LY Hôn Xong - Lăng Tổng Hối Hận Rồi - Chương 64

Cập nhật lúc: 2025-08-06 12:02:00
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Thần Lăng Mạc , bèn dìu Diệp Chấn Sơn về phía cửa, Lăng Mạc lẳng lặng theo .

“Lăng Mạc!” Cố Bích Hoa đột nhiên cất giọng gọi từ phía .

Lăng Mạc đầu , bước chân cũng chẳng hề dừng, theo Diệp Thần, tựa như một chiến binh tận tụy với nhiệm vụ của , một hình ảnh khiến Cố Bích Hoa thấy nhói đau trong mắt.

Có một bí mật, bà cũng chôn chặt trong lòng từ lâu. Ba năm , bà cố tình giở trò đôi giày của Diệp Thần, cũng là bởi vì cô con gái cưng của bà lòng Lăng Mạc.

Với tư cách là một , vì trái tim thiếu nữ của con gái đầu rung động, bà lén lút quan sát Lăng Mạc, nào ngờ bắt gặp khoảnh khắc trong xe ngắm Diệp Thần.

Hai lý do hợp , mới khiến bà nảy sinh sát ý với Diệp Thần.

Chẳng ngờ, sự đời trớ trêu, bà thành tác thành cho Diệp Thần và Lăng Mạc.

   

Lăng Mạc lái xe, Diệp Thần và Diệp Chấn Sơn ở hàng ghế .

Trong xe vô cùng yên tĩnh, ngoài tiếng động cơ khẽ ù ù, ngay cả thở của cũng thể thấy rõ.

“Thần Thần, lúc nào rảnh, ba đưa con thăm con nhé.” Đây là đầu tiên trong suốt hai mươi mấy năm qua, Diệp Chấn Sơn chủ động nhắc tới của Diệp Thần mặt cô.

tuanh1

Ánh mắt Diệp Thần lóe lên niềm vui bất ngờ: “Ba, con cảm ơn ba!”

“Con bé ngốc , đều là ba nợ con, cảm ơn thì cũng là ba cảm ơn con mới đúng.” Vừa nếu Diệp Thần xuất hiện, ông suýt nữa phạm sai lầm lớn. Giờ bình tĩnh nghĩ , vì một đàn bà lòng lang sói như mà đánh cược cả tính mạng của , thật sự đáng.

“Ba, khi nào ba đến Bắc Kinh ạ?” Diệp Thần chuyển chủ đề, cô khí tiếp tục trĩu nặng.

“Chắc là cuối tháng .” Diệp Chấn Sơn thở dài một . “Trước đây, ba chỉ một lòng leo lên những vị trí cao hơn. Bây giờ tuổi lớn, ba đột nhiên cảm thấy một cuộc sống an , vợ hiền, con cái hiếu thuận mới là điều hạnh phúc nhất đời .”

“Ba…” Những lời đầy xúc cảm khiến hốc mắt Diệp Thần bất giác đỏ lên nữa.

“Lăng Mạc.” Diệp Chấn Sơn chợt về phía Lăng Mạc đang lái xe. “Sau khi ba đến Bắc Kinh, phiền chăm sóc cho Thần Thần thật .”

Lăng Mạc chuyên tâm tình hình giao thông phía , giọng vẫn trầm như khi: “Cháu sẽ.”

Diệp Thần bóng lưng , đôi tay trắng trẻo thon dài đang nắm lấy vô lăng, lồng n.g.ự.c bỗng dâng lên một luồng ấm lạ kỳ. Cô gì, mà thực , cô cũng cần . Người đàn ông từng là chồng cô dùng chất giọng du dương động lòng của để lên tất cả.

Diệp Chấn Sơn thường ngày bận rộn, thêm một hồi giày vò trong phòng bao, cộng với men rượu ngấm, chẳng bao lâu ngủ trong xe.

Diệp Thần sợ ông lạnh, định cởi áo khoác của – một chiếc áo gió dáng dài qua hông – để đắp cho ông. Cô cởi chiếc cúc đầu tiên, một giọng mang theo tia vui từ phía truyền đến tai cô: “Không lấy áo của em, lấy của !”

“Gì cơ?” Diệp Thần ngỡ nhầm.

Thực tế, khi một tiếng phanh xe gấp gáp vang lên bên tai, Diệp Thần vô cùng chắc chắn rằng hề nhầm. Bởi vì xe còn dừng hẳn, một tay của đàn ông rời khỏi vô lăng và bắt đầu cởi áo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-xong-lang-tong-hoi-han-roi/chuong-64.html.]

