Phạm Khắc Hiếu
Thời tiết hôm nay cũng mấy , âm u.
Có lẽ do dân chúng lo rằng khỏi thành sẽ gặp mưa, đường cũng quá nhiều.
Ra roi thúc ngựa chạy mười dặm, đối diện với một chiếc xe ngựa vẻ ngoài vô cùng quen mắt.
Mặc Cửu Diệp kỹ, thùng xe gần như giống hệt gian pháp bảo mà tiểu nương tử nhà sở hữu.
Dù cách một xa, thị lực Mặc Cửu Diệp dù đến cũng thể thấy rõ bộ dạng đ.á.n.h xe, huống chi nọ đội một cái mũ rơm to như , che khuất hai bên mặt.
Để xác nhận suy đoán trong lòng, Mặc Cửu Diệp phi lên, thi triển khinh công nhanh chóng tới phía chiếc xe ngựa.
Nhìn thấy tới, Mặc Sơ Hàn vội vàng siết chặt dây cương.
Y định quát lớn, ngờ thấy một gương mặt quen.
"Cửu ."
"Bát ca, tới nơi ?”
Mặc Cửu Diệp dứt lời, chỉ thấy cửa buồng xe ngựa một phía bên trong đẩy , lộ gương mặt mà thương nhớ bấy lâu nay.
"Phu quân, là nhận thông tin từ tiểu Bạch, yên tâm mới xin Bát ca dẫn tới Tây Cảnh."
Trong lúc chuyện, Hách Tri Nhiễm với bụng lớn vượt mặt định bước xuống xe.
Mặc Cửu Diệp vội vàng tiến lên đỡ lấy nàng.
"Nhiễm Nhiễm, thể nàng nặng nề, thể đường xá xa xôi tới nơi chứ?"
Mặc Cửu Diệp ngoài mặt trách Hách Tri Nhiễm quý trọng bản , thật trong lòng áy náy đau xót khôn nguôi.
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-875.html.]
Hắn hiểu rõ nhất tiểu nương tử nhà , nàng nhất định là bọn họ bắt sống Tư Manh , định chạy tới Tây Cảnh để cứu giúp cha và trai , lo lắng cho tình trạng sức khỏe của bọn họ mới chạy tới đây.
Thậm chí đến việc Bát ca cùng, Mặc Cửu Diệp cần hỏi cũng .
Trong các Mặc gia, Bát ca là thẳng thắn và giỏi gian lận nhất.
Tiểu nương tử ắt hẳn nắm nhược điểm của Bát ca, rõ dùng thủ đoạn gì mà khiến chở nàng chạy tới Tây Cảnh.
Bất kể như thế nào, tiểu nương tử hôm nay qua cũng biểu hiện khó chịu gì, điều cho trái tim treo ngược của Mặc Cửu Diệp cũng phần nào nhẹ nhõm.
Chỉ điều, sắc mặt của vẫn chút khó coi.
Hách Tri Nhiễm , bản tự ý hành động sẽ khiến cho Mặc Cửu Diệp lo lắng.
"Phu quân, nhận tin tức của tiểu Bạch, sợ rằng một chuyện thể tự giải quyết , liền dùng lời lẽ khéo léo để dụ Bát ca đưa đến nơi ."
Ngữ khí chuyện của nàng mang chút ôn nhu, lọt tai của Mặc Cửu Diệp như tiểu nương tử điều gì sai trái.
Mặc Cửu Diệp vốn là nhớ nhung phu nhân, hôm nay thấy bộ dạng nàng, trong lòng cho dù còn chút tức giận cũng tan thành mây khói hết .
Hắn tiến lên nắm lấy bả vai của Hách Tri Nhiễm, ánh mắt lập tức rơi bụng nàng đang nhô .
"Các bảo bối gần đây hành hạ nàng , nàng nghỉ ngơi ?"
Thấy Mặc Cửu Diệp còn tức giận nữa, Hách Tri Nhiễm dùng sức gật đầu.
"Chúng ngoan ngoãn, cứ yên tâm !"
Phu thê bọn họ đang lúc chuyện, Ngũ ca đ.á.n.h xe ngựa cùng với Nhị ca đến chỗ bọn họ.
Hách Tri Nhiễm nhận Nhị ca, nhưng qua nét mày khóe mắt của y, nàng đoán đây ắt hẳn là một vị trưởng của Mặc gia.
Như thể thấy, đám Mặc Cửu Diệp bọn họ chuyến Tây Cảnh nhất định là thu hoạch thành quả lớn lao.