LY Hôn Xong - Lăng Tổng Hối Hận Rồi - Chương 63
Cập nhật lúc: 2025-08-06 12:01:46
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Chấn Sơn uống ít rượu, lá gan cũng vì thế mà lớn hơn hẳn. Đôi mắt ông đỏ ngầu, móng tay sắc nhọn cào lên mu bàn tay những vệt m.á.u hằn sâu, mà ông chẳng hề thấy đau. Đôi tay , tựa như gọng kìm sắt, càng lúc càng siết chặt lên cổ Cố Bích Hoa.
Nhìn cảnh tượng đó, trái tim Diệp Thần như vọt lên đến tận cổ họng. Cô sợ rằng cứ tiếp tục thế , Cố Bích Hoa thật sự sẽ bóp chết.
Cô mở tung cửa phòng bao, lao như bay sang phòng bên cạnh, dùng hết sức đẩy mạnh cánh cửa . “Ba, mau buông tay!”
tuanh1
Diệp Chấn Sơn ngỡ rằng men say tai ù nên nhầm, ông ngẩng đầu phía cửa, ánh mắt phần đờ đẫn. Cùng lúc đó, lực tay đang siết cổ Cố Bích Hoa hề giảm nửa phân.
Đứng ở cửa, Diệp Thần cảm nhận rõ ràng rằng Cố Bích Hoa đang dần thở nổi, sự sống và cái c.h.ế.t chỉ còn cách trong một tích tắc.
“Ba.” Diệp Thần kịp nghĩ nhiều, cô chạy tới, dùng sức gỡ đôi tay đang siết chặt cứng của ông khỏi cổ Cố Bích Hoa. “Ba mau buông !”
“Tao buông! Tao chịu đủ lắm , cùng lắm thì một mạng đổi một mạng!” Diệp Chấn Sơn mượn rượu càn, lực tay tăng thêm vài phần.
“Ba ơi, đừng mà!” Diệp Thần hoảng đến bật . “Ba, ba mau buông , con chỉ một ba là ba thôi, con thể ba!”
“Đứa con ngốc của ba.” Diệp Chấn Sơn lời của cô cho rung động, hốc mắt thoáng chốc hoe đỏ, tay cũng buông lỏng . Ông ôm chầm lấy Diệp Thần. “Con gái ngốc của ba , ba cứ ngỡ đưa con về bên thì con sẽ sống hạnh phúc, mà… ba năm , con suýt chết.”
“Ba, ba say .” Diệp Thần chỉ nghĩ ông say nên bừa. Ba năm cô suýt c.h.ế.t ư, chính cô hề .
“Con gái ngoan, là ba với con.” Diệp Chấn Sơn bỗng bật nức nở như một đứa trẻ.
Tình phụ tử m.á.u mủ ruột rà, Diệp Thần thấy ông , lòng cô cũng quặn thắt , mắt nhòe một tầng nước. “Ba, ba với con. Nếu ba, đời cũng sẽ con.”
Xem kìa, đó chính là Diệp Thần, con gái để cho bất cứ hận thù bất mãn nào che mờ đôi mắt, con gái vẫn giữ sự lương thiện của giữa thời đại xô bồ và phù phiếm .
Ở cửa phòng bao, tựa đó là một đàn ông phong thần tuấn lãng. Khóe môi đang nở một nụ ý vị khi phụ nữ của . Kể từ hôm nay, cô sẽ thực sự trở thành phụ nữ của .
Điện thoại reo lên, ánh mắt sắc như đuốc của lạnh lùng quét qua phòng bao, khi dừng Cố Bích Hoa đang ngã sõng soài đất, hồn xiêu phách lạc, ánh mắt càng thêm rét buốt.
Chắc chắn rằng bà tạm thời gây sóng gió gì, mới yên tâm xoay ngoài điện thoại.
Là Đoan Mộc Vũ gọi tới, hỏi chuyện tiến triển thế nào , mấy kẻ cặn bã chốn quan trường thuận lợi kéo một Diệp Chấn Sơn thanh liêm đến chốn ăn chơi trụy lạc .
Lăng Mạc nhiều, chỉ “Ừ” một tiếng đơn giản, thuận miệng thừa nhận món nợ ân tình .
Đoan Mộc Vũ điều mà dừng , ngược còn thừa thắng xông lên hỏi Lăng Mạc định báo đáp thế nào.
Lăng Mạc nhếch môi, chỉ ba chữ, khiến cho Đoan Mộc Vũ ở đầu dây bên suýt nữa thì nhảy dựng lên, cuối cùng kết thúc bằng một tiếng hừ lạnh và hành động dập máy.
