Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lưu đày thần y mang theo không gian chạy nạn - Chương 1148

Cập nhật lúc: 2024-09-24 00:12:23
Lượt xem: 77

Hách Tri Nhiễm nhanh chóng kiểm tra nhóm m.á.u của Viên quý phi, chuẩn bị loại m.á.u tương đồng nhóm m.á.u với bà ấy, như người ta nói thì là hai bút cùng vẽ, nhưng trong trường hợp của Hách Tri Nhiễm, nói bốn bút cùng vẽ cũng không ngoa.

Thời gian có hạn, tứ chi của Viên quý phi đều được Hách Tri Nhiễm sử dụng.

Trên cánh tay kẹp một dụng cụ đo nhịp tim, có thể quan sát sự thay đổi của tình trạng bệnh bất cứ lúc nào.

Sau khi mất nước một thời gian dài, chức năng tim của con người sẽ bị tổn hại, bịch truyền nước điều trị tim đang treo trên cánh tay còn lại của Viên quý phi.

Trên hai chân, một chân treo dung dịch dinh dưỡng, chân còn lại treo huyết tương.

Theo lý mà nói, những loại dược phẩm này tốt nhất nên sử dụng riêng lẻ, nhưng đây là tình huống đặc biệt, không biết khi nào nguy hiểm bên ngoài sẽ ập tới, Hách Tri Nhiễm không dám giữ Viên quý phi trong không gian quá lâu.

Dù vậy, nàng cũng không ở mãi trong không gian quá lâu, cứ chốc chốc lại ra thăm dò tình hình bên ngoài.

Vương ma ma rất hiểu chuyện, dù trong lòng lo lắng cho tình trạng của quý phi nương nương nhưng cũng không tùy tiện đến quấy rầy.

Bà ấy quả thực đói đến nỗi sắp chết, nấu thứ đồ ăn không rõ tên kia theo phương pháp Hách Tri Nhiễm chỉ.

Sau khi nấu chín, bà ấy phát hiện hóa ra đây là mì sợi.

bà ấy sống mấy chục năm rồi, trong cung còn có thứ đồ ngon đồ tốt nào mà chưa từng thấy?

Thế mà đây lại là lần đầu tiên bà ấy thấy mì sợi phơi khô.

Sợi mì không những đã phơi khô mà còn rất mảnh, gần như đã làm thay đổi nhận thức của bà ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/chuong-1148.html.]

Bà ấy háo hức ăn một miếng, không biết có phải do quá đói không mà thấy còn ngon hơn cả những sơn hào hải vị trong cung.

Con người một khi đã ăn no thì sẽ dễ buồn ngủ, Vương ma ma cũng không ngoại lệ, huống hồ những ngày qua bà ấy luôn chăm sóc cho Viên quý phi, nên không nghỉ ngơi tử tế.

Lúc này có Cửu công tử và phu nhân của hắn ở đây, Vương ma ma cũng yên tâm, bà ấy dứt khoát trở về phòng mình nghỉ ngơi, giống như Cửu công tử đã nói, bổ sung tinh lực để chăm sóc cho nương nương.

Mặc Cửu Diệp canh gác trong phòng của Viên quý phi cho đến khi trời bên ngoài sắp sáng.

Khi hắn và Hách Tri Nhiễm tới chỗ của Viên quý phi, kế hoạch ban đầu là muốn nghe ngóng vài tin tức, không ngờ Viên quý phi lại ốm nặng.

Tạm không nói đến ấn tượng của hắn về Viên quý phi tốt ra sao, riêng việc bà ấy có quan hệ mẹ con ruột với Phi Nam Vũ, là hắn đã không thể không quan tâm rồi.

Xem ra, hôm nay e là không thể xuất cung được rồi.

Đúng lúc này, Hách Tri Nhiễm đưa Viên quý phi ra khỏi không gian.

"Nhiễm Nhiễm, không biết nhạc phụ có tới chỗ Phí tiên sinh theo ý chúng ta không, còn nữa, chúng ta không về, chắc chắn ông ấy sẽ lo, chi bằng để Tiểu Bạch đưa thư về, để ông ấy đỡ lo lắng, cũng tiện tìm hiểu tình hình ngoài cung hôm nay."

Hách Tri Nhiễm cũng tán thành với ý kiến của hắn, nàng vừa nghĩ đến, Tiểu Bạch lập tức xuất hiện trong phòng.

Mặc Cửu Diệp nhanh chóng viết một tờ giấy ghi chú, buộc vào chân Tiểu Bạch, hắn vuốt vuốt bộ lông của nó rồi mới thả đi.

Mặc Cửu Diệp đứng trước cửa phòng ngắm Tiểu Bạch càng bay càng cao, sau đó mới quay lại phòng.

"Nhiễm Nhiễm, tình hình của Viên quý phi ra sao rồi?"

"Đã không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa, còn lại chỉ cần tiếp tục chăm sóc thôi." Hách Tri Nhiễm nói xong, ý thức của nàng tiến vào không gian, liếc đồng hồ lớn treo trên tường. Từ lúc chữa trị cho Viên quý phi tới giờ đã hơn ba tiếng rồi.

Loading...