Lưu đày thần y mang theo không gian chạy nạn - Chương 1212
Cập nhật lúc: 2024-09-26 20:58:10
Lượt xem: 86
Tương lai giang sơn Đại Thuận đều là của hắn ta, hắn ta làm sao có thể đành lòng mất đi Mặc Cửu Diệp và nam nhi Mặc gia những tướng tài dũng mãnh lại trung thành với triều đình này?
Hách Thượng thư biết mình nói những lời này cũng không có tác dụng gì, Nam Vũ chắc chắn phải gặp Mặc Cửu Diệp.
Về phần Mặc Cửu Diệp sẽ như thế nào, những thứ này không phải ông chi phối được.
Hai người nói chuyện dọc đường, đi đến phủ Thượng thư.
Tới phủ Thượng thư, Nam Vũ không chờ được nữa kéo Mặc Cửu Diệp vào thư phòng của Hách Thượng thư.
Mặc Cửu Diệp biết Nam Vũ vội vã tìm hắn như vậy nhất định có liên quan đến chuyện trên triều đình.
Cho dù chuyện lớn chuyện nhỏ, hắn đều đã quen không che giấu Hách Tri Nhiễm, đúng lúc này Hách Tri Nhiễm cũng ở đây, Mặc Cửu Diệp hoàn toàn không để ý đến suy nghĩ của Nam Vũ, lôi kéo tức phụ cùng đi vào thư phòng.
Nam Vũ cũng biết rõ tình hình giữa phu thê Mặc Cửu Diệp, cũng không cảm thấy bất ngờ với chuyện này.
Hách Tri Nhiễm ở đây, có lẽ còn có thể là một chuyện tốt, lỡ như Mặc Cửu Diệp không bằng lòng, phu nhân của hắn đồng ý, như vậy cũng có thể có một ít tác dụng trợ giúp.
Sự việc khẩn cấp, lần này Nam Vũ không hề đi lòng vòng với phu thê Mặc Cửu Diệp, đi thẳng vào vấn đề.
Hắn ta trịnh trọng hành lễ với Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm trước.
"Cửu công tử, Cửu phu nhân, Nam Vũ hy vọng Mặc gia có thể quay lại triều đình giúp đỡ ta."
Hắn ta nói là giúp đỡ ta, chứ không phải quốc gia hay Thuận Vũ Đế, chính là hy vọng Mặc Cửu Diệp có thể nể tình hữu nghị giữa bọn họ để giúp đỡ hắn ta.
Mặc Cửu Diệp vốn tưởng rằng lập trường của mình đã bày tỏ rất rõ ràng với Nam Vũ, đồng thời hắn cũng cho rằng Nam Vũ là người hiểu hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/chuong-1212.html.]
Bây giờ hắn ta vừa nói xong, điều đầu tiên Mặc Cửu Diệp nghĩ đến chính là từ chối.
Hách Tri Nhiễm ở một bên nghe thế, lại nảy sinh ý nghĩ khác.
Không đợi Mặc Cửu Diệp mở lời từ chối, Hách Tri Nhiễm kéo ống tay áo của hắn lại, sau đó đưa mắt tỏ ý tạm thời hắn đừng mở miệng.
Mặc Cửu Diệp nuốt lại lời đã tới bên miệng, có phần khó hiểu nhìn chằm chằm Hách Tri Nhiễm.
Tuy trong lòng Hách Tri Nhiễm có suy nghĩ của mình, nhưng trước khi được Mặc Cửu Diệp đồng ý, nàng cũng không định nói ra.
"Tam hoàng tử, người cũng biết cảnh ngộ của Mặc gia, càng hiểu rõ nỗi oan khúc của Mặc gia.
Hiện nay Mặc gia ta khó khăn lắm mới thu xếp ổn thỏa ở Tây Bắc, chưa bao giờ suy nghĩ lại tiếp tục lội vào vũng nước đục triều đình."
Theo lý, nếu Hách Tri Nhiễm từ chối Nam Vũ, nên trực tiếp nói sẽ không tham dự chuyện triều đình nữa.
Thế nhưng nàng đổi không tham dự nữa thành chưa bao giờ suy nghĩ.
Nếu gặp được người biết nghe, thì sẽ cho rằng việc này không phải hoàn toàn không có đường thay đổi.
Nam Vũ thông minh như vậy, làm sao có thể không nghe hiểu hàm nghĩa trong lời nói của Hách Tri Nhiễm?
"Nếu như vậy, Cửu công tử và Cửu phu nhân một lần nữa cân nhắc việc này cũng không sao, hôm nay ta ở đây cam đoan, nếu như Mặc gia đồng ý quay lại triều đường, ta có thể góp lời với phụ hoàng, phong một vương vị cho các ngươi như thế nào? Đương nhiên, ta cũng biết người Mặc gia đã không còn hứng thú gì với những thứ này, nhưng các ngươi cũng phải suy nghĩ cho đời sau của Mặc gia đúng chứ?"
Thật ra, vừa rồi Hách Tri Nhiễm nói như thế kia, không phải vì khát vọng tước vị gì đó như thế nào, nàng càng không có cân nhắc vấn đề đời sau gì.
Hiện giờ Mặc gia sinh sống ở Tây Bắc, tuy cuộc sống không lo âu, nhưng dù sao bọn họ đều là thân phận bách tính bình thường.