Kính mời Quý độc giả tiếp chương truyện bên !
“Phương phu nhân, hiểu rõ tâm trạng của Phương gia. Ta xin nhận lời tạ của ngươi, nếu còn chuyện gì khác, xin hãy về , tránh quan sai quát mắng vô cớ.”
Triệu thị thấy Mặc lão phu nhân ý tiễn khách, bà còn e ngại gì nữa.
Bà cẩn thận gỡ một chiếc nhẫn đá quý từ trong búi tóc của .
“Mặc lão phu nhân, dùng chiếc nhẫn đổi lấy mấy con cá, ?”
Triệu thị dứt lời, liền xoay chỉ về nơi nghỉ ngơi của Phương gia.
Phạm Khắc Hiếu
"Tiểu nhi tử nhà thấy các ngươi đang ăn cá nướng, thèm đến mức mãi thôi, thực sự bất đắc dĩ, đành mạo tới thỉnh cầu, hy vọng thể nhận sự chiếu cố đôi chút."
Mặc lão phu nhân chiếc nhẫn đá quý trong tay Triệu thị, đưa mắt về hướng bà chỉ.
Quả nhiên, một tiểu nam hài trông chừng tám, chín tuổi đang dụi mắt thút thít.
"Cá là do Cửu nhi tức nhà bắt , ngươi đổi thì nên trực tiếp thương lượng với nàng ."
Mặc lão phu nhân nghĩ tiện tự tiện quyết định con dâu.
Triệu thị vội vàng cảm tạ, xoay về phía bờ sông.
Vừa lúc Hách Tri Nhiễm bắt đủ cá và đang bước lên bờ. Nàng trông thấy Triệu thị chuyện với bà bà lúc nãy, đại khái đoán ý đồ của vị phu nhân .
Hách Tri Nhiễm vội vàng mở lời, mà thong thả xuống mang giày tất ở ven bờ sông.
Triệu thị tiến gần, cố gắng giữ vẻ mặt tươi tắn, thỏa đáng.
"Hách... Hách nương tử, thẩm thể thương lượng với cháu, dùng chiếc nhẫn đổi lấy mấy con cá chăng?"
Hách Tri Nhiễm đưa mắt chiếc nhẫn, đá quý màu đỏ long lanh, thấy là món đồ quý giá. Xem Triệu thị vì mấy con cá mà chấp nhận bỏ món vốn liếng lớn.
Đồng thời, nàng cũng đoán Phương gia quả thực còn tiền bạc, nếu chẳng dùng chiếc nhẫn đến thế để đổi lấy mấy con cá rẻ mạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-89.html.]
Hách Tri Nhiễm hề khách khí với Triệu thị, trực tiếp nhận lấy chiếc nhẫn quý giá.
Sau đó, nàng chỉ chỗ cá bắt và : "Cá đặt hết ở đây, thẩm cứ tự xem mà lấy."
Thấy đối phương đồng ý, Triệu thị cảm tạ rối rít, xổm xuống chọn cá.
Hách Tri Nhiễm im quan sát, nàng xem Triệu thị sẽ chọn lấy bao nhiêu con.
Triệu thị chần chừ một lát, đó chỉ lấy năm con cá.
"Chỉ lấy bấy nhiêu đây, liệu ?"
Với giá trị chiếc nhẫn Triệu thị đưa, đừng là năm con, cho dù là năm mươi con cá cũng hề quá đáng. Triệu thị hề tham lam, chỉ lấy năm con mà thôi. Điều khiến Hách Tri Nhiễm ấn tượng tệ về vị phu nhân .
"Không thành vấn đề. Nếu như cảm thấy đủ, thẩm cứ việc lấy thêm vài con."
Triệu thị lắc đầu: "Thôi, như thì cảm kích lắm ."
Nói xong, bà luyến tiếc liếc chiếc nhẫn trong tay Hách Tri Nhiễm thêm một , xoay rời .
Chỉ cần qua ánh mắt đó, Hách Tri Nhiễm thể kết luận rằng, chiếc nhẫn chắc chắn vô cùng quan trọng đối với Triệu thị.
Thế là nàng bèn bước theo , khẽ giọng với Triệu thị.
"Giữa hai nhà chúng nhất định sự hiểu lầm nào đó. Nếu tháo gỡ, xin Phương thúc thúc tới tìm phu quân khi trời tối, đến lúc đó khúc mắc sẽ sáng tỏ."
Triệu thị trịnh trọng gật đầu: "Được, sẽ chuyển lời tới lão gia nhà ."
Hách Tri Nhiễm , lặng lẽ cất chiếc nhẫn gian trữ vật của .
Nàng thầm tính toán, nếu Mặc gia và Phương gia thể hóa giải hiềm khích, biến chiến tranh thành ngọc lụa, nàng thể trả chiếc nhẫn cho Triệu thị.
Chỉ là, lúc .
Các vị tẩu tẩu tiếp tục sạch cá trích bắt . Hách Tri Nhiễm theo yêu cầu của Bành Vượng, nướng xong mười con cá giao bộ cho . Còn việc Bành Vượng phân phát cho ai, đó đều là chuyện riêng của .