Nói  thì,  quen   chồng   cả khi quen Lục Nham.
 
Lần đầu  gặp bà là  năm lớp 12, khi  còn đang học cấp ba.
 
 là một đứa trẻ mồ côi.
 
Rõ ràng học lực của   , gia cảnh thì nghèo khó,  mà suốt hai năm liền   tên trong danh sách học bổng của trường.
 
Năm lớp 12 là năm cuối,  quyết tâm đánh cược một .
 
Chỉ cần xin  học bổng,  sẽ     thêm nữa,  thể mua một đôi giày  chân, thậm chí mỗi sáng còn  thể ăn một quả trứng để đủ dinh dưỡng học hành.
 
… nơi nước cạn thì rùa rắn lắm.
 
Năm thứ ba,  vẫn   tên.
 
 liều một phen: khi doanh nhân tiêu biểu đến trường phát biểu,  lặng lẽ tránh mặt giáo viên và bạn học, lao thẳng lên bục diễn thuyết.
 
Người đang phát biểu khi đó — chính là  chồng .
 
Tóc ngắn chấm tai, mặc bộ vest  gắn nhãn hiệu nhưng vô cùng tinh tế và trang nhã. Bà   ánh mặt trời mà rực rỡ như phát sáng.
 
Lúc đó bà đang :
 
“Các em nữ sinh, nhất định  chăm chỉ học tập…”
 
 quỳ “rầm” xuống, nghẹn ngào :
 
“Cháu  học tiếp.
Thành tích cháu  .
Chỉ cần một ít tiền, cháu  thể học hết lớp 12 và thi  một trường đại học .”
 
  bà đầy khát vọng — vì  , đây là cơ hội cuối cùng của .
 
Phía , hiệu trưởng và chủ nhiệm nghiến răng kèn kẹt.  hiểu  rõ, những suất học bổng  giờ đều  cháu gái của hiệu trưởng và cháu trai của chủ nhiệm chiếm mất.
 
Việc  , rõ ràng là đánh cược bằng tất cả.
 
Nếu thắng —   tiền  học, dù   gây khó dễ cũng chấp nhận.
 
Nếu thua —   bỏ học,  Nam  công nhân.
 
  chồng  đỡ  dậy, lập tức sai thư ký kiểm tra tính hợp lệ của danh sách học bổng.
 
Bà còn trấn an :
 
“Đừng lo, cô nhất định sẽ cho cháu một lời giải thích.”
 
  cần gì lớn lao, chỉ mong  mỗi tháng 300 tệ học bổng thôi.
 
 bà  đến mức,  chỉ vạch trần sự gian lận của ban giám hiệu, còn  rằng nếu  tiếp tục học ở đây thì chắc chắn sẽ  “trù dập”.
 
Thế là bà chuyển  sang trường cấp ba của huyện.
 
Năm đó,   còn  lo ăn no mặc ấm, chỉ cần học hết , đỗ  đại học  để đền đáp ân tình của bà.
 
Suốt 4 năm đại học,   từng ngắt liên lạc với bà.
 
  rõ tại , nhưng  luôn  cảm giác  thiết với  chồng — tuy  ngoài thấy bà nghiêm khắc, lạnh lùng, nhưng trong mắt , bà  giống…  ruột.
 
Sau khi  nghiệp,  vô tình gặp Lục Nham đến văn phòng bà xin tiền.
 
Hôm đó bà uống chút rượu,  đầu tiên  chồng  — một  phụ nữ mạnh mẽ,  thổ lộ nỗi lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-toi-be-con-om-dui-me-chong-ty-phu/3.html.]
 
Bà , bà đau đầu nhất là đứa con nuôi : chậm chạp, lười biếng, lớn  mà vẫn    yêu. Bà   ăn   với Giáo sư Lục.
 
 lướt  bức ảnh trong ví bà — là ảnh bà và chồng khi còn trẻ. Bà  ngọt ngào, tóc tết hai b.í.m đen bóng — khác xa hình ảnh sắc sảo hiện tại.
 
Không hiểu ,  nổi m.á.u liều, quyết định cưới Lục Nham.
 
  kéo   về nề nếp, dạy  sống  trách nhiệm, hiếu thảo với .
 
Yêu  ,  tình cảm   —  quan trọng.
 
 chỉ   bà  lo lắng thêm nữa.
 
 giờ, Lục Chi Thành đòi ly hôn với bà, Lục Nham thì nhận  đàn bà   .
 
Cả hai… đều  cần bà nữa.
 
 cố gắng kiềm chế khóe môi đang   hơn cả bóp cò s.ú.n.g AK.
 
Bây giờ, bà… cuối cùng cũng là  của riêng  !
 
Lục Chi Thành  ly hôn với  .
 
Lục Nham thì mở miệng là đòi sét đánh, đe dọa   rằng nếu  chia thêm cho   ba căn nhà và mười triệu tệ tiền mặt, thì sẽ cắt đứt quan hệ  con.
 
Anh  chắc tưởng vì   sinh con cho   thì đương nhiên sẽ  về phía  , nên kéo một nhóm chat riêng    ,  bắt đầu lên mặt dạy đời trong đó:
 
Lục Nham:
“Vương Nhược Tuấn chẳng qua chỉ là một con gà mái   đẻ trứng,   chẳng  cũng  dựa   mà dưỡng lão ?
Để  dọa cho bà  sợ một phen, bà  nhất định sẽ chia hết gia sản cho !”
 
Tô Dĩnh:
“Con trai giỏi quá! Chờ lấy  tiền,  đưa con  nước ngoài chơi nhé!”
 
Lục Chi Thành:
“Cả nhà chúng  cùng .”
 
Sau đó, Lục Nham còn đổi tên nhóm chat thành: [Gia đình Lục yêu thương hòa thuận].
 
Họ tính toán  , nhưng đáng tiếc —  nhanh  đó, Lục Nham nhận  thông báo xử lý đơn ly hôn mà   đặt hẹn .
 
Anh  như  sét đánh giữa trời quang:
 
“Chỉ vì    tiền,   nhà, mà em  ly hôn với ?!”
 
Cười c.h.ế.t mất! Nếu  vì  , thì ai thèm cưới cái xác   như ?
 
 sống với  nhiều năm,  quá hiểu tính Lục Nham, nên bày  vẻ mặt rầu rĩ:
 
“Anh cũng  mà, là nhờ  nên em mới quen  .
Giờ   cắt đứt với , nhận Tô Dĩnh   ruột...
Vậy Tô Dĩnh sẽ  em thế nào? Còn cả con gái chúng  nữa?”
 
“Hay là…  mắt cứ ly hôn  , đợi bố   với Tô Dĩnh giải quyết xong,
    giúp em  mặt bà ,  tính tiếp chuyện của .”
 
Lục Nham ích kỷ, lúc nào cũng nghĩ cho bản  .
 
Thấy   còn lưỡng lự,  châm thêm dầu  lửa:
 
“Em ở  với ,  gì cũng dễ cập nhật thông tin cho .
Để con gái chúng  ở cạnh  nhiều hơn,   bà  thương cháu mà chia thêm tài sản cho  thì ?”