Theo đoán, hồ Tiên Đôn lẽ chôn vùi một vị chư hầu vương thời Tây Hán nào đó, rõ vì mổ bụng thê thảm mà c.h.ế.t. Địa cung chứa vô trân bảo, cùng với nhiều tuẫn táng sống. Có vô truyền thuyết về nơi , tất cả đều mơ hồ khó lường. Lừa Rỗ là bản địa sinh và lớn lên ở Lão Giới Lĩnh, Tây Dư, nên cũng xem gì. bèn đưa nốt nửa bao t.h.u.ố.c Hồng Tháp Sơn còn cho Lừa Rỗ và bảo đừng giấu diếm nữa, kể nhanh lên.
Lừa Rỗ : "Cậu em đúng là bạn ! Có dịp em đến nhà chơi nhé. Tuy nhà nghèo, nhưng món mì xào dầu ở chỗ nơi nào cũng ăn . Vợ chẳng tài cán gì ngoài việc sinh con, nhưng cắm đầu bếp núc nhiều năm, tay nghề mì xào dầu của cô cũng tiếng trong vùng mười dặm quanh đây. Em mà thử là . Giờ em kể nhé, chuyện là của ông cố của ông cố của ông cố ... chung là chuyện của vài đời trong nhà. Năm đó gặp nạn đói, nhiều làng trong núi còn gạo nấu, ăn vỏ cây nhai rễ cỏ, bao nhiêu c.h.ế.t đói. Trong thời buổi đó, Tây Dư cũng là 'thang tướng' (kẻ cướp, lưu manh). Các sơn dân khác sợ gặp thổ phỉ nên dám rừng sâu. một trong đời của nhà tin tà thuật, mà cũng là do đói quá còn cách nào khác, nên Kê Minh Đãng (Đầm Gà Gáy) ở núi Hùng Nhĩ để mò trứng vịt trời.
"Trong hồ một điều kỳ lạ: cá trong nước nhưng ai dám bắt ăn. Chỉ ở khu vực Kê Minh Đãng phía Nam mới từng đàn vịt trời xuất hiện. Trước , thường đến đó săn vịt, lấy trứng vịt trời, nhưng nguy hiểm cũng nhỏ, lỡ sa bùn lầy thì đừng hòng leo lên dễ dàng."
: "Thật lạ lùng! Sao cá trong hồ ai dám ăn? Cá đó trông đáng sợ lắm ?"
Lừa Rỗ : "Em cứ kể tiếp thì sẽ rõ. Năm đó, trong đời nhà Kê Minh Đãng một , đợi cả ngày bên bờ đầm mà thấy con vịt trời nào. Đói đến mức bụng dính lưng. Ông nghĩ lẽ sâu hơn, vịt trời sẽ ở trong những bụi lau sậy rậm rạp. Thế là ông rẽ lau sậy rậm rạp thẳng về phía . Đi một lúc, ây, ông thấy một ngôi mộ lớn từ xa. Ngôi mộ to đến đáng sợ, xung quanh gò mộ là vô nhà cửa. Nếu những căn nhà đó, lẽ ông dám qua. thấy nhiều nhà như , nhiều bên trong, ông nghĩ nhiều nữa. Do đói quá, ông tìm một nhà nào đó để xin chút gì ăn, dù chỉ là một ngụm nước canh cũng .
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ma-thoi-den-mo-ma-o-tien-don/chuong-72-ho-day-tram-thanh.html.]
" khi ông đến gần, chuyện với ai đó cũng thèm để ý. Ông nghĩ: 'Đây là nơi quái quỷ gì, kỳ lạ thế ? Có là khinh lạ nên thấy ngoài đến là ngơ ?' Ông bèn nảy ý định: là lấy đồ trong nhà xem những đó còn giả vờ thấy nữa . Quyết định xong, ông một căn nhà, móc đầy gạo trong chum gạo nhét túi. những đó vẫn mặc kệ ông. Ông mang gạo , về.
"Đi đến gần bụi lau sậy Kê Minh Đãng, ông vẫn còn thắc mắc. Quay đầu một cái, cái đó thực sự khiến ông sợ c.h.ế.t khiếp! Sau lưng ông , ngoài nước thì chỉ nước, gò mộ và nhà cửa biến mất ! Sờ gạo trong túi, gạo cũng biến thành bùn xanh hôi thối, hệt như vớt lên từ đáy hồ ."
chút tin, bèn bâng quơ: "Chắc là gặp tà ma . May mà rời nhanh, nếu thì mất mạng."
Lừa Rỗ : "Ai bảo ! Sau khi thoát , ông những già trong núi kể : Nhiều năm , nơi hồ, chỉ một cổ mộ trong núi, xung quanh là vô gò đất chôn cất tuẫn táng. Sau , tất cả chìm xuống đáy hồ. Những ông thấy đều là quỷ. Vì rào cản trần thế nên gạo cũng thể mang ngoài . Thỉnh thoảng, nửa gò đất phong ấn của cổ mộ nhô lên khỏi mặt nước, vì thế mới gọi là hồ Tiên Đôn. Tương truyền, cá trong hồ đều là cá ăn xác c.h.ế.t nên mới lớn như . Nếu em điều , em còn dám ăn cá hồ đó ?"
lắc đầu, : "Không dám ăn..." thầm nghĩ: "Vịt trời chẳng lẽ ăn tôm cá trong nước ? Sao sơn dân vẫn ăn vịt trời?"
Lừa Rỗ tiếp lời: "Một là vì nơi đây là rừng sâu đường , hai là vì chỗ đó tà khí quá nặng. Vì thế, ngoài hiếm khi đến, còn trong núi cũng chỉ dám đến Kê Minh Đãng săn vài con vịt trời, bắt vài con rái cá. Càng sâu hơn thì tuyệt đối dám ."