Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dương Phương mắt đêm, thể thấy vật trong bóng tối. Anh từ cao xuống, thấy một con cá khổng lồ nổi lên mặt nước phía xa. Khó khăn lắm mới thể nhận hình dáng của nó. Phần con cá nổi mặt nước giống như một ngọn đồi, da dày vảy. Chỉ thấy phần đầu mà thấy phần đuôi. Hai mắt nó chỉ là hai vệt... (chữ thiếu, thể chỉ đôi mắt nhỏ hoặc biến dạng). Hố cát mà thành cổ lún hình dạng như cái phễu cát, là do nhiều nước Hoàng Hà tràn , năm tháng dài lâu phù sa bồi đắp mà thành. Đáy hang thông với dòng nước ngầm. Không ai nước đó sâu đến mức nào. Chỉ thấy miệng con cá khổng lồ mở khép , nhả nhiều khí trắng. Luồng khói trắng xóa thoáng chốc bay trong thành. Quân đội quân phiệt phát hiện tình hình sự đổi, cũng còn tiếp tục leo lên đầu thành nữa. Chúng đều mái nhà và tường thành ngang ngó dọc, ai nấy đều khó hiểu. Nước lũ còn rút, sương mù ?
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Đàm Đài Minh Nguyệt dùng mũi chân chạm Nhị Bảo đang bất động. Nhị Bảo chậm rãi mở mắt , ngơ ngác hỏi: “Tiểu thư, đ.á.n.h c.h.ế.t ?” Đàm Đài Minh Nguyệt : “Tên nô tài vô dụng nhà ngươi! Sao thấy mặt Đồ Hắc Hổ sợ đến mức ngã đất giả c.h.ế.t?” Triệu Nhị Bảo lắp bắp : “Bản lĩnh của tiểu nhân đây, đỡ nổi một chiêu của Đồ Hắc Hổ. Tiểu nhân nghĩ thà giả c.h.ế.t lừa còn hơn thuận tay g.i.ế.c c.h.ế.t. Coi như cũng kiếm chác vài phần lợi lộc. Lão chủ nhân lúc còn sống chẳng thường … Binh bất yếm trá (dùng mưu kế trong chiến đấu đáng chê) …”
Trong lúc chuyện, Đàm Đài Minh Nguyệt cũng thấy sương mù dày đặc trong thành, để ý đến Nhị Bảo nữa, đầu sang hỏi Dương Phương: “Xảy chuyện gì ?” Dương Phương lắc đầu. Trong lòng dấy lên cảm giác chẳng lành, nhưng tài nào đoán chuyện kỳ quái gì sẽ xảy tiếp theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ma-thoi-den-mo-ma-o-tien-don/chuong-67-sa-dong-cu-ngu.html.]
Lúc , càng lúc càng nhiều sương mù tràn trong thành. Xung quanh đám lính tường thành và mái nhà, ngửi thấy một mùi hương lạ xộc thẳng mũi, lập tức mất hết lý trí, vô thức lội nước về phía . Những tên lính tiếp xúc với sương mù ý ngăn cản, nhưng những như mất hồn, ngăn cách nào cũng , lượt từng thẳng miệng con cá khổng lồ. Đuốc lửa cũng từ từ tắt hết.
Dương Phương tận mắt thấy con cá khổng lồ dùng thở (nhả khói sương) từ miệng để dẫn dụ qua, nuốt trọn từng bụng. Bấy nhiêu tên lính hung hãn như hổ sói chút sức lực nào để chống cự giãy giụa. Đến c.h.ế.t cũng c.h.ế.t như thế nào. Anh chứng kiến cảnh tượng quỷ dị vô cùng , khỏi sởn gai ốc, tim đập ngừng. May mắn , nước từ đỉnh hang chảy xuống, sương mù thể bốc lên tới đầu thành.
Đuốc lửa do quân đội quân phiệt thắp lên dần dần tắt hết, trong hang càng lúc càng tối. Đàm Đài Minh Nguyệt và Nhị Bảo nhặt lấy đuốc và s.ú.n.g trường mà đám lính đ.á.n.h rơi, vội vàng châm lửa để soi sáng. Họ phát hiện trong thành đột nhiên yên tĩnh lạ thường. Họ hỏi Dương Phương xảy chuyện gì, đám lính hết? Dương Phương kể cảnh tượng thấy: “Trong hang cá khổng lồ thở mây, dẫn dụ đám lính miệng nó nuốt chửng hết .” Hai xong, kinh hãi vô cùng.