nghỉ hưu ?" Một tia kinh ngạc lóe lên trong mắt Tiêu Tịch Hòa.
Tạ Trích Tinh liếc cô một cái: "Ngạc nhiên thế gì? Chẳng lẽ cô nghỉ hưu?"
Tiêu Tịch Hòa vẻ mặt chân thành: " yêu công việc."
Tạ Trích Tinh lạnh một tiếng, rõ ràng tin.
Tiêu Tịch Hòa cũng giải thích, thấy nhắm mắt , nhịn thừa một câu: "Anh nghỉ hưu gì?"
"Không , tiêu tiền thôi."
Tiêu Tịch Hòa: "..."
Ghen tị quá.
Vì cảm xúc ghen tị đột nhiên nảy sinh, Tiêu Tịch Hòa im lặng suốt quãng đường còn . Tạ Trích Tinh đó còn chê cô nhiều, nhưng khi cô thực sự im lặng, luôn nhịn cô.
Hắn nhớ đây từng mạng rằng, đàn ông là động vật nửa , dù yêu, cũng sẽ tình cảm khác thường với phụ nữ đầu tiên của . Hắn đây coi thường điều đó, còn bây giờ thì…
"Anh Tạ, kịch bản mới của đạo diễn Vương khá , một vai diễn nhiều đất diễn nhưng là điểm sáng, cân nhắc nhận ?" Tiêu Tịch Hòa bỏ cuộc dò hỏi.
Tạ Trích Tinh: "..."
Bây giờ thì, vẫn là coi thường.