Trong lúc cô còn đang ngẩn , một chiếc áo khoác nam xuất hiện ngay mắt.

Thấy cô chần chừ mãi nhận, đàn ông chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh sapphire chút mất kiên nhẫn: “Sau , áo của chỉ một em khoác!”

Ánh mắt đàn ông rực cháy, giọng điệu nghiêm túc lạ thường.

Lúc , dám bá đạo với một phụ nữ như , là bởi vì thế giới vẫn sự tồn tại của một nhóc con nào đó.

Mãi , khi tiểu thiếu gia nhà họ Lăng phiên bản thu nhỏ kinh thiên động địa giáng thế, nhóc chỉ chiếm dụng áo khoác của vợ , mà còn chiếm luôn cả chiếc giường vốn thuộc về . Lăng tổng chỉ thở dài một tiếng, thầm công nhận thằng nhóc cao tay, quả nhiên là núi cao còn núi cao hơn.

Diệp Thần ngây , thấy sắc mặt âm trầm, cô thêm gì nữa, vươn tay nhận lấy, trong lòng thầm nghĩ, Lăng Mạc cứ như trẻ con thế , đổi sắc mặt là đổi ngay .

   

Cái lạnh đầu xuân se sắt, thêm trời về khuya, dù đang mặc áo gió, Đoan Mộc Vũ cũng thỉnh thoảng nhảy dựng lên tại chỗ mấy cái để xua cái lạnh đang ngừng xâm chiếm cơ thể.

Không còn nghi ngờ gì nữa, muộn thế thể gọi Vũ đại thiếu gia nhà khỏi chốn ôn nhu, phóng mắt khắp thế gian , ngoài lão gia nhà thì chỉ Lăng Mạc.

Anh ngẩng đầu lên, khi thấy đàn ông đang thong thả bước tới chỉ với một chiếc áo sơ mi mỏng manh, mắt bất giác trợn tròn: “Lăng Mạc, đang diễn vở kịch gì thế?”

Theo thấy, trời lạnh thế mà Lăng Mạc mặc ít như , chỉ một khả năng duy nhất, đó là dục cầu bất mãn, lửa giận đốt cho nóng bừng nên cảm thấy lạnh.

Vô thức cúi đầu , Đoan Mộc Vũ tức thì cảm thấy tự ti, dạo buông thả quá độ , nếu thấy lạnh run thế .

Lăng Mạc nhếch môi, gương mặt vốn lạnh lùng quanh năm hiếm hoi lắm mới nở một nụ phóng đãng bất cần: “Người bảo tìm, tìm ?”

Đoan Mộc Vũ đưa tay lên miệng hà : “Người mà Lăng đại tổng tài tìm, dù đào ba tấc đất, cũng sẽ tìm cho .”

“Ở ?” Lăng Mạc thèm để ý đến màn kể công của .

Đoan Mộc Vũ liếc chiếc xe đang đậu cách đó xa, gương mặt điển trai hiện rõ vẻ oán thán: “Cậu xem, chỉ vì đó là mà Lăng đại tổng tài tìm, nên đối xử với bao. Bản thì ngoài xe hứng gió lạnh, còn để trong xe thoải mái nhạc, hưởng điều hòa. Haizz… đời còn tìm đàn ông thứ hai trai bụng như đây?”

Chẳng đợi Đoan Mộc Vũ khoe khoang xong, Lăng Mạc bước đến bên cạnh xe và mở cửa .

Đoan Mộc Vũ nhướng mày, đang định theo thì cánh tay mạnh mẽ, rắn rỏi của Lăng Mạc lôi tuột đang trong xe ngoài.

Có thể thấy, dùng sức lớn, bởi vì khi cảm nhận nguy hiểm, dù bám chặt lấy cửa xe, vẫn Lăng Mạc ném thẳng xuống đất.

Đoan Mộc Vũ giật , vẻ cợt nhả gương mặt lập tức biến mất, đó là sự nghiêm túc: “Lăng Mạc, thế?”

Anh vốn tưởng mà Lăng Mạc bảo tìm ích cho việc kinh doanh của , nên mới đối xử khách sáo như . Xem bây giờ, khả năng đây là kẻ thù đội trời chung.

Nếu , cũng chẳng cần khách khí với nữa, tay ngăn cản mà chỉ bên cạnh lạnh lùng quan sát. Quen Lăng Mạc bao nhiêu năm, đây đầu tiên thấy tức giận như , thật sự chiêm ngưỡng cho kỹ một phen. Nếu thể, còn chụp để kỷ niệm.

 

Loading...