Ma Tôn mang thai con của ta [Xuyên sách] - Chương 114 (2)

Cập nhật lúc: 2025-11-17 17:04:02
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Tịch Hòa chỉ quấn một chiếc khăn tắm ngây , chiếc khăn tắm lập tức trượt xuống một phâ/n, để lộ thêm nhiều vùng da trắng chói mắt, cùng với những đốm hồng như hoa mai còn lưu da.

Tạ Trích Tinh theo bản năng lưng , nhưng trong đầu liên tục hiện lên những dấu vết cơ thể cô.

 

"Vừa nãy chuyện." Hắn bình tĩnh mở lời.

Tiêu Tịch Hòa ngượng ngùng ho một tiếng: "Đang tắm, thấy."

"Sao tắm lâu thế?" Tạ Trích Tinh vui.

Tiêu Tịch Hòa: "..."

 

 Anh tối qua như s/úc v/ật, còn mặt mũi hỏi cô tại tắm lâu thế?

Tạ Trích Tinh hỏi xong cũng thấy , im lặng một lát tìm một cớ để ngoài .

Cửa phòng đóng nữa, hai cánh cửa ngăn cách đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Mười phút , Tiêu Tịch Hòa mặc quần áo khỏi phòng, liếc mắt liền thấy hai bản hợp đồng và một hộp thu/ốc đặt bàn.

 

Cô khó khăn bước với đôi chân nhức mỏi, Tạ Trích Tinh nhận thấy tư thế kỳ lạ của cô, chợt nhớ cảnh đôi chân cô gác vai ... Thật là điê/n . Hắn hít một thật sâu, cư/ỡng ép xóa ký ức trong đầu, mặt trầm xuống đỡ cô xuống ghế sofa.

"Cảm ơn." Tiêu Tịch Hòa nhiều, cầm cốc nước bàn lên và uống thu/ốc.

Tạ Trích Tinh thấy , đó là cốc uống, chỉ đẩy hợp đồng về phía cô: "Cô xem qua ."

 

"Không cần xem, tin ." Tiêu Tịch Hòa xong, trực tiếp ký tên lên.

Tuy chuyện từ , nhưng thấy cô thoải mái như , Tạ Trích Tinh vẫn sinh một chút day dứt, và trong chút day dứt , còn một chút hài lòng…

Những phụ nữ khác nếu gặp chuyện , chỉ sợ h/ận thể quấn lấy cả đời, riêng cô dứt khoát thế, cứ như thể sợ dính líu đến ?

 

"Anh Tạ, thể xin nghỉ một ngày ?" Tiêu Tịch Hòa đặt bút xuống, cẩn thận lên tiếng, " mới xin nghỉ thì lắm, nhưng trạng thái của bây giờ..."

"Nghỉ ba ngày. Chiều ba giờ ngày nữa, một hoạt động, cô đến công ty sớm một tiếng chờ ." Tạ Trích Tinh ngắt lời cô.

Tiêu Tịch Hòa liền vui mừng: "Cảm ơn Anh Tạ."

 

Cảm ơn cái gì mà cảm ơn. Tạ Trích Tinh nhếch khóe môi: "Không việc gì nữa thì về ."

"Vâng." Tiêu Tịch Hòa đồng ý xong, liền vịn lưng chậm rãi dậy, đó ngoài với tốc độ rùa bò.

Tạ Trích Tinh dáng vẻ của cô, ngón tay động đậy vài , nhưng cuối cùng vẫn nhịn .

 

Bây giờ là kết quả nhất , để tránh ngượng ngùng khi việc chung , thể thêm những chuyện thừa thãi khác. Tạ Trích Tinh nghĩ , lặng lẽ Tiêu Tịch Hòa rời , cho đến khi cửa phòng đóng , mới rủ mắt bản thỏa thuận bảo mật bàn.

Rất lâu , vẫn nhịn cầm điện thoại lên.

