Lúc , phía thấy tiếng Hoàng Phật Gia và đám của c.h.ử.i bới đuổi theo. Bốn dám dừng chút nào, lao như bay giữa đám lau sậy ánh trăng, mặc kệ quần áo cào rách. Chúng chạy một mạch đến chỗ để thuyền độc mộc. Kê Minh Đãng chỉ một con đường, nên chúng đành đẩy thuyền xuống nước. nhớ khẩu s.ú.n.g kíp rơi trong đầm lau sậy, nhưng còn cách nào lấy.
Chúng điên cuồng dùng xẻng chèo nước, đưa chiếc thuyền độc mộc giữa hồ.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Hoàng Phật Gia dẫn theo thuộc hạ đến Kê Minh Đãng, tạm thời thuyền để xuống nước, quen đường lối . Chiếc thuyền của chúng chèo vài trăm mét, nhờ lớp sương đêm che phủ, chúng thoát khỏi nguy hiểm. Chúng giảm tốc độ chèo, liên tục về phía Bắc theo phương vị chỉ của la bàn. Mặt hồ rộng hàng trăm héc-, sương mù bao phủ, tìm một cái gò đất nhỏ e rằng dễ dàng.
Đại Yên Điệp thấy cô gái sắc mặt trắng bệch, cho rằng cô dọa sợ, liền : “Không em gái, em gặp ba em là coi như gặp . Con chim ngốc Hoàng Phật Gia đó hung dữ đến mấy, chẳng vẫn em một xẻng đập cho rạp xuống đất ? Chưa cần đến tay , nếu tay thì giang hồ sẽ còn Hoàng Phật Gia nữa. Em đừng thấy đây hình gầy gò, nhưng cân thùy nhỏ vẫn đè ngàn cân, công phu ở chỗ đây! Mà ... xưng hô với em thế nào nhỉ?”
Đôi mắt to tròn của cô gái sáng như những vì giữa đêm sương, mặt vẫn còn vệt nước mắt, cô khẽ : “Em họ Điền, tên là Điền Mộ Thanh.”
Đại Yên Điệp : “Em cứ gọi là Điệp Ca là , hai là em của , Bì Chiến Đấu và Bạch Thắng Lợi. Em gặp con chim ngốc Hoàng Phật Gia đó như thế nào?”
Điền Mộ Thanh kể vắn tắt. Mọi việc gần như đúng với suy đoán của . Cô là giáo viên thực tập của Học viện Mỹ thuật, vô tình Ma Lư về hồ Tiên Đôn tàu hỏa, nên cũng đến xem. Sau khi xuống tàu, cô hỏi Ma Lư đường , đến bờ hồ chụp vài bức ảnh để tài liệu. Ma Lư kiếm chút tiền ngoài, đồng ý dẫn đường cho Điền Mộ Thanh, nhưng về nhà lo liệu một việc , nên mới chậm trễ đến hôm nay. Nếu thì gặp đám Hoàng Phật Gia.
Nói đến việc liên lụy đến cái c.h.ế.t của Ma Lư ở Kê Minh Đãng, Điền Mộ Thanh một phen đau buồn.
: “Nguyên nhân do em, nếu hỏi Ma Lư về chuyện hồ Tiên Đôn tàu, em cũng sẽ thấy, và cũng sẽ nhờ dẫn em đến đây.”
Đại Yên Điệp : “Nói cho cùng thì đây là mệnh. Con chim ngốc Hoàng Phật Gia đó cũng thực sự là chán sống , g.i.ế.c là g.i.ế.c , tưởng bây giờ là thời nào cơ chứ?” Hắn đám Hoàng Phật Gia gọi là “chim ngốc” nhiều nên ấm ức, giờ đây cũng “chim ngốc” liên tục, chỉ sợ thiệt.
Mặt Dày quen Hoàng Phật Gia, hỏi đám đó là ai? Dám coi mạng như cỏ rác, là “Đại tướng hành tẩu” (Tàng Tướng) ở Dự Tây ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ma-thoi-den-mo-ma-o-tien-don/chuong-82-chuyen-ma-o-nui-tiem.html.]
: “Hoàng Phật Gia xuất từ lũ tiểu nhân trong ngõ hẻm, tổ tông tám đời đều bán quẩy chiên, bản cũng từng bán. Một năm nọ, cầm d.a.o đ.â.m , đày lao cải ở Tây Bắc tám năm. Trong trại lao cải, quen một tên tội phạm quen mặt biệt danh là ‘Ách Ba Thành Tử’ (Thành Tên Câm). Nghe tên đó là câm, giỏi dùng t.h.u.ố.c nổ. Sau khi thả, hai chúng nó chiêu mộ một đám thuộc hạ chỉ cần tiền cần mạng, chuyên cái nghề trộm mộ đào huyệt…”
Đang chuyện, sương mù càng lúc càng dày đặc, ánh trăng trời rọi xuống . Mặt nước tĩnh lặng đến kỳ lạ, thỉnh thoảng con cá vảy xanh lớn dài cả thước nhảy lên mặt nước để thở, tạo vài tiếng động.
Mặt Dày lấy đèn pin trong ba lô chiếu sáng. Xung quanh đều là sương mù trắng xóa, la bàn thì thể phân biệt Đông Tây Nam Bắc.
Chắc hẳn là ba rào chắn “Thảo Hài Lĩnh, Thương Mã Sơn, Kê Lung Sơn” ngăn nước , khiến sương mù mặt hồ kéo dài tan.
với Đại Yên Điệp: “Muốn sương mù hồ Tiên Đôn tan , trừ khi trời đổ một trận mưa lớn…” Lời một nửa, thấy tiếng chuyện từ trong sương mù phía . Nghe kỹ, đó chính là băng nhóm trộm mộ vũ trang của Hoàng Phật Gia. Không chúng tìm thuyền độc mộc ở Kê Minh Đãng bằng cách nào, mà đuổi kịp nhanh như .
hỏi Điền Mộ Thanh: “Tổng cộng Hoàng Phật Gia bao nhiêu ?”
Điền Mộ Thanh : “Kể cả là mười bảy .”
Mặt Dày : “Súng kíp đều rơi trong đầm lau sậy . Nếu hai tay mà bọn chúng đuổi kịp, chúng sẽ thành bia sống mất!”
: “May là sương mù, cách mười mét thì phát hiện. Chúng cứ việc chèo thuyền, đừng ai lên tiếng, cách xa Hoàng Phật Gia càng xa càng .”
Đại Yên Điệp : “Phải… như ! Trứng thể chọi với đá!”
Điền Mộ Thanh cũng tham gia giúp đỡ. Bốn ai thêm lời nào, cúi đầu dùng xẻng và mái chèo khua nước. Ai mệt thì nghỉ một lát, nhưng vẫn thể cắt đuôi đám Hoàng Phật Gia. Thời gian cứ thế trôi qua từng giờ, bao xa trong sương mù.
Đột nhiên, chiếc thuyền va một gò đất nhỏ hình dạng như nấm mồ. Không ngờ giữa hồ đầy sương mù như thế , chúng tìm gò đất . Xem , thời vận đến, mèo mù cũng thể vớ chuột c.h.ế.t.