Ta trợn trắng mắt,   đang đè    kéo dậy.
Một lúc lâu ,  mới thở  .
Vừa nãy  thở nổi một , suýt nữa thì ngất .
Đến khi  định thần  kỹ , mới thấy  đè  chính là Giang Dật Thành.
Nước mắt   kìm  lã chã rơi xuống,   đầu  định lao xuống nước  nữa.
"Ngươi buông  , trong lòng ngươi chỉ   phụ của ngươi thôi, bao nhiêu năm trời  một tin tức."
"Con cái và  ngươi đều vứt hết cho , còn bản  ngươi thì ở ngoài tiêu d.a.o tự tại, tiền bạc thì chẳng thấy gửi về,   gửi cho tình nhân của ngươi!"
"Ngươi còn dan díu với nàng , ngươi…,   sống nổi nữa,  thật sự  sống nổi nữa!"
Ta  lóc thảm thiết.
Trong mắt Giang Dật Thành thoáng hiện vẻ áy náy hiếm hoi,  ôm chặt   lòng.
"Xin , xin  nàng,  cũng  ,   tại  nàng   nhận  tiền."
"Ta đều  gửi tiền về mà."
Trong mắt  lóe lên tia lạnh lẽo.
7
Bất kể là Giang Dật Thành  gửi tiền về nhưng  Tống Vân biển thủ.
Hay là  vốn dĩ chẳng hề nghĩ đến việc gửi tiền cho  con , thì kết quả cũng như  cả.
Hắn gửi tiền cho Tống Vân.
Chứ   cho .
Ta còn định  ầm lên nữa thì   vội vàng hô lớn.
"Lý trưởng đến , Lý trưởng đến !"
Lý trưởng  ngoài bảy mươi, là   uy tín đức độ trong thôn chúng .
Mọi  cùng kéo đến nhà Lý trưởng.
Gần như chẳng cần   gì,  chỉ cần  là đủ.
Thím hàng xóm và mấy cô dâu mới  kể  chuyện hôm nay một cách sinh động cho   .
"Nhà A Phù hết gạo nấu cơm , sang đây vay gạo, con bé  bụng còn   mang một ít sang cho nhà  phụ nữa."
"Thế mà   ngửi thấy mùi thịt kho tỏa  từ nhà con Tống Vân ? Nên mới định bụng mang cho nó ít hoa hồi!"
"Thế nhưng, lúc chúng  đến ngoài cửa nhà Tống Vân thì thấy giữa ban ngày ban mặt mà cửa đóng im ỉm! Mặc cho chúng  gõ cửa thế nào cũng  mở!"
"Thấy  chuyện mờ ám,  bảo  đạp cửa, lúc đó cửa mới mở , đợi chúng  xông  thì thấy thằng nhãi nhà họ Giang  đang trốn trong bếp! Trên bàn còn bày bao nhiêu là thịt!  là đồ trời đánh, A Phù nhà chúng  đến bụng còn chẳng no, thế mà nó  cho tiền tình nhân mua thịt ăn!"
Thím hàng xóm vô cùng căm phẫn.
Giang Dật Thành thì mặt mày khó coi, "Thím! Tình nhân nào! Ta và A Vân trong sạch, thím đừng  bậy!"
Thím  khẩy một tiếng, "Trong sạch? Trong sạch mà giữa ban ngày ban mặt  khóa cửa?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ly-phu-dung/chuong-5.html.]
"Trong sạch mà gửi tiền cho nàng , còn vợ  ở nhà thì ăn cám nuốt rau?"
"Trong sạch mà gọi  phụ là A Vân, còn gọi vợ  thì cả tên lẫn họ? Ngươi coi chúng  là đồ ngốc hết chắc?"
Giang Dật Thành  thím mắng cho mặt lúc xanh lúc trắng.
Lý trưởng liếc  ,   nhíu mày  sang Giang Dật Thành.
"Dật Thành,   con  lính  ? Đây là đào ngũ ?"
Sắc mặt Giang Dật Thành biến đổi.
"Không ,  , con chỉ về thăm nhà bình thường thôi!"
Lý trưởng vẫn  hiểu, "Nếu là về thăm nhà,   ở nhà  phụ con? Lại còn cửa đóng then cài?"
Giang Dật Thành  dám trả lời.
Thời buổi , phụ nữ  giữ đạo  vợ là   dìm xuống sông đấy.
Hắn mà trả lời  khéo, mạng của Tống Vân  thể toi đời.
Hắn   cầu khẩn.
Ý tứ đó  hiểu, chẳng qua là   giúp cầu xin tha thứ.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Ta  lạnh một tiếng,  mặt .
Coi như   thấy.
Lý trưởng thấy Giang Dật Thành ấp a ấp úng    nửa lời, liền  chuyện   trong sạch.
"Dật Thành, chuyện  là con   đúng , theo lệ làng , nếu  phụ con thật sự  giữ đạo  vợ, là   dìm xuống sông đó! Ngay cả con cũng sẽ ..."
"Đợi ! Ai dám phạt con trai !"
8
Lời Lý trưởng còn  dứt,    thấy  chồng , Lưu Tam Hoa,  Tống Vân dìu .
Lưu Tam Hoa  thấy  liền   một lời  tới, "Bốp!" một tiếng tát thẳng  mặt !
"Đồ tiện nhân! Ai cho mày gây sự?"
Giang Dật Thành  ngờ    thấy      rằng  tay,  kéo    lưng, "Mẹ! Mẹ  gì ?"
Tống Vân thấy Giang Dật Thành che chở , sắc mặt trắng bệch, cúi đầu xuống.
Lưu Tam Hoa thì hung tợn  , "Mày còn bênh nó!"
"Chút chuyện nhỏ trong nhà mà cũng    mẩy đòi sống đòi chết, bản  nó  đê tiện, còn đến gây họa cho mày và A Vân, đúng là đáng chết!"
Bà  khinh thường liếc  một cái,   sang  Lý trưởng.
"Lý trưởng, chuyện Dật Thành nhà  về,   lâu , là  bảo nó đưa tiền cho A Vân, cũng là  bảo nó về thì đến thăm A Vân !"
"Sao hả? Ta  , bảo nó  thăm con dâu  thì   ? Hử? Đây là cái lý lẽ gì?"