Ting tong.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ma-ton-mang-thai-con-cua-ta-xuyen-sach/chuong-114-2.html.]

Tiêu Tịch Hòa tùy ý rút điện thoại , thấy chuyển khoản hai mươi vạn.

"Đồ bổ dưỡng."

Tiêu Tịch Hòa: "..."

 

Mặc dù từ khi cha nuôi nhận nuôi, Tiêu Tịch Hòa luôn sống cuộc sống thiếu địa vị thiếu tiền bạc, nhưng ngay khoảnh khắc thấy khoản chuyển khoản , cô vẫn một cảm giác thôi thúc ngủ với nữa.   =)))

"Con , sa đọa luôn quá dễ dàng." Cô cảm thán một câu, nhanh chóng nhận tiền và trả lời: Cảm ơn Anh Tạ! Kèm theo một biểu tượng cảm xúc 'Cảm ơn ông chủ'.

Tạ Trích Tinh nhận tin nhắn trả lời thì khóe miệng c/o g/iật, tâm trạng trở nên hơn.

 

Hắn dậy vươn vai, cầm đồ đạc lên định rời , đột nhiên nhớ đồng hồ đeo tay vẫn còn trong phòng ngủ, liền trong.

Lấy đồng hồ đeo lên, đang chuẩn rời thì đột nhiên chú ý thấy một vệt giường. Hắn sững sờ, trực tiếp kéo toạc chăn , màu đỏ sậm bắt đầu tối màu lập tức đâ/m mắt .

 

Tiêu Tịch Hòa bắt taxi về nhà, đường nhịn ngủ một lát, cho đến khi khu dân cư mới tỉnh . Vừa mở mắt , cô thấy Tạ Trích Tinh gửi tin nhắn: Cô đến tháng ?

Cái gì cơ? Tiêu Tịch Hòa ngơ ngác: Không .

Bên im lặng một lát, trả lời: Lần đầu của cô.

 

Lần là một câu cộc lốc, Tiêu Tịch Hòa định gõ chữ, một bức ảnh gửi tới.

Nhìn rõ đó là cái gì, Tiêu Tịch Hòa vội vàng khóa màn hình, trả tiền xe về nhà cân nhắc nên trả lời thế nào. Chưa nghĩ xong, Tạ Trích Tinh gửi tin nhắn: Tối qua cho ?

 

Tiêu Tịch Hòa hít một cái, nửa đùa nửa thật: sợ cho , sẽ giúp đỡ lẫn với nữa.

Không cho , chỉ vì cảm thấy cần thiết. Chỉ là ngờ ban đầu kỹ thuật tệ đến thế, trực tiếp thương. Và lý do căn bản nhất, là cô thấy thứ mấy cũng chuyện quan trọng. Tình huống tối qua, cho dù cô là phụ nữ chồng, lẽ cũng sẽ với .

cơ thể là quan trọng nhất.

 

Tạ Trích Tinh thấy tin nhắn trả lời, lâu gì.

Tiêu Tịch Hòa thấy cũng trả lời nữa, c/ởi quần áo bẩn tắm, đó mới đồ ngủ sạch sẽ giường.

Về nhà vẫn là thoải mái nhất... Tiêu Tịch Hòa thật lòng cảm thán một câu, lật mới phát hiện điện thoại vẫn sáng.

 

Tiêu Tịch Hòa chớp chớp mắt, mở xem, là Tạ Trích Tinh gửi thêm một bao lì xì hai mươi vạn, ghi chú là: Bồi thường.

Người , đúng là mà.   =))))

 

Tiêu Tịch Hòa thành kính nhấp nhận tiền, thấy tài khoản Wechat của lập tức thêm sáu mươi vạn, suy nghĩ một lát nghiêm túc hỏi: Anh Tạ, tìm nhé.   =)))

Tạ Trích Tinh: Cút.

Tiêu Tịch Hòa chớp chớp mắt, nhịn vùi mặt chăn lớn.

 

Loading...