Ma Tôn mang thai con của ta [Xuyên sách] - Chương 109 (1)

Cập nhật lúc: 2025-11-17 15:49:39
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

109. PN 16: Hết

 

Một ngày nọ, năm thứ mười của hôn nhân, Tiêu Tịch Hòa thức dậy và phát hiện bên cạnh ai.

...Chuyện thật kỳ lạ. Kể từ khi kết hôn nhiều năm nay, ngoại trừ vài ngày Tạ Trích Tinh ép nàng học thì vắng mặt, mỗi buổi sáng, chỉ cần nàng mở mắt, đều sẽ ở bên cạnh nàng.

 

"Ma Tôn?" Nàng thăm dò cất tiếng.

Không ai đáp lời.

 

"Ma Tôn đại nhân? Tạ Trích Tinh? Tinh Bảo bối?" Nàng gọi tên lung tung, thong thả rửa mặt chải đầu. Ở thế giới càng lâu, lối sống càng trở về với vẻ nguyên sơ. Giờ đây, ngoài việc sử dụng Tịnh Hóa Chú mỗi ngày, những việc khác nàng đều thích tự .

 

, cứ rảnh rỗi mãi sẽ trở nên ngốc nghếch.

Nàng đơn giản búi tóc, đang định gọi nữa thì thấy Tạ Trích Tinh từ ngoài bước . Tiêu Tịch Hòa lập tức cong mắt phàn nàn: "Tạ Trích Tinh, chạy ?"

 

Tạ Trích Tinh để ý đến nàng, chỉ mặt cảm xúc đến bàn xuống, chằm chằm giường.

"Tạ Trích Tinh?" Tiêu Tịch Hòa chạy đến mặt vẫy tay.

 

Lông mi Tạ Trích Tinh cũng hề rung động.

Biểu cảm Tiêu Tịch Hòa cứng : "...Chàng ? Đừng dọa ."

Hắn vẫn gì, chỉ im lặng chằm chằm giường.

 

Tiêu Tịch Hòa gượng một tiếng, đang định hỏi rốt cuộc , thì ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng trẻ con từ xa đến gần. editor: bemeobosua. Nàng sững sờ, ngẩng đầu lên liền thấy Lâm Phàn đến cửa, ôm đứa bé với vẻ mặt lo lắng hỏi: 

"Thiếu chủ, Tiểu Thiếu chủ ngừng, ngài cần an ủi một chút ?"

 

Tiểu Thiếu chủ? Ánh mắt Tiêu Tịch Hòa thoáng qua một tia nghi hoặc, lập tức bước nhanh về phía Lâm Phàn, kết quả đến gần thấy rõ khuôn mặt của đứa bé... Chính là Tiểu Thần!

 

Mặc dù nàng vắng mặt trong cuộc sống của Tiểu Thần mười ba năm, nhưng bao giờ quên dáng vẻ khi mới sinh . Giờ thấy liền nhận ngay.

tại ? Tiểu Thần lớn thành thiếu niên mười hai tuổi ? Trong lúc Tiêu Tịch Hòa suy nghĩ nhanh như điện, đột nhiên nhận nơi hiện thực.

Là mộng cảnh.

 

Nói chính x/ác hơn, là ký ức của Tạ Trích Tinh.

Tiêu Tịch Hòa nhớ chuyện loạn hôm qua, khăng khăng đòi Thức Hải của Tạ Trích Tinh dạo chơi một vòng, trong lòng liền tính toán. Nàng đ/ánh giá tẩm điện , thấy nửa quả linh quả còn sót mà nàng ăn khi lâm chung.

 

Linh quả hạn sử dụng nhiều nhất là hai tháng, giờ ngả vàng, xem lúc một tháng khi nàng qu/a đ/ời.

"Thiếu chủ?" Lâm Phàn mở miệng một nữa.

 

Tạ Trích Tinh cuối cùng cũng hồn, dậy về phía cửa. Tiêu Tịch Hòa theo bản năng lùi , nhưng trơ mắt xuyên qua cơ thể , ôm đứa bé lòng.

Đứa bé vẫn , khản cả tiếng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, đáng thương vô cùng.

 

Tiêu Tịch Hòa đau lòng thôi, nhưng cũng cách nào.

"Ngươi về ." Tạ Trích Tinh thản nhiên mở lời, với Lâm Phàn.

Lâm Phàn do dự một lát: "Thiếu chủ, bầu bạn với ngài và Tiểu Thiếu chủ nhé."

"Về ." Tạ Trích Tinh lặp .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ma-ton-mang-thai-con-cua-ta-xuyen-sach/chuong-109-1.html.]

Lâm Phàn bất lực, đành rời . vài bước nhịn đầu: "Thiếu phu nhân chỉ du ngoạn thôi, sẽ sớm , ngài đừng quá đau buồn..."

Nói nửa câu, khóe mắt đỏ hoe.