Anh điều gì khác, mà là tên của một : “Chu Phượng Phượng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-xong-lang-tong-hoi-han-roi/chuong-63.html.]
Về việc Chu Phượng Phượng là ai, về việc tại trong những ngày tháng , Đoan Mộc Vũ chẳng phân trái mà luôn giúp đỡ Lăng Mạc, Diệp Thần mới hết thảy đều liên quan đến phụ nữ tên Chu Phượng Phượng đó.
Lúc Lăng Mạc phòng bao, tình hình bên trong hơn nhiều, ít nhất thì hai cha con vốn đang lóc nín.
“Ba, ba cứ yên tâm đến Bắc Kinh , con lớn thế , chẳng lẽ còn tự chăm sóc ạ.” Diệp Thần dìu Diệp Chấn Sơn xuống ghế sô pha.
Vừa , là đầu tiên từ khi sinh đến giờ, cô cảm nhận tình phụ tử nồng đậm và sâu sắc của Diệp Chấn Sơn dành cho . Hóa , ông thương, cũng chẳng thiên vị, mà bởi vì quá yêu thương, sợ tổn thương cô, nên chỉ thể giả vờ như mấy quan tâm.
Diệp Chấn Sơn tỉnh rượu nhiều, ông con gái với vẻ mặt đầy áy náy. “Con bé ngốc, giờ thì con tại con gả cho Lăng Mạc, ba đồng ý ngay chứ?”
Diệp Thần gật đầu. “Vâng ạ.” Là cô hiểu lầm Diệp Chấn Sơn . Vốn dĩ cô cứ ngỡ ông là để bù đắp cho cô vì nhường suất du học cho Diệp Gia Di, ngờ rằng, ông thế là để cô thể dọn khỏi nhà họ Diệp.
Tất cả chẳng vì điều gì khác, chỉ bởi vì ông nhận Cố Bích Hoa nổi sát tâm với cô.
Mẹ kế g.i.ế.c con chồng, chuyện xem vẫn thường xảy trong xã hội, nhưng đặt chính cảnh của , Diệp Thần chút hiểu nổi. Nếu Cố Bích Hoa g.i.ế.c cô, nhân lúc cô còn nhỏ mà tay, cớ gì đợi đến khi cô lớn thế ?
Lăng Mạc bước phòng bao, liếc Cố Bích Hoa vẫn đang bệt đất. Gương mặt vẫn tuấn lãng, nhưng ánh mắt vô cùng âm u. “Lúc nhỏ tay với em, là vì bà cảm thấy em đủ sức uy hiếp. Đợi đến khi em lớn , nhất là khi ba em ngấm ngầm lập di chúc, để phần lớn tài sản nhà họ Diệp cho em, lòng bà liền nảy sinh bất mãn.”
Anh ở góc độ của một ngoài cuộc, phân tích chuyện một cách chuẩn xác sai một li.
“Là ?” Toàn Diệp Thần dâng lên một luồng khí lạnh. Đây chính là mà cô gọi là suốt hai mươi mấy năm trời, đến cuối cùng, bà vẫn g.i.ế.c cô.
Lại một màn kịch m.á.u chó nữa, ?
Cố Bích Hoa ôm cổ, níu đệm sô pha để dậy. “Mày, cái đồ con hoang , mày dựa mà cướp tài sản thuộc về con gái tao!” Nói cho cùng, đây cũng chỉ là một vì lợi ích của con gái mà cam tâm mạo hiểm.
Đối với Diệp Gia Di, đây là một hết lòng vì con, nhưng đối với Diệp Thần thì …
Chẳng trách, trong câu chuyện Bạch Tuyết, lúc nào cũng một mụ dì ghẻ độc ác.
“Thần Thần, đừng nhiều lời vô ích với bà gì, ngày mai ba sẽ ly hôn.” Diệp Chấn Sơn chen .
Một câu “ly hôn” khiến Cố Bích Hoa ngẩng phắt đầu lên, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin. “Diệp Chấn Sơn, ông gì… Ông ly hôn với ?”
“Phải, ly hôn với bà. thể chịu đựng nổi bà nữa , đàn bà độc ác !” Diệp Chấn Sơn nghiến chặt răng, trong đầu chợt hiện lên hình ảnh phụ nữ dịu dàng năm xưa.
Vì cái gọi là quyền thế và địa vị, ông nhẫn tâm ruồng bỏ nàng, để đến cuối cùng mới nhận tất cả chỉ là hư ảo, bản sai lầm đến mức thể cứu vãn.
Diệp Thần hé miệng, định gì đó thì Lăng Mạc nhanh hơn một bước, cất lời: “Thần Thần, hết cứ dìu ba về nhà . Có vài chuyện, cứ để ngày mai .”