Phạm Khắc Hiếu
"Nương, cứ yên tâm, mặc dù mang song thai, cũng nhất định sẽ thuận lợi sinh hạ."
“Sao thể như ?” Lòng Bà Hách tràn ngập lo lắng, bà vô tình thốt suy nghĩ trong lòng mặt .
Trong ký ức của bà, tổng cộng hai t.h.a.i p.h.ụ mang song thai, cuối cùng đều c.h.ế.t vì khó sinh. Chắc chắn nữ nhi của bà cũng khó lòng tránh vận mệnh .
nhanh, bà ý thức lỡ lời, vội vàng bịt miệng sửa lời: "Không, ! Sẽ ! Một tháng vẫn còn kịp. Nương sẽ phái phi ngựa về kinh thành ngay lập tức. Mặc kệ tiêu tốn bao nhiêu vàng bạc cũng , nhất định mời vị thánh thủ phụ khoa đến đây. Chỉ cần thánh thủ phụ khoa ở đây, con và tiểu ngoại tôn của đều sẽ gặp nguy hiểm."
Nói đoạn, Bà Hách chờ nữ nhi kịp phản ứng, cuống quýt thẳng cổng lớn.
Bà vội vàng với xa phu: "Trương Tam, ngươi lập tức thúc ngựa chạy về kinh thành, bảo lão gia dùng biện pháp cần thiết, nhất định đưa thánh thủ phụ khoa tới đây đầu tháng Bảy."
Tuy trong lòng Bà Hách vô cùng hoảng loạn, nhưng bà vẫn mất lý trí.
Vừa dặn dò Trương Tam chạy về kinh thành, bà đích lấy mấy tờ ngân phiếu trong bọc xe ngựa giao cho . "Trên đường cần tiếc tiền bạc. Ngựa chạy mệt thì đổi ngay, cần đến kinh thành với tốc độ nhanh nhất thể."
Dáng vẻ lo lắng của Bà Hách khiến nàng suýt nữa đưa tay đẩy Trương Tam ngay. Tri Nhiễm thấy thế, vội vàng bước lên ngăn .
"Nương, đừng quá nóng vội, ."
Giờ phút , cả đầu Bà Hách chỉ nghĩ đến việc thế nào để nữ nhi sống sót, còn lọt lời giải thích của Tri Nhiễm?
Bà tiếp tục thúc giục Trương Tam: "Hiện tại ngươi ngay, đường tuyệt đối chậm trễ dù chỉ một khắc."
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-918.html.]
"Nương, . Thật sự nguy hiểm như vẫn nghĩ ."
Hách phu nhân thấy Trương Tam bắt đầu dắt ngựa rời xe, lúc mới đầu về phía Hách Tri Nhiễm.
"Mẫu là từng trải, hiểu hơn con. Chuyện liên quan đến tính mạng tuyệt đối thể khinh suất."
Dứt lời, Hách phu nhân bật . Bà kéo tay Hách Tri Nhiễm, nức nở than:
"Nương và phụ con chỉ độc nhất nữ nhi là con. Nếu con chẳng may gặp chuyện may, con bảo và phụ con sống đây?"
Để nữ nhi gả Mặc gia lưu đày Tây Bắc, bọn họ khắc khoải tận xương tủy, nay nếu con vì sinh nở mà mất mạng, e rằng bà sẽ sống nổi nữa.
"Mẫu , đừng mang song thai mà lo lắng, sớm chuẩn thỏa ."
Khi nguyên chủ còn ở nhà, đại môn bước , nhị môn bước , nàng cả ngày thích xem những y thư hiếm lạ cổ quái đó.
Bởi , Hách Tri Nhiễm tự thấy lý do mà viện dẫn vô cùng xác đáng và tính thuyết phục.
Thấy Hách phu nhân lọt tai, Hách Tri Nhiễm bèn tiếp.
"Mẫu , quên ? Lúc còn ở nhà, ngày ngày đều những y thư đó. Người đừng coi thường việc những cuốn sách , bên trong đủ biện pháp để thuận lợi sinh hạ song thai."
Để lời thêm phần thuyết phục, Hách Tri Nhiễm tiếp tục: "Lúc và phu quân khỏi nhà, từng tình cờ gặp một vị t.h.a.i p.h.ụ mang song thai đang trong tình huống nguy cấp. Ta dùng chính những biện pháp học , cứu mạng nàng và hài tử một cách thuận lợi."
Khi nhắc đến việc Hách Tri Nhiễm y thư, Hách phu nhân quả thực phản bác.
Bởi vì từ nhỏ, nữ nhi của bà yêu thích chúng.