 

Tiêu Tịch Hòa nhớ Tạ Trích Tinh từng kể với rằng giấu chuyện nàng mất, d/ối là nàng du ngoạn bên ngoài, lừ/a tất cả suốt mấy năm trời... Giờ xem, những nào mắc lừ/a, rõ ràng là đang phối hợp với mà thôi.

Tạ Trích Tinh đang chìm trong cảm xúc u ám nhận sự bất thường của Lâm Phàn, ôm đứa bé liền phòng.

 

Khóa cửa , ngăn tiếng gió bên ngoài, tiếng của đứa bé càng lớn hơn. Tạ Trích Tinh dỗ, chỉ đặt đứa bé lên giường, tự bên bàn tiếp tục thẫn thờ.

Tiêu Tịch Hòa thương , nhưng cũng thương Tạ Thần đang đến nghẹt thở. Dù thấy, thấy , nàng vẫn nhịn chạy đến mặt

"Trích Tinh, bế Tiểu Thần , bế nó ."

 

Tạ Trích Tinh rủ mắt, yên lặng đó. Dưới cằm vốn sạch sẽ mọc râu lún phún màu xanh, khóe mắt cũng quầng thâm nhạt. Y phục xộc xệch, cúc áo cũng cài nhầm hai cái. Cả toát một sự buông xuôi vô hình, như một con búp bê sức sống.

 

Tiêu Tịch Hòa quen mấy chục năm, đây là đầu tiên thấy nông nỗi .

Mắt nàng chợt đỏ hoe, sự đau lòng và bất lực lúc phóng đại vô hạn.

Nàng hít một sâu, c/ắn răng đến mặt đứa bé, dù thấy gì, nhưng vẫn cố gắng dỗ nó vui.

 

"Tiểu Thần đừng , Mẫu ở đây nè."

"Bé Tiểu Thần đừng nữa, Mẫu đồ ăn ngon cho con nha."

"Ngoan, đừng nữa, mặt con tím hết ..."

 

Tiêu Tịch Hòa dỗ lâu, đứa bé trong tã lót hề , vẫn hét lên lóc. Nàng khỏi cảm thấy tuyệt vọng. Lúc mới trùng sinh trở về, Tạ Trích Tinh chuyện với nàng về Tiểu Thần lúc nhỏ, cũng nhắc đến chuyện lớn lúc mới sinh. Khi đó nàng chỉ cho vui, giờ tận mắt chứng kiến, chỉ cảm thấy đầu óc sắp nổ tung.

...Là khi nào thì nó nín nhỉ?

 

"Chỉ một buổi sáng, đột nhiên nó nín." Tạ Trích Tinh mặt , một cách tự nhiên.

Vậy rốt cuộc là buổi sáng ngày nào? Chẳng lẽ cứ mãi cho đến lúc đó ? Tiêu Tịch Hòa đang đau lòng đến mức nước mắt sắp rơi, thì Tạ Trích Tinh bên cạnh cuối cùng cũng động đậy.

 

"Mau dỗ nó !" Tiêu Tịch Hòa vội vàng .

Tạ Trích Tinh đến bên giường, chằm chằm đứa bé đang ngừng giường.

 

Tiêu Tịch Hòa dấy lên một dự cảm chẳng lành: "...Chàng gì?"

"Sau khi nàng , đứa bé vẫn cứ ," Giọng Tạ Trích Tinh khàn đặc, "Không chịu nổi nữa ?"

 

Tiêu Tịch Hòa ngây : "Trích Tinh..."

"Ta thử , vẫn ," Tạ Trích Tinh chằm chằm đứa bé, "Ta đưa con tìm nàng nhé."

 

Vừa , từ từ giơ một tay lên, linh lực ngừng tụ đầu ngón tay, tạo thành một quầng sáng mạnh mẽ nhỏ.

Tim Tiêu Tịch Hòa thắt : "Tạ Trích Tinh, gì?!"

 

Tạ Trích Tinh , chỉ im lặng Tạ Thần.

Tiêu Tịch Hòa sắp phát điê/n, liều mạng túm lấy ngón tay , nhưng tay nàng cứ lượt xuyên qua kẽ ngón tay . Dù thể chuyện gì xảy , nàng vẫn tuyệt vọng vô cùng, mắt đỏ hoe nhào lên giường, một mặt dùng thể che chắn cho Tạ Trích Tinh, một mặt khẽ khàng cầu xin đứa bé đang lóc ầm ĩ.

 

"Đừng nữa, đừng nữa..." Giọng nàng run rẩy, "Xin con đừng nữa, Tiểu Thần con ngoan một chút, xin con ngoan một chút."

Ngón tay Tạ Trích Tinh giơ lên đến ngang lông mày, sắp đ/ánh xuống Tạ Thần. Tiêu Tịch Hòa tuyệt vọng nhắm mắt , nhưng tiếng vẫn văng vẳng bên tai đột ngột dừng hẳn.

 

Loading...