Trong nháy mắt, nơi nghỉ chân của Lý gia trở nên hỗn loạn, ồn ào đến mức gà bay ch.ó sủa.
Đám quan sai nhân cơ hội vui vẻ xem kịch vui, căn bản ai chịu can ngăn.
Mãi đến khi Lý Lương rống lên một tiếng thật lớn, nhóm nữ nhân Lý gia mới cam tâm tình nguyện dừng tay.
Nhìn mấy , ai nấy đều tóc tai bù xù, gương mặt còn lấm lem, vài vết xước hằn lên trông thật t.h.ả.m hại.
Mặc kệ Lý gia cãi vã ầm ĩ bên , điều đó chẳng hề ảnh hưởng đến việc Hách Tri Nhiễm bắt cá.
Nàng xuống sông đầy nửa canh giờ, bắt hơn hai mươi con cá trích.
Thấy lượng đủ dùng, nàng mới chịu lên bờ.
Chỗ t.h.u.ố.c bên nấu xong, Nhị tẩu bưng một chén đưa cho Tạ Lâm uống.
Người trong Mặc gia cũng đều mỗi một chén, những quan sai giám sát cũng thể bỏ quên.
Thấy lượng t.h.u.ố.c còn dư, Hách Tri Nhiễm gọi Nhị tẩu , dặn dò nàng chia sẻ một ít cho Tạ gia.
Còn về những khác, chừng nào thái độ thù địch của họ đối với Mặc gia tiêu tan, nàng sẽ chẳng bận tâm.
Tạ Lâm uống t.h.u.ố.c chẳng bao lâu thì tỉnh . Tuy thể còn suy yếu, song còn nguy hiểm đến tính mạng.
Tạ Thiên Hải đích tiến đến mặt Hách Tri Nhiễm, bày tỏ lời cảm tạ.
"Đa tạ cô nương cứu tôn tử một mạng. Ân tình , Tạ gia sẽ khắc cốt ghi tâm."
Hách Tri Nhiễm quá bận tâm, đối với nàng, đây chỉ là tiện tay giúp đỡ mà thôi.
Mục đích chủ yếu hơn cả, nàng mong Tạ gia và Mặc gia thể sớm ngày hóa giải hiểu lầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-84.html.]
Dẫu chặng đường lưu đày còn dài dằng dặc, nếu cứ ngày ngày những ánh mắt căm thù , thật sự khiến thấy bất an trong lòng.
Huống hồ Tạ gia còn là nương gia của Nhị tẩu. Hai nhà vốn dĩ nên gắn bó thiết hơn, nên tiếp tục sinh sống cái đối địch như hiện tại.
"Tạ thúc thúc, hôm nay phu quân tỉnh táo hơn. Nếu buổi tối rảnh rỗi, chi bằng ghé qua chỗ chúng tìm hàn huyên đôi chút."
Hách Tri Nhiễm quá rõ ràng, nhưng nàng tin Tạ Thiên Hải là thông minh, thể hiểu ẩn ý của nàng.
"Được, cứ theo lời cô nương, tối nay sẽ đích qua đó." Tạ Thiên Hải đáp với giọng trầm thấp.
Hách Tri Nhiễm liếc con cá trích đang xử lý trong tay, thêm: "Tạ thúc thúc, lát nữa sẽ nướng mấy con cá . Xin bảo Nhị tẩu đưa một con cho Lâm Nhi để bồi bổ sức khỏe."
Lúc nãy Tạ Thiên Hải thấy Hách Tri Nhiễm bắt cá, lập tức bảo hai nhi tử của học theo nàng xuống sông bắt cá, với ý bồi bổ cho tôn tử.
Nào ngờ, hai nhi tử vô cùng vô dụng, loay xoay mãi một hồi lâu vẫn thu hoạch gì.
Giờ đây, Hách Tri Nhiễm chủ động tặng Tạ Lâm một con cá, đối với Tạ Thiên Hải mà , khác nào đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Ông buông bỏ tư thái, hạ giọng cảm tạ Hách Tri Nhiễm một nữa.
Cùng lúc đó, Tạ Thiên Hải suy nghĩ thấu đáo: Cho dù việc Tạ gia lưu đày liên quan đến Mặc Cửu Diệp , ông cũng quyết định buông bỏ hiềm khích.
Dẫu Tạ gia lưu đày. Gia đình ông và Mặc gia quan hệ thông gia, hiện tại còn nhận ân huệ lớn từ Hách Tri Nhiễm, nếu tiếp tục ôm giữ thù hận cũng chỉ vô ích mà thôi.
Chi bằng hai nhà cùng sống , bình an đến Tây Bắc. Mặc dù tương lai chỉ thể sống những ngày tháng cơm canh đạm bạc, nhưng chỉ cần giữ mạng sống là điều may mắn.
Ngày thường các nữ quyến Mặc gia ở nhà đều hạ nhân hầu hạ, vì thế đều vô cùng lạ lẫm với công việc xử lý cá.
Song bọn họ sớm rõ hiện thực cay đắng. Ngày đói rét, cách nhất chính là tự động tay kiếm miếng cơm manh áo. Vì , tất cả tiến gần Hách Tri Nhiễm, chăm chú học theo nàng để cùng xử lý mớ cá trích.
Phạm Khắc Hiếu